Q4-Chương 50: Bạch Nhiên

Edit: Cacao

Ngày đó Bạch Nhiên dùng Huyết Độn trốn khỏi Vấn Thảo Cảnh, tìm một chỗ yên lặng nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhưng vận khí quá kém, sau đó không lâu liền gặp phải người Thiên Ma Cung trước Âm Thi Tông. Nơi gã tu luyện không nghiêng không lệch ở trên đường nhân gia nhất định phải đi qua, gã bị thương quá nặng, cảm giác trì độn, cứ như vậy bị người phát hiện, không có thể tránh thoát.

Khi đó gã vẫn chưa thu hồi quan tài, bởi vì gã tu chính là pháp thi, tu vi giữa người cùng thi hỗ trợ lẫn nhau, có mệnh thi ở cạnh, tiến độ chữa thương cũng sẽ nhanh hơn nhiều.

Khi gã bị đoàn người Thiên Ma Cung phát hiện, cỗ quan tài kia liền bại lộ thân phận của gã.

Chỉ là gã ngược lại cũng quả quyết, nhận ra đối phương là người Thiên Ma Cung, lập tức tỏ vẻ chính mình đã phản bội tông môn, đang định đi Thiên Ma Cung xin giúp đỡ.

Gã đem sự tồn tại của Vấn Thảo Cảnh báo cho phụ thân Dương Hoành là Dương Minh, đồng thời nói cho Dương Minh, Dương Hoành chính là bởi vì trong lúc vô tình biết được sự tồn tại của Vấn Thảo Cảnh, nay đã bị Âm Thi Tông cầm tù. Mà gã nhân khoảng thời gian này cùng Dương Hoành giao hảo, muốn trộm thả người rời đi, lại không nghĩ tới canh giữ quá nghiêm ngặt, gã bị người phát hiện, sau một hồi chiến đấu kịch liệt thiếu chút nữa đã chết, liền bất đắc dĩ chỉ có thể Huyết Độn chạy trốn.

Gã nói gã thoát ra liền muốn tới Thiên Ma Cung, đáng tiếc hậu quả sau khi Huyết Độn quá nghiêm trọng, gã hoàn toàn không thể động đậy thân mình.

Gã nói như vậy, hết thảy đã tính toán qua một phen.

Gã không biết tung tích cùng sinh tử của Dương Hoành, nhưng đã từng nghe nói nhân vật trọng yếu trong đại tông môn đều có mệnh giản, sống hay chết xem mệnh giản có hoàn hảo hay không liền biết, cho nên gã không nói sinh tử, chỉ nói bị cầm tù. Nếu Dương Hoành còn sống, vậy có thể lý giải vì hắn còn bị nhốt. Nếu Dương Hoành đã chết, vậy có thể cho rằng Âm Thi Tông đã hạ sát thủ với hắn. Như thế nào cũng đều không làm Dương Minh cảm thấy gã đang nói dối.

Mà gã đích xác cùng Dương Hoành giao hảo, gã còn hướng Dương Minh miễn cưỡng triển lãm Bách Quỷ Dẫn Hồn thuật, đó là Dương Hoành dạy gã. Gã cũng xác thật bởi vì Huyết Độn mà thiếu hụt khí huyết, thân bị trọng thương.

Gã nói hơn phân nửa là thật, dư lại cũng không phải hoàn toàn là nói dối, tự nhiên sẽ làm Dương Minh có khuynh hướng tin tưởng.

Dương Minh chủ yếu vẫn là tin tưởng nhi tử của mình, nếu Dương Hoành đã truyền thụ cho Bạch Nhiên Bách Quỷ Dẫn Hồn thuật, vậy thuyết minh Dương Hoành xác thật thưởng thức người này. Ông ta thậm chí còn suy đoán tới việc Dương Hoành muốn mang Bạch Nhiên về Thiên Ma Cung, tính toán bồi dưỡng làm thuộc hạ.

Nhi tử của ông ta muốn thuộc hạ, ông ta liền giữ lại cho hắn.

