Chương 7: Đồ Chơi Tốt - Tiểu Cẩu Biết Nghe Lời (H+)

Anh đưa mắt nhìn cô đang khổ sở quỳ dưới chân của anh chỉ vì bị kí©h thí©ɧ bàng quang. Chuông điện thoại lại reo lên anh lại đưa mắt nhìn cô, cứ thế anh bật máy lên mà chẳng quan tâm rằng cô đang có mặt ở đây. Cô còn không tiết chế được hậu quả rất khó lường, sau khi anh nói chuyện điện thoại với mẹ một chút rồi mới quay sang nhìn cô. Anh lại độc ác mà nâng mức rung ở thanh inox lên mức thứ 3 sau đó mới tắt điện thoại đi.

“Ngươi nên nhớ, chưa có sự cho phép không được phép mặc bất kì món đồ lót nào. Còn không em trai ngươi, xem ra ngươi đã rõ rồi chứ?”

“Ư...ah...”.

Cô cắn môi cố nén lại tiếng rêи ɾỉ của mình. Nhẫn nhịn chờ anh kết thúc cuộc gọi. Mãi tới lúc cuối cùng, vì anh nâng mức rung lên cao hơn khiến cô không kìm được mà bất ra tiếng kêu đau đớn. Tay cô vội bịt chặt miệng của mình, ánh mắt đỏ hoe đáng thương nhìn chằm chằm vào anh như sắp khóc. Không biết là đầu dây bên kia bác gái có nghe thấy không nữa, mãi cho tới khi anh tắt điện thoại cô mới ôm lấy hạ thân của mình mà gục đầu xuống. Hai chân quỳ mở rộng ra run lên không ngừng. Dâʍ ɖị©ɧ từ tiểu huyệt cũng đã chảy ra làm ướt hai bên đùi non mền mịn. Anh là đang muốn bức cô tới chết hay sao chứ, tại sao lại nhắm tới đứa em trai vô tội của cô.

“Dạ ... vật nuôi rõ mà...ưh....aaah.... chủ nhân ...ức...dừng lại...em van người mà...ah....a...chủ nhân....ư....ức....”.

“Vén váy lên, mở rộng chân ra hình chữ M. Tay mở rộng hai cánh huyệt ra cho ta xem, ngươi ướt đến mức nào rồi”

Anh nhìn cô vội vội vàng vàng thế kia mà không khỏi thích thú, xem ra cô đây thật sự rất sợ thì phải. Anh vốn không định đem đứa em trai của cô ra mà uy hϊếp đâu, vì anh có rất nhiều thứ đủ để có thể khiến cô phục tùng. Nhưng đứa em trai của cô sẽ là mục tiêu thứ hai của anh khi cô không biết nghe lời lại còn chống đối anh. Anh đợi cô tạo đúng tư thế anh yêu cầu rồi mới ngồi xổm xuống đưa tay chạm đến miệng huyệt của cô, hai tay tách hai bên cánh huyệt ra để anh có thể thấy rõ được cái lỗ nhỏ hồng hào của cô đang không ngừng tiết ra dâʍ ɖị©ɧ.

“Một con chó không được phép cầu tha, lời ngươi nói chỉ được phép cầu thao. Xem đã quên?”

“Chủ nhân... hức...”.

Cô mở rộng chân ra theo đúng như những gì anh muốn. Cố ý kéo chiếc váy cao lên quá cạp, để lộ ra bên dưới một mảng hồng hào ướŧ áŧ. Đầu ngón tay thon dài run run mò mẫn xuống dưới hạ thân mà tách hai cánh hoa xinh đẹp của mình ra. Đầu ngón tay anh vừa chạm tới, cơ thể cô run lên tựa như bị điện giật. Môi bặm môi mím chặt để tiếng rên không phát ra quá lớn. Cũng bởi vì niệu đạo bị kí©h thí©ɧ quá đà khiến cô không tự kiềm chế nổi kɧoáı ©ảʍ mà bắn ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ, mật dịch trong suốt ngọt ngào tưới cả lên đầu ngón tay của anh.

“Ưʍ.... ưhhh...không quên ...ức....ức...”.

“Không quên!? Vừa rồi là gì hửm?”

