Chương 31: H

☆*: .。. o(≧▽≦)o .。.:*☆

Lan Nhã đứng ở trước cửa nghe mà hả hê, vậy mà có người dám động thủ trên đầu thái tuế, đúng là chỉ có Dạ An không sợ chết mới làm được. Còn cô thì cười thầm trong bụng, không hổ là cún con của cô, dám hùng hùng hổ hổ tụ nhận mình là tiểu bạch kiểm.

Nói là vài đồng thực ra là vài chục triệu, nàng lúc đó mạnh miệng may mà cô còn lưu tình nếu không trừ hết lương chắc nàng khóc mấy ngày chưa quên hết nỗi buồn này.

Tan làm về đến nhà, tay cô thì túi lớn túi nhỏ đều là đồ ăn vặt của nàng. Còn nàng thì chuồn nhanh vào nhà tắm rửa trước, mặc cho cô chật vật đem hàng tá đồ vận chuyển vào nhà, con sắp xếp cẩn thận nữa.

Đến khi cô lên phòng thấy nàng đã tắm xong còn ngồi bấm điện thoại cười đến quên trời đất, lửa giận trong lòng cô lại bộc phát Tôi xem gan em lớn bao nhiêu, tối nay không khiến em khóc xin tha 3 chữ Nguyễn Du Nhiên sẽ viết ngược lại cô tự thề trong lòng. Con người si ngốc kia thấy cô vào liền dúi vào tay cô bộ đồ, đẩy đến nhà tắm.

- Nào hoàng thượng mau tắm rửa sạch sẽ sớm, thần thϊếp có bất ngờ cho người. (coi phim cung đấu quá 180")

Cô nghe vậy liền nghi ngờ. Nhưng cũng tắm xong nhanh chóng ra ngoài. Vừa ra ngoài thấy nàng, cô mới để ý kĩ. Nàng mặc bộ đầm ngủ rất ngắn lại khoét sâu, mà đặc biệt là hình như nàng ấy không mặc nội y.

- Chị lại đây, nằm xuống đi em massage cho chị. – nàng vỗ vỗ một bên giường ý chỉ cô nằm xuống

- Em có biết làm không vậy. – cô đi đến bên giường, nghi ngờ hỏi nàng.

- Chị yên tâm! tuy không chuyên nghiệp như chị, nhưng vẫn rất được nha. Chị nằm xuống đi, năn nỉ mà.

Cô thấy vậy buồn cười, con cún này lại giở trò gì đây. Mỗi lần mà tốt như vậy đều có mưu đồ, cái đầu nhỏ đó nhìn vậy là 1 đầu đầy mưu kế. Nàng massage tuy không bằng cô nhưng chung quy dễ chịu. Đang massage nàng kêu cô.

- Chị, thấy dịch vụ massage này thế nào, có được bình chọn 5 sao không?

- Chỉ thấy nhân viên massage có âm mưu, muốn cái gì mau nói đi.

- HiHi, chị cũng biết đó.... con người em có vận đào hoa~.

Nàng ngừng đôi chút, cô nhanh trở mình ngồi dậy lấy áo thun rộng của mình mặc vào. Ngồi tựa vào thành giường nhìn nàng.

- Em nói tiếp. – như thánh chỉ của hoàng đế, khiến nàng hơi ớn.

Nàng tiến sát đến cô, nằm sấp trên đùi cô, vươn tay ôm eo, hít lấy mùi hương quen thuộc mà nói tiếp.

- Chuyện lúc sáng ở công ty là em không tốt, khiến chị không vui. Em xin lỗi, em cam đoan với chị sẽ giữ khoảng cách với bọn họ. Chị nói xem em là người mới vào, cũng phải nói ít câu để đổi lấy sự thân thiện, giúp đỡ của họ. Nên vợ ơi chị đừng có giận em.

- Em vừa gọi chị là gì?

- Nguyễn lão bản.

- Không phải, lúc nãy gọi là gì?

- Lão công.

- Không phải, gọi lại đi khi nãy chị không nghe rõ. – cô vỗ mông nàng.

- Vợ.

- Gọi lần nữa được không?

- Vợ.

Cô kéo nàng lên, hôn nhẹ lên môi nàng, đôi mắt không dấu niềm vui, hôn khắp mặt nàng. Nhìn lại bộ đồ nàng mặc lại không kiềm lòng được nữa, mà nở nụ cười gian. Xoay người chế trụ nàng dưới thân.