Vì thế ông ta hỏi Bạch Nhiên tình huống cụ thể của Âm Thi Tông, sau đó nhân lúc thương thế Bạch Nhiên quá nặng không thể hành động, liền ném Bạch Nhiên cho thủ hạ của ông ta là một tên đệ tử Trúc Cơ kỳ chiếu cố, chính mình lãnh đạo những người còn lại tiếp tục hùng hổ chạy đến Âm Thi Tông.

Trong Âm Thi Tông, người biết lý do Hà Sơn Kiến thoái thác "là Bạch Nhiên gϊếŧ Dương Hoành" kia, chỉ có số ít trưởng lão.

Những trưởng lão này hơn phân nửa đã chết trận, cuối cùng bị bắt sống chỉ có hai người.

Dương Minh lệnh cho người nghiêm hình tra khảo, nếu tra khảo không ra, mới tính toán đến sưu hồn. Bởi vì sưu hồn biến số quá lớn, có khi chưa tìm được tin tức mình cần, đối phương đã hồn phi phách tán, bởi vậy chỉ có thể coi như thủ đoạn cuối cùng.

Tuy nói hai vị trưởng lão đều đã phát hạ Tâm Ma Huyết Thệ, không lộ việc này ra cho người ngoài, nhưng dưới tình huống không nói sẽ chết, một người trong đó vẫn mở miệng, nói Dương Hoành bị một đệ tử phản tông tên Bạch Nhiên gϊếŧ chết.

Dương Minh lập tức giận dữ, quát lớn "ngươi dám nguyền rủa con ta", đồng thời một chưởng đánh chết người này.

Như Bạch Nhiên suy nghĩ, Dương Hoành có mệnh giản ở trong tay Dương Minh. Mệnh giản chưa vỡ, liền đại biểu Dương Hoành tính mạng vô ưu.

Cho nên lời này Kim Đan trưởng lão nói, nghe vào tai ông ta chính là Âm Thi Tông nói bậy, muốn giấu diếm ông ta!

Con của ông ta còn sống, ông ta nghe không lọt tai bất cứ loại lời nói nào như thế này!

Nhưng một vị trưởng lão khác thấy ông ta gϊếŧ người nọ, hoảng loạn tỏ vẻ người nọ nói không sai, là Bạch Nhiên gϊếŧ Dương Hoành, sao có thể là lừa gạt?

Dương Minh lập tức cười lạnh, nếu ngươi dám thề với Thiên Đạo, nói xác thật là Bạch Nhiên gϊếŧ Dương Hoành, vậy ông ta liền tin tưởng.

Thề với Thiên Đạo làm sao có thể tùy tiện nói thề là thề? Lại nói, đây là ngày đó nghe tiểu bối kể lại, cũng không phải là lão ta tận mắt nhìn thấy, lão sao dám đem tính mạng đặt ở trên người hai tiểu bối?

Trưởng lão kia do dự, liền bị Dương Minh cho rằng những người này quả nhiên là nói nhăng nói cuội.

Ông ta bạo nộ, nhận định những người này xương cứng không chịu nói thẳng, cuối cùng vận dụng sưu hồn.

Chỉ là nói đến sưu hồn, chênh lệch tu vi càng lớn, đồ vật lục soát ra càng nhiều. Ông ta là Nguyên Anh, nhưng đối phương cũng là Kim Đan, giữa hai người chỉ kém một cái đại cảnh giới. Thêm nữa lúc trước đánh nhau đối phương đã bị thương, cho nên còn chưa lục ra thứ mình cần, đối phương liền chết trong tay ông ta, hồn phi phách tán.

Đến cuối cùng, ông ta vẫn như cũ chẳng tra được gì.

Không tìm được tung tích của nhi tử, Dương Minh táo bạo dẹp đường hồi phủ, giao Vấn Thảo Cảnh cho những người khác tới Thiên Ma Cung xử lý.

