Chương 5.2

Sáng sớm, Sơ Cửu bị tiếng gõ cửa đánh thức, ôm chăn trở mình, nheo mắt vài giây mới chậm rãi ngồi dậy, xỏ dép lê đi mở cửa."Sao còn chưa dậy? Thu dọn đồ đạc xong chưa?" Văn Mạn đặt bữa sáng trong tay lên bàn, "Mau đi rửa mặt đi, bữa sáng anh mua rồi."

Sơ Cửu vừa xoa đôi mắt còn buồn ngủ vừa đi rửa mặt, sau khi rửa mặt xong, cậu cuối cùng cũng thanh tỉnh.

Văn Mạn đã dọn xong bữa sáng và đặt lên bàn ăn, thấy Sơ Cửu bước ra liền gọi cậu qua ăn sáng: “Mau lên, không thì lạnh mất.”

Cậu đi tới bàn ăn ngồi xuống, gắp một cái bánh bao lớn cắn một miếng: "Văn ca, em có chuyện muốn thương lượng với anh."

“Ân?”

"Lát nữa em muốn đến bệnh viện, em cần phải giải thích với ba nhỏ của em một số chuyện." Sơ Cửu không định giấu việc baba mình đang ở trong bệnh viện.

Văn Mạn hỏi: “Vậy cậu mau ăn nhanh đi, mà cậu đã tìm được người máy y tá của ba cậu chưa?”

Sơ Cửu trả lời: "Em có thuê một cái ở bệnh viện, chị y tá giới thiệu nó cho em, một tháng cũng không đắt lắm."

Sau bữa sáng, Sơ Cửu đến bệnh viện, mang một hộp trái cây cho ba mình, nhân tiện chào hỏi y tá trước khi rời đi.

Địa điểm quay phim là trên ngôi sao chính của đế quốc, Blue Star, cách tinh cầu Bain nơi Sơ Cửu ở không xa.

Văn Mạn đưa Sơ Cửu lên tinh hạm và đến Blue Star vào ngày hôm sau.

Sau khi đến Blue Star, Văn Mạn đưa Sơ Cửu đến trụ sở chính của Tinh Hà để báo cáo.

Văn Mạn đi đến văn phòng của tổng giám đốc môi giới ở tầng 68, và Sơ Cửu được anh sắp xếp đến tầng 46 để tạo kiểu tóc, đem cậu nhuộm tóc đen như nhân vật trong kịch bản.

Văn Mạn kéo một người đàn ông có mái tóc màu sắc rực rỡ thắt bím gọi: "Jane, lại đây, giúp tôi nhuộm đen tóc cho cậu nhóc. Tôi muốn đi lên tầng tìm Kim tỷ."

Jane bị Văn Mạn kéo đến trước mặt Sơ Cửu, nhìn thấy khuôn mặt của cậu thì mắt cô sáng lên: “Này, ngươi từ nơi nào lừa được tiểu khả ái này đây?”

"Cái gì kêu lừa tới? Ngươi đừng ở đó mà nói bậy?" Văn Mạn vỗ mạnh cái tay đang muốn sờ mặt của Sơ Cửu, "Đừng làm tóc quá nhiều cho cậu ấy, cậu ta sẽ lập tức gia nhập đoàn làm phim."

“Hảo hảo hảo, ngươi đi đi.”

Sau khi Jane đuổi Văn Mạn đi, cô liền vươn móng vuốt xấu xa của mình về phía cậu: "Đừng lo lắng, kỹ năng của chị rất tốt."

...

Mặc dù lời nói của Jane không nghiêm túc, nhưng kỹ thuật của cô ấy quả là rất tốt. Nhuộm màu xong, Sơ Cửu đứng trước gương gãi gãi tóc, có chút không quen nhìn chính mình trong gương.

“Tóc xanh lam hợp với nhóc hơn, giống tiểu tinh linh ngoan ngoãn vậy.” Jane thuận tay nhéo mặt của cậu mà khen, “Khuôn mặt nhỏ này thật mềm mại.”

Cậu chưa bao giờ gặp một người có tính cách như vậy, mặt cậu đầy vẻ hoảng sợ mà trượt về phía sau.

“Jane, mau lấy quần áo đã chuẩn bị cho Nghiên Xuyên ra, anh ấy đang vội.” Có một giọng phụ nữ bước về phía căn phòng này.

Sơ Cửu xấu hổ đứng dậy nói: "Vậy em đi trước."

“Nhóc không cần đi đâu, chắc Văn Mạn cũng ở đây.” Jane đứng dậy đi về phía cửa, “ Kim tỷ đến rồi.”

Đứng trong góc, cậu nhìn thấy một người phụ nữ với đôi giày cao gót đỏ đi cùng một nam nhân đeo kính râm đang bước vào, Văn Mạn theo sát phía sau họ tiến vào.

Văn Mạn vừa vào liền nhìn thấy Sơ Cửu, liền đi tới gần cậu.

“Vị kia chính là nam chính của《 Aran chiến tranh 》, Cố Nghiên Xuyên.” Văn Mạn thấp giọng giới thiệu.

"Nga." cậu lặng lẽ liếc nhìn bóng lưng của Cố Nghiên Xuyên thon dài cao lớn, thấy anh ta dùng một tay tháo kính râm và ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, quay lưng lại với cậu, trong khi vị đại tỷ kia đang thương lượng điều gì đó với Jane.

Văn Mạn dẫn Sơ Cửu ra khỏi tầng 46: "Vị đó là tổng giám đốc quản lý của Tinh Hà, đồng thời cũng là quản lý của Cố Nghiên Xuyên."

"Đoàn phim đã gửi danh sách lịch quay phim, và cậu cùng Nghiên Xuyên sẽ cùng quay phim ở cùng một địa điểm." Văn Mạn tiếp tục giáo dục Sơ Cửu, "Cố Nghiên Xuyên này tính tình có chút không tốt, cậu phải cẩn thận và tránh xa anh ta ra."

“Được.” Sơ Cửu lẳng lặng nghe Văn Mạn lảm nhảm, thỉnh thoảng đáp lại vài câu.

Đoàn phim không cho Sơ Cửu quá nhiều thời gian, sau khi Văn Mạn và cậu ra khỏi trụ sở của Tinh Hà, hai người liền chạy đến đoàn phim.

-----------

Cố Nghiên Xuyên tháo kính râm ra nhìn Kim Nhược Nhã đang thương lượng với Jane về cách trang điểm của mình.

Khi anh nghe thấy tiếng ai rời đi, khẽ quay đầu lại, nhìn ra cửa, trầm ngâm.

"Nghiên Xuyên, ngươi đang suy nghĩ cái gì." Kim Nhược Nhã gọi anh, "Ngươi đi thay quần áo trước đi, lát nữa phóng viên sẽ tới."

“Ừ.” Cố Nghiên Xuyên thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi theo Jane vào phòng thay đồ bên cạnh.

....