- Bảo bối, nằm ngoan để vợ massage cho em.

Nàng chưa kịp nói, đã bị cô hôn. Liếʍ mυ"ŧ đôi môi mềm mại của nàng đến đỏ lên, cô mới nhẹ nhàng đưa lưỡi mình vào, mυ"ŧ lấy lưỡi nàng nhẹ nhàng dẫn dắt nàng theo nụ hôn của mình. Lúc này nàng cảm giác cơ thể nàng mềm nhũn dưới cái hôn đầy ôn nhu này, nàng thật sự yêu cảm giác này.

Cảm giác được cô nâng niu, chiều chuộng và sủng nịnh; được cô xem là tâm can bảo bối mà hảo hảo bồi dưỡng chăm sóc, dù cho có ra ngoài gây bao nhiêu chuyện cũng được cô lo ổn thỏa, được cô bao che nên ông bà ngoại cũng không mắng nàng nữa. Nàng nghiện cái cảm giác ỷ lại này chết mất, mặc dù trước kia nàng đã từng thề với chính bản thân mình, cho dù sau này có gặp người tốt ra sau cũng không nên ỷ lại.

- Bảo bối em mất tập trung, nhìn chị này. – cô cắn nhẹ là tai nàng mà thổi khí, còn liếʍ vào tai, khiến cơ thể nhạy cảm của nàng ngứa ngáy.

Cô đưa tay vào trong chiếc váy, xoa xao một bên tiểu bạch thỏ mềm mại.

- Bảo bối em gọi chị là gì?

- Ưʍ..gọi chị là...vợ.

- Bé ngoan, chị thưởng cho em.

Cô nói xong cuối xuống ngậm lấy bên tiểu bạch thỏ còn lại mà cho vào miệng. Dùng lưỡi vẽ vòng nhũ hoa, chốc chốc lại dùng răng day day nhẹ lên nhũ hoa. Đau đớn xen lẫn với kɧoáı ©ảʍ làm nàng rêи ɾỉ không thôi.

- Vợ à..chị ưm chậm thôi, aahh... nhẹ thôi vợ.

Cô nghe thấy không làm nhẹ hơn mà càng ngày càng bạo hơn. Buông tha cho đôi tiểu bạch thỏ bị giày vò đến đáng thương, cô hôn xuống bụng hôn đến xương sườn, lên rốn và cuối cùng là dừng lại ở nơi tư mật kia. Cô hôn vào đùi trong của nàng rồi nhẹ nhàng hôn lên nơi tư mật đang rỉ nước.

- Bảo bối em nói xem, sao tiểu An An lại ướt ra thế này rồi.

- Chị ưʍ...ahh đừng có nói chuyện, chịu không nổi ..a.. cái miệng của chị.

Căn phòng lúc này chỉ còn tiếng thở dốc và rêи ɾỉ đầy ám mụi, nghe đến phải đỏ mặt tía tai.

Cô im lặng ngậm lấy tiểu An An mà hành sự tiếp. Đưa răng day day hoa hạch nhỏ phía trên, rồi lại dùng lưỡi vẽ vòng, đảo qua đảo lại, trêu đùa đến nỗi hoa hạch đỏ lên, lại còn lấy tay kéo nhẹ hoa hạch lên, phía dưới có vật độ chừng hạt đậu nhỏ, cô thích thú mà liếʍ mυ"ŧ. Khiến cho người phía trên ông người rêи ɾỉ.

- Hahh..aah tuyệt lắm vợ ơi...chậm lại một chút..aaa...em chịu không nổi, chị chậm lại...aaa..ah..ưn ..ưn chậm thôi..em ra mất a~.

Cô không những không chậm lại mà còn nhanh hơn, liếʍ mυ"ŧ quên trời đất. Từ từ tách nhẹ hai cánh hoa nàng ra, cô rê lưỡi đưa thật sâu vào trong. Khiến cơ thể nàng uốn éo, đưa nơi tư mật lên cao, tay đan vào tóc cô mà siết chặt. Cô ra vào nhịp nhàng, nhận thấy hoa huyệt nàng co bóp, cô đẩy nhanh tiến độ ra vào.

- Vợ à..chậm thôi..ahh..em ra mất....sắp ra rồi..vợ ahh chậm thôi chị..ưn ưn ưn...

