Chương 15: Cầu hoan

Ban đêm.

"Cái này quá quý giá..."

Evian đối với công tước đại nhân nói, “Ngài không cần như thế, ta…”

“Ngươi thích sao?” Norman đánh gãy lời nói của nàng.

Hắn nhớ rõ khi Evian còn nhỏ luôn luôn thích những đồ vật sáng lấp lánh, có một lần Alvin mang về cho nàng mấy khối quặng thô rất lớn, nàng cũng rất vui vẻ. Nhưng so với giá trị vô giá của những viên đá quý chưa được đánh bóng, tiểu Evian lại thích tạo ra những món đồ đẹp đẽ hơn.

“Nhưng nó quá quý giá…” Nàng nhỏ giọng nói, nàng cảm thấy không có tư cách nhận lấy lễ vật quý trọng của Công tước đại nhân như thế.

“Ta là huynh trưởng của ngươi, nhận lễ vật của huynh trưởng chẳng lẽ không phải việc rất bình thường sao?” Người đàn ông nói.

Norman lúc này đã rất không vui, hắn nhớ tới bộ dáng vui vẻ của Evian khi nhận lễ vật của Louis, cơn tức giận trong lòng càng trở nên nặng nề. Hắn là người uy nghiêm sâu nặng, lại có ai dám ngỗ nghịch với hắn.

Nhưng nghĩ đến người trước mặt vừa mảnh mai lại nhạy cảm, hắn đành phải kiên nhẫn dỗ dành nàng

"Ta biết, quý hay không không quan trọng, ngươi chỉ cần thích, không liên quan gì đến giá trị của nó phải không?"

Hắn sờ đầu nàng.

Hắn đem Evian nửa ôm vào trong ngực, từ trong hộp lấy ra một chiếc vòng cổ.

Ngay cả vào ban đêm, viên ngọc này vẫn tỏa sáng rực rỡ mê người dưới ánh lửa.

“Đẹp không?” Thanh âm người đàn ông trầm thấp, hỏi nàng.

Evian không có cách nào, nhìn đồ vật sáng long lanh này, gật đầu.

Nàng lúc này mới phát giác mình đã bị công tước đại nhân ôm vào trong lòng ngực, nàng cảm thấy không ổn, đang muốn muốn mở miệng, lại nghe thấy người đàn ông hỏi nàng.

“Tối hôm qua gặp ác mộng?”

Evian kinh ngạc, đại nhân là làm sao mà biết được đâu…. Tối hôm qua nàng bị doạ tỉnh nửa đem, đến tận hừng đông mới đi vào giấc ngủ, bữa sáng đều trì hoãn trong chốc lát, may mắn công tước cùng Louis ca ca đều không có mắng nàng.

"Phải không?"

Bàn tay dày rộng ấm áp của người đang ông xoa đỉnh đầu, hỏi nàng.

“Đúng vậy.” Evian trả lời.

“Sợ hãi sao?”

Norman dẫn nàng đi vào bên trong, hỏi nàng.

Evian không thể nói được, đương nhiên đó là giấc mơ rất đáng sợ, quái vật không ngừng truy đuổi nàng, nàng liều mạng chạy trốn lại vĩnh viễn không có hồi kết.

Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được rùng mình.

Lúc này nàng mới phát hiện, nàng đã bị Công tước đại nhân bế lên ngồi trên giường.

Như vậy thật sự không tốt lắm, nàng cũng không biết như thế nào biến thành như vậy. Công tước chỉ là buổi tối đến thăm nàng mà thôi, nàng thuận tiện nói đại nhân về việc lễ vật, rốt cuộc vì cái gì hai người sẽ cùng nhau ngồi ở sườn. giường.

Bầu không khí dường như thay đổi liên tục.

Biến cùng tối tăm ái muội lên.

Norman có thể ngửi thấy mùi hương trên cơ thể nàng, mùi máu ngọt ngào, còn mang theo một chút mùi hoa và hơi nước, chắc là đang tắm.

“Muốn ta bồi ngươi không?”

Norman hỏi nàng.

Hắn nghĩ nàng gặp ác mộng, nhất định là rất sợ hãi, khi còn nhỏ nàng đều phải quấn lấy hắn mới bằng lòng ngủ, hiện tại có một mình nhất định sẽ sợ hãi.

Huống chi, hắn rất nhớ nàng, bất luận tiếp xúc cái gì đều sẽ bị du͙© vọиɠ thoáng qua tra tấn hắn. Nhưng có lẽ du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt. Hắn đã kiềm chế thật nhiều ngày, đối với huyết tộc phóng túng mà nói nói, điều này gần như không thể tin được.

Người đàn ông cúi người, Evian thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của người đàn ông đó phả vào tai nàng, rất có tính xâm lược.

Evian không biết mở miệng cự tuyệt như thế nào. Nhưng người nam nhân này là ai?

Hắn là Đại Công Tước của đế quốc, là một đại quý tộc, người cai trị cuộc đời nàng, là tộc trưởng của gia đình ấm áp mà nàng đang sống, là người ban phát cơm ăn áo mặc cho nàng, nàng có tư cách gì mà cự tuyệt?

Louis ca ca và những người khác có lẽ sẽ cảm thấy buồn khi biết được điều đó.

Nàng là một hài tử hư. Evian nghĩ đến đây cũng đã rất khổ sở.

“Có thể chứ?”

Hắn không nghĩ cưỡng bách nàng, hắn đương nhiên hy vọng nàng là vui. Người đàn ông cúi đầu nhìn chăm chú mắt nàng, tay hắn sờ lên mặt nàng, đã là ám chỉ rất rõ ràng.

Bàn tay của người đàn ông đủ rộng để che toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, nhưng bàn tay này, có thể chiếm được trái tim của con người hoặc huyết thống, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve một bên mặt nàng.

Sau đó, người đang ông kinh hỉ như điên phát hiện tiểu nhân nhi cắn môi dưới nhẹ nhàng gật đầu, nàng đồng ý.

Norman nâng lên khuôn mặt nhỏ của nàng hôn lên. Hương vị thơm ngọt ở giữa môi người đàn ông tràn ra, hắn cực lực khắc chế cảm xúc muốn cắn vào làn da kiều nôk của nàng.

Hắn nhẹ nhàng đẩy nàng ngã ở trên giường, tiểu nữ hài ngoan ngoan thuận theo không có giãy giụa, cực kỳ ngoan.

Hắn sẽ đối đãi nàng thực tốt, hắn nghĩ, hắn sẽ làm nàng vui sướиɠ, cũng sẽ không có lại ác mộng gì

Nhưng du͙© vọиɠ như dã thú ra khỏi cổng, làm sao có thể nhốt lại được.