Chương 10: Câu dẫn

Cho những bạn nào không hiểu thì chap này là nữ chính theo Thẩm Việt về nhà của hắn, mình cần phải giải thích để không làm các bạn nhầm là mình đã đăng thiếu chap và mình cũng nói luôn là mình đã đọc qua bộ này và thấy một số tình tiết khá rối nên mình sẽ cố gắng giải thích cho các bạn dễ hiểu nhất có thể !! Còn nếu sau này đọc mà các bạn vẫn có một số tình tiết khó hiểu thì hãy bình luận nhé!! mình sẽ giải đáp cho các bạn .









Cầm khăn lông xoa xoa tóc, chân mang một đôi dép lê to hơn nhiều so với chân cô, Kỷ Ưu nhìn Thẩm Việt đang ngồi ở trên sô pha, cô như là con khỉ giống nhau mà nhào tới, mông lớn ngồi vào trên đùi hắn, cánh tay câu lấy cổ hắn, cười hì hì nói.

“Chúng ta thế này được tính là ở chung sao?”

Do tư thế ngồi này của cô, áo thun bị cuốn đi lên, lộ ra cặp mông trơn bóng, ngón tay của Thẩm Việt ở trên mông niết nhẹ một phen, một tay cả cặp mông mềm mại.

Kỷ Ưu nhận thấy được hắn đã cứng, côn ŧᏂịŧ cách quần mà cọ cô. Nếu không phải hắn đăng mặc quần, cách lớp vải dệt thì chỉ sợ hiện tại dươиɠ ѵậŧ cùng âʍ ɦộ của hai người đang chạm sát vào nhau.

Cô không dám lại tiếp tục làm loạn, chuẩn bị từ trên đùi hắn bò xuống, Thẩm Việt cũng không động tác nào.

Một lần nữa cầm lấy khăn lông lau tóc, Kỷ Ưu làm bộ dường như không có việc gì mà khắp nơi đánh giá nơi Thẩm Việt ở.

Phòng to thì to thật, nhưng chính là không hề có chút độ ấm áp nào, lạnh lẽo, trong phòng bếp cái gì đều không có, phải nói nơi nơi đều cảm giác cái gì đều không có.

Liền TV cũng không có.

Sinh hoạt ở một căn phòng như vậy, hắn không thấy nhàm chán a?

Tựa hồ nhìn ra tâm tư của cô, Thẩm Việt đưa cho cô điện thoại hắn.

“Muốn mua thêm đồ vật gì, cứ ghi vào, nơi này ngày thường với tôi mà nói chỉ đơn giản là nơi để ngủ.”

“Hả?.”

Kỷ Ưu không từ chối, cô muốn nói là vạn nhất Kỷ Tầm khóa thẻ tín dụng của cô lại thì sao, hiện tại đối với vị ca ca này, Kỷ Ưu xem như đã mất hết các nhận thức về hình tượng của hắn.

Mặc kệ cô tìm cái gì lý do gì để thuyết phục chính mình, cũng không thay đổi được việc mà Kỷ Tầm đã làm với cô .

Bất quá đối với Kỷ Tầm, Kỷ Ưu nhiều năm kính sợ vẫn còn. Đây là một loại cảm tình ăn sâu bén rễ, chỉ là hiện tại đã thay đổi phương thức.

Cô gọi điện thoại cho Kỷ Tầm, nói rằng chính mình tính toán cần phải có một đoạn thời gian để bình tĩnh lại, làm hắn trước không cần tìm cô. Nếu bị bức quá mức, cô liền đem sự kiện kia nói ra đi, đối với hắn đây chính là sự việc có khả năng hủy cả cả đời.

Kỷ Tầm nhận được điện thoại sau liền an tĩnh mà nghe cô nói, không đáp ứng cũng không phản đối, Kỷ Ưu nói xong liền tắt điện thoại, hô hấp có chút không đều.

Như thế nào sẽ làm thành như vậy?

Nghĩ nghĩ, cô vẫn là lại gọi trở về, nhắc nhở Kỷ Tầm có người bắt được hắn mua chuộc để trúng cử nhược điểm, làm hắn cẩn thận một chút.

Lần này, Kỷ Tầm rốt cuộc cũng nói chuyện, hỏi cô như thế nào sẽ biết.

Kỷ Ưu cười lạnh một chút.

“Muốn người khác không biết trừ phi chính mình đừng làm, tóm lại anh bị người khác theo dõi, đến lúc đó không cần hại người hại mình. Chuyện của anh hiện tại đã hại tôi, chính anh nhìn mà làm đi!”

Cô không cẩn thận nói rõ ràng, đối với Kỷ Tầm mà nói như vậy đã là không dễ dàng. Huống hồ cô tin tưởng lấy năng lực của hắn nhất định có thể điều tra ra ai đang muốn đối phó hắn.

Chỉ hy vọng, mặc kệ là hắn, vẫn là cô, đều có thể bình yên vượt qua cửa ải khó khăn này .

Treo điện thoại, Kỷ Ưu vừa quay đầu lại, liền nhìn đến Thẩm Việt đang dựa nghiêng trên đầu giường xem cô .

Trong lòng cô lộp bộp một cái.

Ngoài cửa sổ ánh trăng câu hông, nam sắc phòng trong cũng là mị hoặc mê người vô biên. Áo sơmi vủa hắn có nút thắt bị mở ra, lộ ra làn da bóng loáng bên trong.

Cô nuốt một ngụm nước miếng, một mở miệng thế nhưng có điểm nói lắp.

“Cậu chừng nào thì tiến vào?”

Không đúng, câu nói này có điểm hơi giống ngữ khí chất vẫn, giống như chỉ trích hắn nghe lén cô nói chuyện điện thoại.

Cô vội vàng lại thay đổi cái vấn đề để hỏi.

“Cậu tắm xong?”

╚════════════════

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~