Chương 5: Cánh

“Lộc cộc lộc cộc…”

Nước sôi, Louis bưng ấm nước rót nước vào chén trà, nụ hoa ở giữa đáy chén sứ theo nước chảy vào nụ hoa chậm rãi mở ra, cuối cùng nở rộ.

Louis bưng bát trà đi ra ngoài sân.

Norman dang rộng đôi cánh chim màu đen, đầu lông tại gió lạnh khẽ rung động nghe được tiếng bước chân, hắn quay đầu, thu cánh lại. Vào ban đêm, đôi mắt của Norman chuyển sang màu đỏ như ngọc.

Nghe được có tiếng bước chân, hắn quay đầu, nhìn thấy Louis nhàn nhãn đi tới hắn.

"Lần cuối cùng ta thấy anh buồn như vậy là khi anh cả qua đời... Ồ, không, bây giờ anh là anh cả trong gia đình..." Louis nói

Hắn đưa chiếc bát sứ tuyệt đẹp cho Norman, Norman duỗi tay tiếp nhận

“Đã lâu cũng chưa xem ngươi đem cánh lộ ra, làm sao vậy?” Louis hỏi.

“Không có gì.” Norman quay đầu, lại hướng dưới lầu nhìn lại, toàn bộ lâu đài cổ đều bao phủ ở trong bóng tối, ngẫu nhiên có tiếng kêu truyền đến.

“Ta nhớ rõ trước kia Evian đặc biệt thích cánh ngươi, ha ha ha, nàng còn đắp lông cho chúng, sau khi bị Natalia thấy, nàng sợ tới mức không dám vươn cánh trước mặt tiểu Evian nữa… Ha ha ha… Hiện tại nàng còn thích như vậy sao?”

Louis hỏi hắn.

“Nàng đã quên.”

“Ồ” Louis lúc này mới nhớ tới, không thú vị nhún nhún vai.

“Không sao, dù sao chúng ta còn có rất nhiều thời gian, Evian sẽ một lần nữa thích ngươi.” Hắn miễn cưỡng nói ra lời này xem như an ủi.

“Ừ.” Norman thản nhiên đáp. Hắn cúi đầu nhìn bát trà trong tay, ở giữa trà là một bông hoa trắng đang nở rộ với một trái tim bằng bột mịn, hắn hỏi"Cái gì đây?"

"À, hình như là thứ do của một tiểu hoàng tử truyền lại, rất thú vị. Ta đã mang về một ít, Evian rất thích." Louis vẫn nhớ rõ vẻ mặt kinh ngạc của tiểu cô nương khi nhìn thấy đóa hoa nở rộ trong nước.

“Ừ.” Norman thanh âm nhàn nhạt.

Louis sửng sốt một chút, ngay sau đó cười ha ha, nói: “Ông trời, Norman, ngươi không nên không phải là ghen đi, ha ha ha ha ha…”

Trước kia tiểu Evian chính là thích nhất Norman, mỗi ngày quấn lấy hắn muốn ôm một cái, đại ca luôn luôn cứng nhắc nhưng lại tiếp nhận tiểu Evian hai người quả thực là thân mật khăng khít. Khi đó đừng nói hắn, ngay cả Natalia đều phải ở hàng sau.

Norman nuông chiều nàng đến mức, đôi cánh của hắn đều có thể bị tiểu Evian nhổ đi, muốn hắn dang rộng đôi cánh đưa nàng bay, buổi tối còn muốn ngủ cùng đôi cánh cong cong của hắn

Đúng vậy, buổi tối tiểu Evian đều là do huynh trưởng bồi ngủ.

Đến bây giờ, ha ha ha ha ha, Louis cười rất vui. Nhưng nhìn biểu tình vô cảm của huynh trưởng, tiếng cười hắn chậm rãi ngừng lại, cuối cùng vỗ bả vai huynh trưởng , nói:

“Sẽ tốt, chúng ta hiện tại thiếu nhất chính là thời gian, không phải sao?”

Hắn rời đi, để lại không gian này cho người anh tội nghiệp của hắn một mình suy nghĩ.

“Ta đi tìm Meryl bảo bối, đêm dài thật sự là quá —— nhàm chán, có cô nương xinh đẹp làm bạn thời gian sẽ trôi nhanh không ít… Huynh trưởng, có lẽ đã đến lúc buông tay, để tiểu Evian một mình lớn lên, nàng đã là đại hài tử.”

Đây là lần đầu tiên hắn gọi Norman là "Huynh trưởng" kể từ khi trở về, có ý nói một cách chân thành.

Hắn cảm thấy rằng Norman có thể chưa quen với khoảng cách giữa người mà Evian yêu thích nhất và người ít được coi trọng nhất. Nhưng Evian đã trưởng thành, khác xưa là chuyện bình thường, đặc biệt là nàng thân với hắn hơn rất nhiều, hơn huynh trưởng hắn rất nhiều, điều này khiến hắn thầm vui.

Norman tội nghiệp, huynh trưởng tội nghiệp, đại gia trưởng tội nghiệp. Cả đời này đều ở vì thành viên trong gia đình đủ loại tình huống mà đau đầu.

Norman vừa chạm môi liền đặt chén trà xuống, cơn gió lạnh mùa đông thổi qua, ly trà trong tay hắn nhanh chóng nguội lạnh. Đôi cánh của hắn lại dang ra, đôi cánh rộng gần như bao phủ toàn bộ sân thượng.

Nghe đồn, huyết tộc là từ dơi biến hóa, mà cánh của nó cũng xấu xí như cánh dơi. Kỳ thật đại đa số huyết tộc đều là như vậy, có một số huyết tộc thậm chí sử dụng năng lực cánh dơi để bay lượn cũng không có.

Tuy nhiên, ít huyết tộc biết rằng huyết thống càng cao quý thì hình dáng của đôi cánh càng giống với cánh chim, đây là bởi vì huyết tộc được biến đổi từ thiên thần sa ngã đầu tiên. Huyết tộc là một chủng tộc suy đồi và đen tối, bị sức mạnh của vực sâu thấm vào, càng truyền lại nhiều thế hệ, biến dị càng lớn, càng trở nên xấu xí và yếu ớt.

Đó là lý do tại sao huyết tốc cần luật pháp, mà hắn là một trong những người tạo ra các quy tắc ấy.

Triển khai cánh chim thu nạp, nạp vào trong cơ thể. Hắn xoay người trở về, ở trong lòng không thể không thừa nhận một sự thật, hắn ghen ghét.

Không thể ức chế ghen ghét cùng du͙© vọиɠ đang sắp xé rách hắn.

Nhìn biểu tình vô cảm của Công Tước, Adrian cùng Walker Tư như ẩn thân đứng thẳng một bên im lặng.