Chương 9: Kết thúc

“Có?

“Đúng vậy……”

“Chết tiệt! Hoa Hỉ Nhi…. nữ nhân này lại còn muốn mang hài tử của ta đi gả cho người khác?!” Lôi Thiên Kiêu lập tức hét lên giận dữ ( L : đau chưa, ko nhanh suýt mất vợ lẫn con…để anh thương gia kia cưới 1 được 3 quá hời).

“Đúng… thực xin lỗi!”

Hoa Hỉ Nhi tay cầm thư đứng trước mộ đốt nó. Nhìn thư bị lửa thiêu đốt lại nhìn về phía bia mộ. Nàng cũng hiểu được tình yêu vốn ích kỉ, nàng cũng không hận biểu tỉ.

Bốn năm trước là nàng làm quyết định là nàng cũng có sai, không thể đổ lỗi cho biểu tỉ.

“Dì… hoa hoa…… cho nương.” Ưng nhi cầm hoa, ngược xuôi chạy đến trước mặt Hoa Hỉ Nhi .

“Ưng nhi thực ngoan.” Hoa Hỉ Nhi sờ đầu Ưng nhi nhìn Ưng nhi đang cẩn thận ngồi xổm xuống đưa hoa trước bia mộ.

“Cha!” Ưng nhi nhìn thấyLôi Thiên Kiêu đi tới, lập tức hưng phấn mà nhảy dựng lên, hướng phụ thân chạy đến.

Lôi Thiên Kiêu ôm lấy con, cọ cái mũi nhỏ của con.

“Ưng nhi có ngoan không?”

“Có! Ưng nhi ngoan, muội muội cũng ngoan……” Ưng nhi gật đầu, tay nhỏ bé chỉ vào bụng Hoa Hỉ Nhi.

Hoa Hỉ Nhi khẽ cười.

“Ưng nhi, nếu sinh ra đệ đệ làm sao bây giờ?” Nàng cố ý đùa với hắn.

Ưng nhi nhăn lại mày, thực kiên trì nói:

“Ưng nhi muốn muội muội!” Hắn muốn muội muội, không cần đệ đệ!

Nhìn bộ dạng tiểu hài nhi kiên trì làm cho 2 người nở nụ cười, Lôi Thiên Kiêu ôm lấy Hoa Hỉ Nhi, lo lắng nhìn nàng.

“Mệt sao?”

Hoa Hỉ Nhi lắc đầu, tay nhỏ bé nhẹ vỗ về cái bụng.

“Kiêu! Nếu sinh ra con gái, chúng ta gọi nó là Ức Mai được không?”

“Được.” Lôi Thiên Kiêu gật đầu, mi lại nhíu thận trọng nhìn nàng.

“vậy nếu là nam hài thì sao?”

“Aa ……” Hoa Hỉ Nhi khó xử suy nghĩ một chút

“Nếu nam hài gọi Ức Mai, chắc nó sẽ khóc mất?”

Nàng nói làm cho Lôi Thiên Kiêu nhịn không được cười to.

“Tiểu anh đào nàng thật đáng yêu.” Hắn nhịn không được dùng sức ôm chặt nàng một chút.

“Muội muội! Không cần đệ đệ….!” Ưng nhi kiên trì la hét.

Hoa Hỉ Nhi cũng nở nụ cười, nàng nắm nhẹ cái mũi nhở của Ưng nhi cọ

“Nhưng là dì muốn sinh đệ đệ thì sao!”

“Muội muội!” Ưng nhi mau tức giận, khuôn mặt tuấn tú nhăn thành một đoàn.

“Dì đáng ghét, dì hư!”

“Tiểu anh đào trêu Ưng nhi nữa.” Thấy con khóc, Lôi Thiên Kiêu không khỏi bất đắc dĩ ngăn cản tiểu lưu manh này.

“Thϊếp nào có trêu bé?” Hoa Hỉ Nhi vẻ mặt vô tội.

“Thϊếp chỉ là nói cho nó là thϊếp muốn sinh ra cho nó 1 đệ đệ thôi!”

“Muội muội…” Tiểu hài nhi rốt cục khóc.

“Tiểu.. lưu.. manh!” Làm cha cũng tức giận.

“Thϊếp cũng không phải cố ý…” Giọng vô tội gió đưa nhẹ, hạnh phúc cũng tràn đầy……