Anh nghe coi nói cô không quên nhưng vừa rồi lại là cầu anh tha, cô đây thật sự muốn chết trong tay của anh à? Anh chỉ mới chạm nhẹ lên tiểu huyệt cô đã bắn ra rồi, ngay cả khi cô chạm vào hai cánh huyệt cũng đủ khiến cô giật bắn người, chứng tỏ cái động này đang rất mẫn cảm. Anh nhìn lượng dâʍ ɖị©ɧ nó rỉ ra và cả cái miệng nhỏ ấy không ngừng mấp máy cũng thứ biết cô đang rất đói, đúng thật kế hoạch của anh không sai mà. Dùng ma thuật để giúp tiểu huyệt của cô mẫn cảm hơn gấp vài lần và cả việc không cho cái miệng nhỏ đó ăn mà chỉ kí©h thí©ɧ cũng đủ để khiến tiểu huyệt của cô sau khi được ăn sẽ không ngừng đạt cao trào mỗi khi anh nhấp. Nhưng đề làm được điều đó phải khiến cô phục tùng dưới chân anh đã. Anh đưa tay xoa nhẹ lấy tiểu huyệt của cô rồi mới cầm lấy hai quả trứng rung đặt biệt, anh cứ anh đem hai quả trứng rung ấy nhét vào bên trong tiểu huyệt của cô. Nó sẽ đi xuyên qua lớp màиɠ ŧяiиɧ của cô nhưng sẽ không làm rách cũng không khiến cho cô cảm thấy đau đớn, khó chịu đương nhiên sẽ gấp bội rồi. Đặc biệt hai quả trứng rung ấy được anh ngâm với dung dịch làm ngứa và đương nhiên là càng nằm trong cơ thể càng lâu độ mẫn cảm của cô với chúng sẽ càng tăng. Anh cho nó tiền vào nằm gọn bên trong miệng tử ©υиɠ của cô để nó kí©h thí©ɧ nơi mẫn cảm nhất, chính là miệng tử ©υиɠ và thành tử ©υиɠ của cô. Đương nhiên chỉ khi anh lấy đi lần đầu tiên của cô, trứng rung mới tự động rơi ra, còn không thì mãi mãi nằm ở bên trong cơ thể của cô, loại anh dùng còn có gai bao bọc nữa là đằng khác. Xem ra cực khổ cho cô rồi.

“Là không nguyện ý làm một vật nuôi của ta? Hay là để đứa em trai của ngươi ha!”

Cô cả người run rẩy như sắp đổ gục xuống đất vì đau đớn và kɧoáı ©ảʍ. Dâʍ ɖị©ɧ bên dưới cứ trào ra mãi không dừng, nước mặt chảy dài trên đôi gò má càng khiến cho người ta muốn ôm chầm lấy mà bao bọc bảo vệ. “Ưʍ....a...a...ư...ư...”

Từ bặm môi, cô chuyển qua cắn chặt lấy nó tưởng như muốn cặn tới bật máu. Ngón tay anh cẩn thận đẩy từng quả trứng vào sâu bên trong khiến cô run người hai tay phải bám vào người anh để có thể quỳ cho vững. Mấy đầu gai nhọn bên trong đâm vào thành thịt mẫn cảm khiến cô phải rên lên vì khó chịu. Không quá đau đớn như nhị huyệt khi bị cái khoá kia đâm chọc nhưng nó làm cô bứt rứt không yên.

“Ưʍ....em nguyện ý....ức...chủ nhân...em nguyện ý mà....huhu...đừng đυ.ng tới em trai....”.

“Phải ngoan như thế này, đứa em trai của ngươi mới sống yên ổn, còn không thì đừng có trách”.

Nói rồi anh đưa tay cầm điện thoại lên tắt điều khiển ở thanh inox đi để cô còn quay trở về nhà nữa, anh đứng dậy đưa ngón tay lên miệng mυ"ŧ lấy dư vị của cô đã sớm dính lên tay. Anh đưa tay lấy khăn giấy ném nó xuống sàn ngay trước mắt của cô.

“Lau sạch dâʍ ɖị©ɧ của ngươi đi, xong việc ta đưa ngươi về nhà.”

Nói rồi anh quay người vào nhà tắm, tắm rửa vệ sinh cad nhân rồi mới thay bộ âu phục mới bước ra. Anh đưa mắt nhìn đồng hồ rồi mới đưa mắt nhìn cô, xem ra vì cô mà anh sắp trễ giờ về họp mặt gia đình rồi đây. “Đã chuẩn bị xong chưa?”

