Chương 56: Trang mới cuộc đời

Mùa xuân là mùa của tình yêu nảy nở, bầu không khí hài hoà dễ chịu khiến tinh thần con người mơ hồ nhìn thấy được một thảo nguyên lớn mà bản thân chính là một con ngựa đang xé gió mà chạy trên đó, cảm giác thật sảng khoái.

Tại Paris, thành phố của sự lãng mạn, nơi cổ kính và không kém phần xa hoa

Nhà thờ Sainte Chapelle tọa lạc tại trung tâm của thủ đô nước Pháp, với lối kiến trúc gothic chủ đạo đặc sắc và độ hoành tráng ngang ngửa với cung điện hoàng gia vốn có. Nơi đây chính là nơi mà nhiều cặp tình nhân mong muốn có một hôn lễ hoành tráng.

Phía bên ngoài nhà thờ là một con đường dài được trang trí hoa hồng rất thơ mộng. Khách mời tập hợp những nhân vật của cả hắc đạo và bạch đạo. Khuôn viên nhà thờ rộng lớn đến xa hoa, buổi tiệc ngoài trời long trọng, không khí trong đại điện lại cực kì hoành tráng.

Không sai, hoàn toàn có thể gọi đây là đại điện, bởi lối kiến trúc xa hoa với màu chủ đạo là màu vàng tựa như một cung điện vàng trong truyền thuyết nghìn lẻ một đêm.

Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải đứng trước mặt cha sứ. Vương Nguyên quả thật khiến mọi người trầm trồ thán phục vì cậu quả thật là một mỹ nam khuynh nước khuynh thành. Cậu càng trở nên khí chất hơn khi diện bộ vest của nhà thiết kế nổi tiếng.

Cha sứ mỉm cười nhìn cặp đôi tân hôn, ông từ tốn cất giọng uy nghiêm

“Các con thân mến, các con đến nhà thờ để tình yêu các con được Thiên Chúa đóng ấn trước mặt đại diện Hội Thánh và cộng đồng dân Chúa. Chúa Jesus rộng rãi chúc phúc tình yêu này, và Chúa dùng bí tích đặc biệt làm cho các con luôn luôn trung tín với nhau, và đảm nhận những trách nhiệm của hôn nhân, cũng như chính Người đã dùng phép Thánh Tẩy để thánh hiến các con. Bởi đó, trước mặt Hội Thánh, cha hỏi ý kiến các con”

“Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên, các con có tự do và thực lòng đến đây, chứ không bị ép buộc, để kết hôn với nhau không?”

Cả hai mỉm cười, cùng lên tiếng

“Thưa có.”

Cha sứ mỉm cười sau đó nói tiếp

“Khi chọn đời sống hôn nhân, các con có sẵn sàng yêu thương và tôn trọng nhau suốt đời không?”

“Thưa, có” Cả hai lần nữa cùng lên tiếng.

“Vậy bởi vì các con đã quyết định kết hôn với nhau, các con hãy cầm tay nhau và nói lên sự ưng thuận của các con”

Vương Tuấn Khải cầm tay Vương Nguyên, đôi mắt anh tràn ngập hạnh phúc, giọng nói khẳng định vang lên khắp đại điện

“Tôi Vương Tuấn Khải hứa sẽ giữ lòng chung thủy với Vương Nguyên. Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan. Khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em ấy suốt đời”

Vương Nguyên mỉm cười thật tươi sau đó giọng điệu không to không nhỏ vang lên, mang theo lòng tin và sự khẳng định tuyệt đối

“Tôi Vương Nguyên, hứa sẽ giữ lòng chung thủy với Vương Tuấn Khải. Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan. Khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh ấy suốt đời”

Một trang sử mới cho cả hai người được mở ra khi lời tuyên bố chính thức làm vợ chồng của Cha vang lên uy nghiêm khắp đại điện.

Nghi thức cuối cùng cũng đã làm xong. Khi nhập tiệc ngoài trời, Hiểu Phong và mọi người vây quanh Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải nói đủ lời chọc ghẹo.

“Lão đại của chúng ta là thiên thần giáng trần, hôm nay cậu đẹp đến động lòng người luôn đấy” Chí Hoành khoác vai Vương Nguyên mỉm cười.

Vương Nguyên liếc qua Chí Hoành rồi cố tình “trả lễ”

“Tôi thấy cậu cũng có ngày đẹp động lòng người mà, cùng Thiên Tỉ bước vào lễ đường thôi.”

Lời nói vừa dứt khiến cả hai người bối rối nhìn nhau. Vương Nguyên có thể cảm thấy người của Chí Hoành đã cứng đơ lên vì ngượng. Cậu cũng không muốn chọc ghẹo người bạn này của mình nên quay qua Hiểu Phong

“Nghe nói hôm qua mẹ sắp xếp anh đi coi mắt phải không? Thế nào? Gặp được tình nhân như ý chứ?”

Hiểu Phong đang mỉm cười sau lời nói của Vương Nguyên thì gương mặt anh tràn đầy sự bức xúc

“Con nhỏ mà mẹ chọn không biết là loại gì. Gương mặt thì nốt ruồi mọc đầy cả lên, lại còn trắng trợn mà moi tiền của anh nữa.”

Vương Tuấn Khải bật cười nhìn qua Thiên Tỉ

“Nghe nói là cậu chính thức tiếp quản công ty của cha mình rồi, xin chúc mừng.”

“Cũng là việc hiển nhiên thôi”



Để có được hạnh phúc của ngày hôm nay, bọn họ đã phải trải qua rất nhiều sóng gió. Chua – cay – mặn – ngọt đều đã nếm đủ. Mong rằng tương lai của họ sẽ ráng ngời như ánh mặt trời.



Cho dù tương lai sẽ ra sao, sẽ gian nan thế nào. Nhưng chỉ cần bên em có anh, bên anh có em là đủ rồi.

—HOÀN_CHÍNH_VĂN—