Quyển 1 - Chương 7: Bí mật không thể nói
- Mày đạp phải cái gì của anh Nam thế - Hồng
-Cô đang định nói cái chuyện đó thì nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng tựa như tượng đá của anh đang nhìn mình với cái ý nghĩ cầu xin đừng nói .Bỗng chiếc đèn 1000w của cô sáng rực lên , cô đã nảy ra một ý kiến hết sức tuyệt vời , nháy mắt mang ý nghĩ " Làm theo yêu cầu tôi , tôi sẽ không nói cho ai biết . Nếu không...." . Câu trả lời của hắn được hành động bằng cái gật đầu lia lịa , làm cho mọi người cứ ngớ ra chả hiểu mô tê gì hết .
-Nhận được cau trả lời của anh , trong lòng cô đang cười nham hiểm vì sắp trả thù được cho mình rồi . Cô nói dõng dạc với mọi người :" Đạp phải cái quần mới mua của anh í "
Câu trả lời của cô làm cho hắn và nó không tin tưởng lắm nên quay phắt sang anh và nhận được cái gật đầu nên quyết định tin đã vậy
- Nó thì nửa tin nửa không tin nên hỏi nó lại một lần nữa . Và câu trả lời giống y chang anh nhà ta ( Duyên , duyên duyên)
- Cô đang đắc í thì bỗng nhớ tới chuyện sao mình ở đây và cũng nhớ lại câu nói mở đầu của anh nên nói luôn :"Tôi đây thì chưa uống rượu bao giờ , nếu anh vừa nãy đã có lòng tốt thì tôi không dám từ chối' Nói xong cô nhảy lên chiếc ghế cao ngồi , chân vắt chữ ngũ .
- Anh cũng đang mừng vì cô không nói , nhưng cũng không vui vì có điều kiện . Cô nói làm anh như muốn đám cô một phát nhưng nghĩ cô đang giữ bí mật động trời kia nên đành ngậm ngùi móc tiền túi ra
- Mày uống gì Hồng, hôm nay có người bao cứ tẹt ga , haha- cô
- Tao có biết uống đâu , mày uống thì uống tao ngồi coi mày cũng được- nó
- Tùy mày
- Em uống gì để anh gọi cho- hắn
- Anh lấy cho em rượu gì nhẹ nhẹ thôi . Lần đầu em uống đó
- Cô như vậy mà không uống được rượu á , tôi không tin - anh
- Này nhá , chó phải biết nghe lời chủ chứ . Sao cứ đớp hết câu nói này , câu nói nọ của chủ thế. Lần sau tôi sẽ tặng anh cái xích cho đỡ cắn người- cô giọng khinh bỉ
- Cơn nóng giận của anh đang tuôn trào . Con mẹ nó hôm nay là cái ngày gì mà xui xẻo hết chỗ chê vậy không biết :" Cô nói ai là chó hả"
- Cô nhếch mép cười một phát , í bảo là anh ngu :"Tôi nói bóng nói gió ai đó kia chớ có nói hẳn là anh đâu... Mà bộ anh là chó thật hay sao tôi nói anh đã đớp luôn rồi"
- Mặt hắn tái mét từ đầu đến cuối , cuối cùng không nói một câu nào nữa , không khéo núi lửa phun trào thì cái bí mật khủng bố mất thể diện kia thành tin hot trong ngày của trường quá .
- Thôi để tao gọi rượu, sao mày lại đi đấu khẩu với con gái không biết , lạ lắm nha- giọng nguy hiểm của hắn vang vọng
- "Mày... tại tính con nhỏ đó chứ bộ .Con gái gì mà ch .... ".Chưa nói hết câu anh đã bị cô lườm một cái làm anh đành nuốt vô người ( câu đầy đủ của anh là : Con gái gì mà chẳng dễ tính gì hết , bạo lực y con rai)
- Sao mày cứ nói được nửa chừng lại thôi thế , chịu mày luôn. - hắn vừa lắc đầu vừa nói
END CHAP 7
( Bắp sẽ tăng cường miêu tả và hạn chế lời thoại nhiều hơn nữa . Mong mọi người ủng hộ truyện Bắp nha)