Chương 1

“Rinh ——”

Tô Uyển Như ở quầy lễ tân viết, nghe thấy tiếng chuông, cô liền đứng dậy tiếp điện thoại.

“Xin chào! Được, không thành vấn đề, buổi tối hôm nay rảnh, cô mang đến đây là được. Vâng, được, tạm biệt.”

Cô viết vài nét bút trên cuốn sổ, sau đó quay đầu, hét lên với người bên trong phòng tắm phía sau: “Mãn Mãn, 7 giờ rưỡi có người đưa tới một con Husky, vừa mới hẹn trước.”

“Ò, biết rồi.”

Bên trong giọng nữ mang theo chút oán niệm cùng buồn nản, nhất là vừa nghe đến là Husky, càng buồn chán hơn.

Tô Uyển Như cười nói: “Chị với em cùng tắm cho nó.”

7 giờ rưỡi, một con Husky lông xám cỡ lớn được đưa tới.

Chuông gió treo trên đỉnh cửa lại vang lên, một thiếu niên 17-18 tuổi đeo cặp sách xuất hiện ở trong tiệm.

“Chị.”

Tô Uyển Như sau khi dắt chó đi tắm xong, ra tới cửa thấy cậu, có chút kinh ngạc.

“Hôm nay em tan học sớm vậy sao? Vừa đúng lúc chị bé nhà em đang làm việc ở bên trong, con bé mới vừa được giao tắm cho một con Husky, một mình con bé chắc tắm không được, em tới giúp đi, chị còn vài món nợ phải ghi chép lại.”

Cậu thanh niên đầu tóc gọn gàng chạy tới, bị ánh đèn chiếu, trên người lấm tấm mồ hôi, cậu xắn tay áo, lập tức đi vào phòng tắm.

Phòng tắm rất yên tĩnh, cậu không thấy được người liền kêu một tiếng: “Chị? Chị ơi? Chị Tiểu Mãn?”

“Vũ Thành, chị ở WC!”

Cậu mở cửa WC, thấy một người một chó giằng co, Lâm Mãn Mãn trong tư thế nhào về phía trước, bắt được hai chân trước Husky, thuận thế đem nó bế lên, Husky hình thể rất lớn, như hình chữ T, nó so với Lâm Mãn Mãn còn lớn hơn.

Tô Vũ Thành vội vàng đi lên tiếp nhận Husky: “Chị, chị tránh ra, để em.”

Thật vất vả mới ôm nó đem vào bồn tắm, nó lại hất lông, nước bắn khắp nơi, khiến cả hai người đều ướt.

“Chị, hôm nay trong tiệm có bận không?”

“Vốn dĩ không tính là bận, nhưng thêm con này, cảm giác rất bận.”

“Lát nữa còn có việc không?”

“Chắc là không có, chị cả nói đây là con cuối cùng phải tắm trong đêm nay, phía trước có khách hay không chị không biết.”

“Vậy lát nữa chúng ta đi xem phim được không? Em vừa đúng có ba vé.”

Lâm Mãn Mãn nghi ngờ ngước mắt lên nhìn cậu: “Sao đột nhiên em lại muốn đi xem phim? Ngày thường rủ em đi em đâu có đi.”

Tô Vũ Thành mất tự nhiên cúi đầu chải lông cho Husky, sức lực cậu rất lớn, bởi vì vận động quanh năm mà trên cánh tay có cơ bắp, chỉ một tay đã có thể khuất phục Husky, nó chỉ có thể mặc cậu tẩy rửa.

Lâm Mãn Mãn thấy cậu như vậy càng khả nghi, ranh mãnh dùng bả vai đυ.ng vào cánh tay cậu, cô cười, lúm đồng tiền trên khóe miệng hiện lên.

“Em hiện tại rất có vấn đề, bạn nhỏ Tô.”

“Chị à, chị đừng hỏi nữa, trả lời có đi hay không? Vé xem phim đừng để lãng phí.”

Nói đến hai chữ lãng phí này, cậu thiếu niên lơ đãng để lộ ra một tia uể oải.

Lâm Mãn Mãn nhướng mày buôn chuyện, bóp sữa tắm nói: “Cái này phải hỏi chị cả nhà em.”

Tắm xong cho con chó lớn này, đem giao cho chủ nhân của nó.

Trong tiệm không còn khách nữa, Tô Uyển Như cùng Lâm Mãn Mãn chuẩn bị đóng cửa hàng, hỏi Tô Vũ Thành phim khi nào bắt đầu.

Cậu nói phim 9 giờ rưỡi bắt đầu, bây giờ hơn 8 giờ, tới vẫn kịp.

Lâm Mãn Mãn nghe xong liền ngẩng đầu, có điểm khó xử, “Một bộ phim dài hai tiếng, vậy không không phải 10 rưỡi mới kết thúc sao? Chị chắc là không thể xem được muộn như thế.”

“Không phải chứ, chị cũng đã tốt nghiệp đại học rồi, dì bé vẫn quản chặt như vậy sao?”