Về phần Bạch Nhiên, nên nói gã may mắn cũng được, bất hạnh cũng thế, Dương Minh không tìm được nhi tử, đủ loại tối tăm bực bội, căn bản không có tâm tình đi để ý gã, càng miễn bàn đến chủ ý mang Bạch Nhiên về Thiên Ma Cung hảo hảo bồi dưỡng lúc trước, sớm bị ông ta dứt khoát vứt ra khỏi đầu.

Mà Bạch Nhiên bên này, sau khi Dương Minh rời đi, gã nghĩ nếu Dương Minh đi Âm Thi Tông tra hỏi, nhất định sẽ biết được Dương Hoành mất tích cùng gã có quan hệ —— Gã tin tưởng Hà Sơn Kiến nhất định sẽ đem bồn nước bẩn này hắt lên người gã đến gắt gao.

Gã không muốn lại lần nữa rơi vào trong tay Dương Minh, vì thế thừa dịp người chiếu cố gã không chú ý, bố trí dấu vết bị yêu thú ngậm đi, chính mình lại ẩn thân bỏ trốn.

Người nọ quả nhiên trúng kế, khi tìm kiếm ở phụ cận lại tìm không thấy Bạch Nhiên, hắn liền cho rằng khi hắn không ở, Bạch Nhiên đã táng thân trong bụng yêu thú. Hắn đành phải một mình vội vã chạy về Thiên Ma Cung, làm tốt chuẩn bị hướng Dương Minh thỉnh tội. Nhưng Dương Minh hồi cung sau, căn bản không nhắc tới Bạch Nhiên, đệ tử này tự nhiên cũng không phải không có đầu óc chủ động đi nhắc tới, việc này cứ như vậy liền qua.

Mà sau khi Bạch Nhiên chạy thoát, vốn định rời xa Thiên Ma Cung, miễn cho bị Dương Minh bắt lại. Nhưng rất nhanh gã liền phát hiện, Thiên Ma Cung không có chút động tĩnh nào nhằm vào gã.

Gã tâm tư vừa chuyển, liền nghĩ ra vài loại khả năng.

Cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, gã rất nhanh liền quyết định muốn đến Thiên Ma Cung. Trong lòng gã còn có một chuyện, gã muốn làm rõ chân tướng việc Vấn Thảo Cảnh. Tuy rằng mặt ngoài gã nhìn khiêm tốn có lễ, khi đối mặt với Dương Hoành cũng có thói quen đặt chính mình vào vị trí ở dưới, bộ dáng thuận theo nghe lời, nhưng trên thực tế gã so với bất cứ ai khác đều tâm cao khí ngạo, chưa từng đặt ai vào trong mắt.

Gã ngay cả Dương Minh cũng dám tính kế trong lòng, mặt lại không đổi sắc lừa gạt, đủ để thuyết minh gã đối với chính mình có tin tưởng.

Nhưng mà gã như vậy lại ăn mệt còn không minh bạch ở trong Vấn Thảo Cảnh, đến bây giờ gã vẫn chưa biết rõ ràng Dương Hoành đến tột cùng là bị làm sao, hắn cùng Diệp Cửu Thu ở trong huyệt động đã xảy ra chuyện gì.

Việc này với gã mà nói quả thực là một tảng đá lớn ngày đêm đặt ở trong lòng, là vết nhơ của gã, làm gã vô pháp chịu đựng.

Gã đặt chân vào Chiết Kích thành, tĩnh tâm dưỡng thương, một bên thu thập nhiều tin tức nhỏ nhặt về Thiên Ma Cung. Chờ thương thế của gã hoàn toàn tốt lên, tu vi đã hàng xuống Luyện Khí tầng bốn, nhưng đồng thời cũng đối với phân bố thế lực trong Thiên Ma Cung, tin tức về mỗi một nhân vật trọng yếu đều rõ như lòng bàn tay.

Trong đó bao gồm cả Ma Thần Tử đối lập với Dương Minh, bao gồm cả Ma Long Tử thường xuyên đến Chiết Kích thành tìm hoa hỏi liễu.