Cô cố ý nhấp thêm vài chục cái, xúc cảm thống khoái trào dâng, khiến nàng kịp la lên một tiếng “Aaah..ahh” đã ra dưới thân cô. Cô vô tư hưởng thụ, hút lấy dòng mật ngọt đang trào ra từ tiểu An An mà không bỏ sót giọt nào.

Thấy nàng định ngủ, muốn ngủ hả cún con còn chưa xong đâu.

- Bé con, lật người lại đi.

- Chị tha cho em, không nổi nữa em mệt, muốn ngủ~

Cô thấy thế xuống giường rót cho nàng ly nước, tiện thể đeo luôn "món quà" mà cô đã đặt riêng từ lâu hôm nay mới có dịp dùng.

Trở lại giường đỡ nàng dậy, cho nàng uống chút nước. Sau đó lật người nàng lại. Vỗ vào mông nàng.

- Bé con nâng hông lên.

Nàng như cá nằm trên thớt, ngoan ngoãn nâng hông lên để lộ nơi tư mật từ phía sau. Cô thật sự thích chiêm ngưỡng cún con này, chỉ có như lúc này mới thu liễm hiện ra đúng con người thật.

Vì nàng vừa mới lên nên cô cũng không sợ nàng đau, mà rà nhẹ dươиɠ ѵậŧ vào âʍ đa͙σ để bôi trơn, *phốc dươиɠ ѵậŧ được đưa vào bên trong đâm đến lún cán.

- Aaahh, không được to quá,..trướng quá...vợ à xin chị ...mau rút ra ahh..ưʍ.

Nàng đưa tay ra sau để đẩy thứ to lớn ra khỏi người. Nhưng mắt cô nhanh hơn, bắt lấy cổ tay nàng đặt lên thắt lưng cứ thế mà tiếp tục ra vào.

- Ahh..bảo bối là từ đầu em câu dẫn chị.

- Ưn..ưn không có...vợ à nhẹ thôi, mai em còn đi làm... aaaa~

Nghe tiếng nàng thở dốc rêи ɾỉ dưới thân như liều thuốc kí©ɧ ɖụ© với cô. Đôi mắt đỏ lên, cô chỉ hận không thể đem cún nhỏ này nuốt luôn vào bụng. Động tác càng ngày càng nhanh, hông nàng cũng đung đưa theo từng cú nhấp của cô, càng ngày càng rêи ɾỉ to hơn.

- Vợ ơi...em ưʍ..sắp đến rồi... ahh

- Bé ngoan, ra cùng chị nào ahh.

Nói rồi cô thúc mạnh thêm vài chục cái liên tục. “Aaaaahh..” thân nàng giật nảy, âʍ đa͙σ co thắt dữ dội. Nàng ra cô cũng ra, dươиɠ ѵậŧ bên trong còn bắn ra chất lỏng sệt sệt, là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cô.

Chân như tê đi, nàng mất khống chế ngã xuống, cô cũng vứt thứ kia xuống sàn mà tiến tới ôm nàng. Hôn khắp nơi.

Hôn lên môi nàng, đưa chiếc lươi tinh xảo vào trêu đùa. Lại đưa tay dò xuống âʍ đa͙σ, nhanh chóng đưa hai ngón tay dài ngoằng của mình vào trong khiến nàng giật nảy người.

- Ah..khônng nổi nữa..chị tha cho em...a~

Mấy tiếng sau..

- Bé con em còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt trước mặt chị không, hữm?

- Em..ahh.. không dám.. hức... không dám nữa...aaah..chị nhẹ thôi..xin chị tha..cho.. ưn ưn ahh.... tha cho em...

Cô thúc mạnh thêm vài cái đến lợi hại, khiến thân nàng giật nảy run lên. Lại ra dưới tay cô.

Thấy cún con mệt lả đi vì cơn yêu vừa qua, cô nhanh chóng lấy khăn ấm lau người cho nàng, lau bên dưới, cẩn thận bôi thuốc lên cho nàng. Còn nhẹ nhàng lấy dầu xoa bóp ở thắt lưng, dán thêm miếng thuốc dán, để sáng mai thắt lưng nàng bớt đau. Xong xuôi cô lại ôm nàng ngủ ngon lành.

Hicc chị người yêu tui, bỏ tui ở nhà mềnh ên bả đi công tác cả tháng chán quá đi. Viết H cũng không mượt. À mà có bà nào biết Cần Thơ có chỗ nào chơi vui hong, chỉ tui dí. Chứ bị đem lên bỏ đây không biết có chỗ nào để đi chơi

(❁´◡`❁)