Chương 24: Tham vọng của gia đình thông gia
“Sao con không ra ngoài? Trong số khách hàng của trung tâm thương mại hình như cũng có một hai người vợ của các chính trị gia phải không? Con cũng tìm hiểu đi.”
Jin Seo Yoon vẫn ngồi trong thư phòng và không nhúc nhích. Cô ấy nhìn sắc mặt của chủ tịch Jin và mỉm cười rạng rỡ.
"Cha ơi, con có chuyện muốn nói."
"Tất nhiên là có chuyện gì đó rồi. vì vậy mà con không đi ra ngoài đúng không?
Chủ tịch Jin nở một nụ cười nhạt, Jin Seo Yoon đã dũng cảm mở miệng.
"Có vẻ như chồng con muốn tranh cử trong cuộc tổng tuyển cử vào năm sau."
"Choi Seo Bang?"
"Vâng, nhà chồng con cũng có mong muốn như vậy.”
"Ừm……".
“Bố mẹ chồng con xuất thân từ một gia đình luật sư danh giá, nhưng có vẻ như họ cũng muốn tham gia vào giới chính trị.... Bố nghĩ sao ạ?"
Đây không phải chỉ đơn thuần hỏi ý kiến mà còn là sự xin phép.
"Choi Seo-bang bây giờ bao nhiêu tuổi ?"
“44 tuổi ạ. Năm tới, là 45 tuổi.”
Người cha không lập tức từ chối, khiến mắt của Choi Seo Yoon bắt đầu sáng lên.
Nhà chồng là gia đình luật sư danh giá hàng đầu của Hàn Quốc, có hai thẩm phán tối cao, một viện trưởng viện kiểm sát và hàng chục thẩm phán và công tố viên. Mối quan hệ to lớn này đương nhiên đã giúp ích rất nhiều cho Tập đoàn Sunyan và giá trị của một người con rể là quá lớn.
Đúng là rất khó để từ chối vì không chỉ là mong muốn của con rể mà còn là tham vọng của gia đình thông gia.
Chỉ cần với điều kiện của anh ta là công tố viên từ bộ phận đặc biệt của Văn phòng Công tố Quận Trung tâm, xuất thân từ một gia đình danh giá, đó là một điều kiện mà hầu hết các đảng phái chính trị đều rất hoan nghênh. Nếu anh ta nhất quyết xin phép Chủ tịch Jin, điều đó có nghĩa là gia đình thông gia đang chú ý đến Chủ tịch Jin.
“Về quỹ bầu cử, tiền mặt từ cửa hàng bách hóa chắc là sẽ đủ, ta có thể làm gì nữa? Cần ta trợ giúp gì nữa sao?”
Khi được phép của cha mình, Jin Seo Yoon đã rất vui mừng, thậm chí còn vỗ tay.
"Anh ấy không muốn trở thành một nghị sĩ mới được bầu ra một cách bình thường. Dù sao thì anh ấy là con rể của Sunyan và là con trai của một gia đình luật sư danh tiếng, chẳng phải anh ấy nên được tham gia tranh cử ở các khu vực quận huyện chứ không phải khu vực bầu cử toàn quốc (đại diện theo tỷ lệ hiện tại) ?”
"Nếu dựa vào bối cảnh lớn trên lưng và giành chiến thắng trong mỗi khu vực, anh ấy sẽ có thể sánh vai với các nghị sĩ cấp cao của đảng.”
"Điều đó không phải là tất nhiên sao?”
Chủ tịch Jin đã gật đầu khi nhìn thấy cô con gái đang cười thật tươi.
"Ta sẽ tìm hiểu xem khu vực nào thì thích hợp.Con cũng hãy nói với Choi Seo-bang. Nếu anh ta tranh cử và thua cuộc, thì đừng nghĩ đến việc nhìn mặt ta lần nữa.”
Chủ tịch Jin không thể tưởng tượng được tình huống mất mặt khi con rể của ông sẽ trở thành trò cười trong giới kinh doanh nếu anh ta thất bại trong cuộc bầu cử.
* * *
Khi cuộc bầu cử tổng thống trở nên gấp rút và tình hình căng thẳng ở các khu vực cũng bao phủ khắp nơi. Ở Gwangju, trứng đã bay vào tay Kim Young Sam, còn Kim Dae Jung cũng đã gặp rắc rối trong chiến dịch Busan.
Một số thông tin nổi lên như: "Ai đó đã nhận lệnh từ Kim Il Sung", "Ai đó có một cô con gái riêng được giấu kín", tin tức lan truyền chóng mặt, địa vị của hai ứng cử viên họ Kim, những người từng là biểu tượng của dân chủ hóa, uy tín của họ nhanh chóng bị suy giảm.
Và……….
Một bi kịch đã xảy ra và nó sẽ quyết định kết quả của cuộc bầu cử.
Vào ngày 29 tháng 11 năm 1987, một chuyến bay mang số hiệu KE858 của hãng hàng không Korean Air cất cánh từ sân bay quốc tế Baghdad ở Iraq và đi qua Sân bay Quốc tế Abu Dhabi ở Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đến Seoul . Khi đang bay đến sân bay quốc tế Bangkok, điểm dừng chân cuối cùng trước khi đến Bangkok, đã xảy ra sự cố mất liên lạc trên Ấn Độ Dương và mất tích.
Chính phủ đã kết luận rằng “ một nhân viên tình báo của Triều Tiên - Kim Hyun Hee đã ra lệnh nổ chiếc máy bay bằng một quả bom” và kết thúc cuộc điều tra vụ việc.
Và vào ngày 15 tháng 12 năm 1987, hình ảnh Kim Hyun Hee, kẻ đánh bom máy bay KAL, hình ảnh anh ta bị bịt miệng để ngăn chặn tự tử, đã xuất hiện trên bản tin truyền hình.
Đó là buổi tối trước ngày diễn ra cuộc bầu cử tổng thống. Đây là một sự kiện trọng đại cho cuộc bầu cử.
Ngay sau đó, vào ngày 17 tháng 12, trên tờ báo buổi sáng đã xuất hiện một bài báo như thế này.
[Ứng cử viên Noh Tae Woo xác nhận trúng cử]
Tổng số phiếu bầu cuối cùng là 8,280,000 phiếu, chiếm 37% tổng số phiếu, Kim Young Sam là 6,330,000 phiếu, Kim Dae Jung là 6,110,000 phiếu, Kim Jong Pil là 1,820,000 phiếu. Tổng số phiếu của Kim Young Sam và Kim Dae Jung đã vượt quá 55%, nhưng chiến thắng đã thuộc về Noh Tae Woo, nhân vật chính của ngày 12 tháng 12.
Tôi đã đọc xong bài báo rồi đặt nó xuống.
Một thời đại mới được bắt đầu như thế này. 10 năm đầy sóng gió phía trước, tôi sẽ phải chuẩn bị nguồn vốn để nuốt chửng Tập đoàn Sunyan cho đến năm tôi 20 tuổi.
10 năm nữa, chủ tịch Jin Yang Cheol sẽ nằm trên giường bệnh, rêи ɾỉ chờ ngày chết. Trước đó, tôi phải khiến ông ấy chuyển càng nhiều cổ phần càng tốt cho tôi hoặc bố tôi,trước khi tôi có thể bắt đầu cạnh tranh với chú Jin Young Ki của mình.
Sau đó nữa……….
Tôi cũng phải ngăn chặn những sự cố không bao giờ được phép lãng quên.
Tai nạn giao thông xảy ra trước sinh nhật 20 tuổi của tôi, chính là cái chết của Jin Do Yoon.