Không lâu sau, vào một ngày đẹp trời gã liền "ngẫu nhiên gặp được" Ma Long Tử, cũng làm Ma Long Tử xem gã thuận mắt vô cùng, từ đây hoành hành ngang ngược cũng được, ăn chơi đàng điếm cũng tốt, bên người đều mang theo gã, nghiễm nhiên là tri âm hảo hữu của Ma Long Tử, thậm chí từ chỗ Ma Long Tử đạt được không ít linh dược, khiến cho gã vì Huyết Độn mà hao tổn căn cơ được củng cố, tu vi cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục.

...

Bạch Nhiên nằm ở trên giường, nhắm hai mắt giống như ngủ, lại là đem việc phát sinh trong khoảng thời gian này nhanh chóng điểm qua trong đầu một lần. Sau khi xác nhận không có để sót, gã có chút nhẹ nhàng thở ra.

Ma Long Tử thật là gã tổ chức người đi tập kích.

Điểm này cũng không nằm trong kế hoạch ban đầu. Gã nguyên bản còn tính toán giữ Ma Long Tử lại, còn có rất nhiều chỗ phải dựa vào người này. Nhưng mà chính Ma Long Tử tự mình tìm đường chết ——

Mấy ngày trước, gã cùng Ma Long Tử đi Phấn Hồng các, người nọ bỗng nhiên xâm nhập suối nước nóng chỗ gã, tựa hồ muốn cùng gã nói gì đó. Nhưng khi nhìn thấy gã, đáy mắt Ma Long Tử nổi lên ánh sáng kỳ dị, là nam nhân đều minh bạch đó là ý tứ gì.

Gã ngàn tính vạn tính, lại không tính đến Ma Long Tử to gan lớn mật dám đem chủ ý đánh tới trên đầu gã!

Gã lập tức liền nổi lên sát khí.

Nhưng vì kế hoạch sau này, gã đem sát ý nhịn xuống.

Lại không dự đoán được, ngày hôm sau, Ma Long Tử liền cười đưa cho gã một phần khẩu quyết công pháp, nói là một khi tu luyện thành công, tự thân phòng ngự có thể đỡ được pháp bảo địa giai. Pháp quyết này tên là ——

Âm Xá quyết.

Nhìn công pháp Âm Xá quyết giao đến tay chính mình, gã quả thực muốn cười to hai tiếng.

Thiên đạo tuần hoàn nhân quả báo ứng, việc ngày đó gã làm với Diệp Cửu Thu, thế mà lại tái diễn ở trên người gã!

Chính là gã cũng không phải Diệp Cửu Thu.

Thật xem gã không biết Âm Xá quyết sao?

Vì thế gã lúc này mới chân chính động sát khí, bắt đầu lập mưu kế.

Ma Thần Tử cho rằng gã nghe được tin Ma Long Tử còn sống, còn rất nhanh sẽ được tìm về, liền sẽ hoảng hốt. Không nghĩ tới gã căn bản không cần phải hoảng hốt.

Đêm đó gã từ đầu tới cuối đều là đứng ở bên Ma Long Tử. Gã cũng không thật sự tính toán gϊếŧ Ma Long Tử. Ở trong kế hoạch của gã, gã cùng Ma Long Tử có thể chống đỡ đến khi cứu viện tới, mà ở trước đó, chỉ cần không dấu vết phế đi căn cơ tu vi Ma Long Tử là tốt rồi. Ma Long Tử thành phế nhân, liền không có thời gian rảnh rỗi đi xem gã tu luyện Âm Xá quyết.

Lại không nghĩ rằng Ma Long Tử còn có vài phần quyết đoán, Huyết Độn chạy trốn.

Như vậy cũng không tồi, Bạch Nhiên nghĩ, gã biết rõ tính tình Ma Long Tử, gã ở thời khắc nguy nan cùng Ma Long Tử kề vai chiến đấu, trọng thương gần chết, ở trong mắt Ma Long Tử, địa vị của gã đại khái sẽ từ bằng hữu bình thường lên tới huynh đệ chân chính. Ma Long Tử khả năng sẽ nghĩ đùa bỡn một tên tùy tùng, nhưng sẽ không xuống tay đối với huynh đệ bên người.

