Chương 19

Đường Trì Thâm vừa đăng xuất khỏi trò chơi liền thấy tin tức xấu của Sơ Cửu trên hot search, anh liền nhanh chóng tìm bộ phận quan hệ công chúng xử lý sự việc, rồi cho người đi điều tra rõ việc này.

“Có thể coi như là răn đe mấy kẻ không biết tốt xấu kia.” Cố Nghiên Xuyên ngồi trong văn phòng của Đường Trì Thâm nói: “Hiện tại quan trọng nhất là làm thế nào để đưa em trai cậu về nhà, phải suy nghĩ cẩn thận.”

"Nhân tiện, tôi nghe nói cậu gặp được Sơ Cửu trong game?" Cố Nghiên Xuyên hỏi.

"Ừ." Nghĩ tới cách yêu tinh dịu dàng nhìn mình, đáy mắt Đường Trì Thâm xuất hiện một tia sủng nịnh.

“Cậu có phải chưa chuẩn bị quà gặp mặt cho nhóc ấy chứ?” Cố Nghiên Xuyên nói đùa.

“Chuẩn bị rồi.” Đường Trì Thâm đột nhiên trở nên nghiêm túc, “Đã đến lúc cậu đi đoàn phim rồi.”

"???" Cố Nghiên Xuyên nói: "Why ??? Kỳ nghỉ đạo diễn cho tôi vẫn chưa kết thúc mà."

"Mấy ngày nữa tôi sẽ gặp đoàn phim để gặp Cửu Cửu, đến lúc đó ta đi xem em ấy." Đường Trì Thâm nhướng mày, "Lúc đó tôi sẽ nói rằng là đến thăm cậu."

"Được..." Công cụ hình người Cố Nghiên Xuyên bất đắc dĩ đáp lại.

.......

Sau khi xuống phi thuyền, cậu liền được Văn Mạn đón lên xe.

“Văn ca, xe này anh lấy ở đâu thế?” Nhìn cũng không rẻ chút nào.

“Từ công ty.” Văn Mạn khởi động xe, “Công ty hình như muốn phủng cậu, Cửu Cửu, cậu phải nắm lấy cơ hội này.”

“Công ty đột nhiên muốn nâng em?” Sơ Cửu mở quang não ra, dừng một chút, “Tại sao?”

"Anh cũng không rõ. Mấy ngày trước, Kim Nhược Nhã đột nhiên gọi anh đến văn phòng và bày tỏ kế hoạch tương lai cho cậu rất hoàn hảo. Anh đoán tài nguyên sắp tới của cậu không thiếu đâu." Nói xong, Văn Mạn vỗ nhẹ vào tay lái nói: "Đúng rồi, sắp tới công ty sẽ bố trí cho cậu một chiếc ô tô và hai trợ lý, cậu có thể tự do lựa chọn trợ lý khi đến công ty."

Cậu chậm rãi ngồi thẳng dậy, vẻ mặt không rõ ràng nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Có chuyện gì sao?" Văn Mạn hỏi.

“Không có gì.” Sơ Cửu đè nén cảm xúc trong mắt, đoán được anh trai cậu bên kia có vẻ đã biết chuyện này.

Tuy rằng cậu đoán được Đường Trì Thâm và Đường Trú Nghiệp sớm muộn gì cũng sẽ biết về sự tồn tại của cậu, nhưng không ngờ lại có thể bị phát hiện sớm như vậy.

Sau khi Văn Mạn đậu xe xong, cậu cầu Văn Mạn đi thang máy lên thẳng văn phòng giám đốc.

Bước vào phòng cậu liền nhìn thấy Kim Nhược Nhã đang ngồi tao nhã uống cà phê đen.

"Kim tỷ."

“Chào bưởi sáng Kim tỷ.” Sơ Cửu ngoan ngoãn chào hỏi.

Nhìn thấy Sơ Cửu, đôi mắt Kim Nhược Nhã sáng lên, cười lớn: "Nào, nào, lại đây."

Kim Nhược Nhã đẩy một xấp hồ sơ đến trước mặt cậu nói: “Chúng ta sẽ chọn hai trợ lý cho cậu. Đề phòng khi Văn Mạn không có thời gian bên canh cậu, thì sẽ có ngời đảm bảo an toàn cho cậu.”

“A.” Cậu nhìn một chồng lý lịch ở trước mặt mình, “Nhiều như vậy sao?”

"Không sao đâu, cậu cứ từ từ chọn đi." Kim Nhược Nhã chiếu màn hình quang não lên tường, "Nếu chưa đủ thì ở đây vẫn còn."

"..."

Cậu đọc qua mấy cái sơ yếu lý lịch, liền cảm thấy mấy cái hồ sơ chẳng có khác nhau là bao.

“Kim tỷ, tuỳ tiện chọn 2 người là được.” Sơ Cửu sắp xếp lại hồ sơ và đặt chúng ngay ngắn trên bàn.

"Được rồi, để chị chọn cho cậu." Kim Nhược Nhã sờ cằm, "Nên chọn hai người có giá trị vũ lực cao một chút."

Sơ Cửu:? ? ?

Giờ chọn trợ lý mà còn phải người có vũ lực, coi cậu đây là đi làm diễn viên hay là đi đánh trận vậy.