Chương 11: Vì cái gì cậu không ngủ với tôi

“ Lại đây .”

Tay Thẩm Việt nhẹ nâng lên, ý bảo cô lại đây.

Kỷ Ưu liền ngoan ngoãn đi đến cọ hắn, đá dép lê rơi xuống, bò lên trên giường, đầu gối lên cánh tay hắn .

Hai người cũng chưa nói chuyện, an tĩnh mà nằm cạnh nhau.

Trai đơn gái chiếc, ánh trăng câu hồn, cô lại sinh ra một loại cảm giác năm tháng nhẹ nhàng lại ôn nhu.

Làm sao bây giờ?

Cô càng thêm luyến tiếc Thẩm Việt.

Kỷ Ưu có chút rối rắm, nhăn lại lông mày, chóp mũi bị nhéo một chút.

“Có chuyện gì cần tôi hỗ trợ giải quyết không ?”

Thanh âm của Thẩm Việt vang ở bên tai, giống như một bàn tay ôn nhu, trấn an tâm trí đang hoảng loạn của cô.

Kỷ Ưu nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định không nói. Cô không thể cái gì đều dựa vào Thẩm Việt, huống hồ chuyện này, liên lụy phức tạp, cô không thể để cho người khác biết.

“Không có việc gì, tôi sẽ chính mình giải quyết.”

Kỷ Ưu không nói, Thẩm Việt sẽ không bức cô, xoa xoa tóc cô, đem đèn tắt.

“Ngủ đi.”

Thẩm Việt kéo chăn lên trên người của cả hai, thích ứng độ tối sau, Kỷ Ưu vẫn là có thể mơ hồ thấy rõ hình dáng của Thẩm Việt.Cô thò lại gần, ở trên môi hắn hôn một cái.

“Có cái vấn đề tôi vẫn luôn rất tò mò.” Cô hỏi.

Trong bóng đêm, không thấy rõ Thẩm Việt mặt, ngược lại lá gan cô lại càng lớn.

“Cậu vì cái gì vẫn luôn không chạm vào tôi? Cậu có phải hay không đối với thân thể của tôi không có hứng thú?”

Kỷ Ưu là biết đến, Thẩm Việt có rất nhiều nữ nhân thích, trong đó không thiếu diện mạo mỹ diễm dáng người nóng bỏng.Không cần tiền cũng muốn bò lên giường hắn. Nghe nói có cô gái chuyên đi đe dọa với những cô gái thích Thầm Việt.

Trùng hợp có một lần Kỷ Ưu cùng bạn bè đi chơi, liền gặp được cô nương kia, đối phương cố ý tìm tới đánh giá cô, muốn biết Thẩm Việt sở thích. Kết quả, vị kia đại mỹ nhân từ trên xuống dưới thực không khách khí nhìn quét cô về sau, hừ lạnh một tiếng liền đi rồi, sắc mặt thoạt nhìn thực không cam lòng.

Bất quá cô gái kia cũng không dám đối cô ra tay.

Kỷ Ưu đương nhiên đắc ý, bất quá tuy rằng cô cùng Thẩm Việt có ôm ấp hôn hít, nhưng là cô luôn có loại cảm giác, hắn đem cô coi như thú cưng mà dưỡng.

Như lúc này hai người nằm trên một cái giường, toàn thân cô chỉ mặc một cái áo thun, hắn phía trước rõ ràng đều cứng, cũng hiển nhiên không có dự tính muốn ngủ với cô.

Kỷ Ưu trước kia không suy xét quá vấn đề này, mà từ khi biết được tìиɧ ɖu͙© nam nữ, cô phát hiện ra nam nhân thật là một loại sinh vật thực cầm thú, mặc kệ là Tô Luật, vẫn là Kỷ Tầm. Rõ ràng đều là những người không có khả năng ra tay với cô nhất.

Nhưng là Thẩm Việt vì cái gì đối với cô không cầm thú?

Hai người còn kết giao một năm .

Thẩm Việt chậm chạp không trả lời, Kỷ Ưu có chút không cam lòng, cô cảm thấy tự tôn bị tổn thương, đơn giản bò đến trên người hắn, cưỡi ở hắn bên hông, nhéo hắn cổ áo hỏi.

“Thẩm Việt, cậu vì cái gì không nghĩ ngủ với tôi?”

Kết quả, mông nhỏ cùng với hai luồng mềm thịt trước ngực đồng loạt chấn động lên, bởi vì nam nhân mà cô ngồi lên đang cười.

Hắn đang cười!

“Tiểu nha đầu.”

Hắn lại nhéo mông cô một phen, ngữ khí rõ ràng là hài hước.

“Không nhỏ, rõ ràng rất lớn!”

Kỷ Ưu bị chọc giận, bắt lấy bàn tay hắn liền gắn vào chính mình ngực.

“Lão nương ngực đều đã cỡ C! Tôi đươc gọi là ngực bự đấy !!”

Kết quả nói xong, cô lại làm chính mình ngượng ngùng, đỏ bừng mặt.

Sau đó, mẫn cảm đầṳ ѵú đã bị hai ngón tay véo véo.

“Ân, xúc cảm không tồi.”

Hắn tiếng nói trầm thấp, lập tức không khí liền không đúng rồi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~