Quả nhiên, vài ngày sau, lão hữu của Ma Thần Tử đã đến, cũng mang tới Khuy Địa kính.

Phàm là mục tiêu trong phạm vi ngàn dặm lấy Khuy Địa kính làm trung tâm, Khuy Địa kính đều có thể chỉ ra phương hướng.

Ma Thần Tử thông qua Khuy Địa kính, ở ngoài Sam Thụ trấn tìm được Ma Long Tử, mang người về Thiên Ma Cung.

Ma Long Tử nghe nói Bạch Nhiên hiện tại còn trọng thương chưa lành, lập tức tới phòng cảm tạ Bạch Nhiên lúc đó không rời không bỏ hắn, nếu không có có Bạch Nhiên giúp đỡ, hắn sợ là ngay cả cơ hội dùng Huyết Độn đều không có. Hiện tại nhớ tới, hắn thế mà bỏ Bạch Nhiên một mình đào tẩu, tuy nói lúc ấy hắn cũng không để Bạch Nhiên này ở trong lòng, nhưng hiện tại hồi tưởng lại, lại cảm thấy tương đối áy náy.

Nói xong tạ xong, Ma Long Tử mới cọ tới cọ lui nói: “Cái kia, Âm Xá quyết, ta mới nghe nói có chút khiếm khuyết gì đó, ngươi vẫn là đừng tu luyện.”

Bạch Nhiên đầu tiên là kinh ngạc sau là đáng tiếc, cuối cùng mỉm cười gật đầu đồng ý.

Ma Long Tử càng thêm cảm thấy có lỗi với gã, còn liên tục hứa hẹn bảo đảm sẽ cho gã công pháp lợi hại hơn.

Ma Long Tử đi rồi, Bạch Nhiên mới thở ra một hơi, tuy có khúc chiết, nhưng kết quả vẫn nằm trong lòng bàn tay gã, cũng coi như không tồi.

Mà Ma Long Tử từ chỗ Bạch Nhiên đi ra, liền đi thẳng đến chỗ phụ thân hắn.

Hắn nghĩ tới, Diệp Cửu Thu là ai.

Nhiệm vụ trong điện Thiên Ma Cung còn treo thưởng đối phương đâu.

Hắn lấy lý do Diệp Cửu Thu là ân nhân cứu mạng, lại chỉ là một tiểu nhân vật trong Âm Thi Tông, quấn lấy phụ thân đòi hủy bỏ treo thưởng.

Mà Ma Thần Tử vừa thấy treo thưởng kia là lão đầu Dương Minh làm ra, lập tức vui vẻ, không nói hai lời liền đi huỷ bỏ treo thưởng.

Dương Minh chính là tìm Dương Hoành tìm đến sứt đầu mẻ trán, lúc trước thấy Ma Thần Tử cũng giống chính mình ném mất nhi tử, cảm thấy vô cùng khoái ý, giờ lại thấy Ma Thần Tử dùng Khuy Địa kính tìm được Ma Long Tử. Vì thế ông ta cũng không so đo Ma Thần Tử hủy bỏ treo thưởng, chỉ đưa ra ý muốn mượn Khuy Địa kính dùng một chút.

Dưới việc Ma Long Tử làm ầm ĩ, Ma Thần Tử đáp ứng chuyện này.

Vì thế sau mấy ngày Diệp Cửu Thu đặt chân vào Chiết Kích thành, bỗng nhiên phát hiện Thiên Ma Cung treo Huyền Thưởng Lệnh truy nã chính mình bị hủy bỏ. Đồng thời bị hủy bỏ còn có Huyền Thưởng Lệnh của Phong Ngọc Thư.

Vì cái gì?

Diệp Cửu Thu hoang mang khó hiểu.

Nếu Ma Long Tử ở đây, hắn ta sẽ nói ngay cho Diệp Cửu Thu, bởi vì ngươi là ân nhân cứu mạng cảu ta, mà Phong Ngọc Thư là sư phụ của ân nhân cứu mạng.