Cô ngồi thụp xuống sàn khi điều khiển vừa tắt. Đôi chân mền nhũn ra như không có xương sống, hai tay buông xuôi chống đỡ cơ thể để khỏi gục xuống sàn. Sáng mới hành cô, giờ cũng phải dày vò một một trận nữa khiến tinh thân của cô thật sự mệt mỏi. “Dạ..”.

Cô nhặt lấy khăn giấy, nhấc mình lên lau sạch dâʍ ɖị©ɧ dính trên cơ thể. Đợi anh thay đồ xong thì cô cũng chỉnh trang lại quần áo đầu tóc, váy áo chỉnh chu. Hai tay run rẩy bám chặt lấy bàn nâng cơ thể đứng dậy. Cô đi không được, tướng đi vì những thứ ở bên dưới mà trở nên rất không tự nhiên. Cô chỉ có thể bám vào bàn, vào ghế mà bước từng bước như đứa trẻ mới tập tành học đi vậy.

“Chủ nhân...em...chủ nhân đi trước...em đi không nổi.”

Anh đưa mắt nhìn cô đang bước đi từng bước chậm rãi, đúng thật tướng đi chẳng tự nhiên chút nào. Nhưng cô là ảnh hậu, cô thừa biết bản thân nên làm gì mới phải chứ. Anh nghe cô nói liền không vừa ý mà cau mày nhìn cô.

“Đi không nổi sao? Hay là muốn niệu đạo lại được kí©h thí©ɧ như vừa rồi?”. Nói rồi anh đi lại tủ lấy thắt lưng đeo vào rồi mới kiểm tra lại ví tiền, anh đưa mắt nhìn cô rồi mới bước ra cửa. Cô không tự giác bước đi theo anh hậu quả xem ra cô tự khắc biết nó là gì rồi.

Cô nhấc chân lên một cách khó khăn, mới chỉ đi vài bước, hai chân lại run rẩy muốn khuỵ xuống luôn rồi. Anh mà còn cho cái bên trong niệu đạo rung lên nữa thì cô thật sự chỉ có quỳ xuống chứ không thể đi nổi. Ai bảo đêm qua anh làm quá, hôm nay lại nhét một đống đồ chơi vào người khiến cô mới khốn khổ như thế này. Cô thì cứ nhấc từng bước chân mà lết thân tàn trên đôi giày cao gót. Anh chính là kẻ gây ra cớ sự này, lại ung dung đi trước, bỏ cô lại phía sau. Đúng là kẻ máu lạnh mà. Đợi cô đi từ phòng anh ra tới xe cũng mất cả mấy phút, anh nói đưa cô về cô cũng không dám ý kiến nhiều, chỉ là việc ngồi chung xe khiến cô cảm thấy hơi khó chịu.

Anh ra đến xe ở dưới tầng hầm của một khách sạn lớn, anh ở đây là vì đóng một bộ phim cùng cô đương nhiên ra ngoài cũng phải cẩn thận tránh để cho paparazzi chụp được. Anh và cô là Ảnh Đế và cả Ảnh Hậu nên việc này càng phải cẩn thận hơn. Sau khi anh ra đến xe đợi cô một lúc cô mới ra tới, anh nhìn cô liền cau mày mới lái xe đưa cô về nhà của cô. Trên xe anh sau khi ra lệnh cho cô ngồi đúng tư thế anh yêu cầu anh liền chỉnh công tắc ở điều khiển trứng rung lên mức thứ nhất, để anh xem tử ©υиɠ của cô mẫn cảm đến như thế nào và đương nhiên từ lúc anh khởi động hai quả trứng rung ấy anh đã bấm giờ, anh muốn xem cô là bao nhiêu phút có thể đạt được cao trào. Đặt biệt là phần tử ©υиɠ của cô bị kí©h thí©ɧ là đằng khác, anh đưa tay ra phía sau lấy một chiếc khăn lớn đưa cho cô để cô biết mà lót xuống ghế tránh làm dơ ghế của anh.

“Dựa lưng vào cửa xe, quay người lại đây mở rộng hai chân ra tạo thành hình chữ M. Đưa tay tách hai bên cánh huyệt ra.”