Chương 18: Phiên ngoại tái ngộ

Sân bay...Không gian cực sạch sẽ cùng huyên náo, người đi lại đông đúc. Hòa trong đám dông một bóng dáng nam nhân tuấn mỹ, ưu nhã nghiêng người tựa trên rào chắn...

Thẳng đến khi bên trong truyền đến tiếng thông báo, lúc này hắn mới khẽ chuyển tư thế, dời tầm mắt nhìn về phía cửa ra vào, ánh mắt chợt sâu thẳm ko nhìn thấy tiêu cự.

Hai người 1 cao, 1 thấp uất hiện, đều dung mạo xuất chúng. Đôi đồng tử nam nhân cũng vì lẽ đó mà trở nên nhu tình không ít.

" Tiểu cửu cửu.."

Một bé con nhanh chóng chạy về phía hắn, nghe thấy thanh âm non nớt đáng yêu kia Doãn Trình Hạo cực kỳ cao hứng. Cô bé con rời khỏi sự quản chế của mẹ, chạy đến sà vào lòng ngực nam nhân kia, thuận tình hắn nhấc cô lên xoay mấy vòng... KHoảnh khắc cứ y như mấy năm trước, chỉ khác là lúc đó cô bé này mới lên 10, còn hiện tại đã là thiếu nữ tuổi tròn trăng. Tiểu cô nương của hắn đã thay đổi ko ít...

Thời điểm Doãn TRình Hạo bế bé con thì bên tai vang lên lời càm ràm của Doãn Diễm Trinh.

" Vy Vy, sao con lại ko có phép tắc như vậy. Mau xuống ngay"

Cho dù là ngữ khí trách cứ, vị phu nhân mỹ lệ này thanh âm cũng cực kỳ dịu dàng, Về sau Doãn Trình Hạo biết tiểu bảo bối này chính là thừa kế nét sắc xảo này từ chị gái hắn.

" Không sao. Dù gì em cũng là cửu cửu của Vy Vy"

Hắn bao dung nói. Tuy rằng tiểu cữu cữu là nói như vậy, nhưng Bạch Viy vẫn là thè lưỡi, ý bảo tiểu cữu cữu thả mình xuống dưới. Doãn Trình Hạo cũng không tiện làm khó, tha bổng cho tiểu cô nương, thật chân thực cảm nhận sự mềm mại từ chiếc eo con kiến vừa mới được anh chạm đến. Tiểu Cửu Cửu (Cậu Nhỏ) - Chương 18: Phiên ngoại tái ngộBa người cùng nhau đi ra xe trở về, Doãn Trình Hạo ngồi lái xe còn chị gái ngồi ở ghế bên cạnh, riêng Bạch Vy ngồi ở hàng ghế sau.

" Trình Hạo, em bận như vậy lại phải đi đón mẹ con chị, Thật là ngại..." - Doãn Diễm Trình áy náy...

" Không sao, chúng ta đều là người 1 nhà"

Doãn Trình Hạo nói, môi hắn gợi lên một tia mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, thon dài bàn tay to kí©h thí©ɧ tay lái. Hắn biết hắn tiểu cô nương hiện tại chính an an tĩnh tĩnh ngồi ở trên ghế sau, nhưng là hắn không thể quay đầu lại nhìn nàng, như vậy quá rõ ràng.

" Vy Vy, con bé được chị chiều hư khiến em phiền toái, chị hứa sẽ dạy bảo nó nhiều hơn."

Doãn Diễm Trinh thở dài một hơi. Đây có lẽ hơi muộn màng nhưng chẳng biết làm sao. Vy Vy rất khó thích ứng với môi trường, rất khó để làm cô bé vui vẻ nên tuy đã học cấp 3 nhưng bạn bè chẳng được mấy người thân thiết. Ở nước ngoài thấy con chẳng tiến bộ được bao nhiêu nên vợ chồng Doãn Diễm Trinh mới sắp xếp cho con bé về nước, tuy việc để con trở lại mới cuộc sống quốc nội ko mấy dễ dàng nhưng mà đây là cách duy nhất giúp tình hình Bạch Vy cải thiện nên họ cũng đánh liều,....

Công ty bận rộn trong ngoài nước, để Vy Vy về nước sống Doãn Diễm Trinh cân nhắc rất kỹ, nhưng trong mớ hỗn độn cũng tìm được ánh sáng chân lý!! Trong nước ít ra có Doãn Trình Hạo thay vợ chồng cô chăm sóc Bạch Vy, tuy chỉ hơn cháu gái 9 tuổi nhưng đứa em trai này lại khiến Doãn Diễm Trinh cực kỳ yên tâm khi giao phó công chúa nhỏ.

"Vy Vy dù sao cũng mà cháu gái em, đưa em chăm sóc chị yên tâm hơn thuê người ngoài. Bọn họ dù sao cũng làm việc đồng tiền, ko thể so sánh được với tình cảm người thân được....."

Nghĩ đến đây, Doãn Diễm Trinh cảm giác phần thời gian sau phải phiền đến em trai chăm sóc cho con gái.

" Chị đừng nói vậy, em nói rồi.. em cửu cửu của Vy Vy. Nhất định sẽ quan tâm con bé" - Hắn mỉm cười nói, có trời mới biết trong lòng hắn đang toán tính chuyện gì.

" Doãn gia chúng ta thật có phúc khí khi có được đứa con trai trọng tình cảm lại hiểu chuyện như em"

Doãn Diễm TRinh cảm thán,trong lòng yên tâm rất nhiều. Tuy rằng đứa em trai này kém cô nhiều tuổi nhưng sự chính chắn cùng tác phong làm việc chưa bao giờ khiến cô bận lòng. Doãn Trình Hạo nghe qua mấy lời mát ruột gan, chỉ cười ko đáp, nhưng ý cười ấy lại vô hình ánh lên một cái gì đó khác thường....