Nắp của quan tài đen ở trong mắt mệnh thi, có mà giống như không có, để cho hắn thân ở trong quan tài, cũng có thể thấy rõ hết thảy bên ngoài.
Mà từ sau khi Diệp Cửu Thu không rời xa quan tài đen, hắn cơ hồ thời thời khắc khắc đều có thể nhìn thấy khuôn mặt mình ghét nhất lắc lư khắp nơi. Từ buổi tối, mở mắt ra liền nhìn thấy một cái mông đặt ở phía trên đầu, làm cho hắn hận không thể hướng ác ý lên phía trên tát một phát hai cái.
Nhưng mệnh thi đại nhân nhịn xuống xúc động này.
Hắn không muốn cùng Diệp Cửu Thu kia mặt đối mặt. Cho nên hắn sẽ không kinh động Diệp Cửu Thu.
Nói đi cũng phải nói lại... Từ khi Diệp Cửu Thu ngồi trên quan tài tu luyện, hắn đã rất lâu không ra bên ngoài hoạt động.
Chậc, quả nhiên, Diệp Cửu Thu làm gì cũng khiến người ta chán ghét!
Mệnh thi nhắm hai mắt lại, cười lạnh một tiếng, không phải là muốn ra ngoài săn bắt sao? Tính toán thời gian, ngày tốt của Diệp Cửu Thu cũng nên kết thúc... Bạch Nhiên ngụy quân tử này, cái gì cũng tính toán tốt đi!
10 ngày trôi qua rất nhanh.
Một ngày trước khi xuất phát, Diệp Cửu Thu lấy hết dũng khí, tính toán đi mua ít thuốc trị thương bình thường để dự phòng.
Mở cửa ra, trên lưng đeo quan tài đen chuẩn bị đi ra ngoài, lại thấy nam tử đứng cách đó không xa.
“Dương Hoành?” Y nhất thời kinh ngạc, gọi thẳng tên.
Dương Hoành hoàn toàn không để ý, hắn nhíu mày với Diệp Cửu Thu.
"Ta đoán ngươi cũng nên đi mua chút đan dược, vừa vặn ta cũng không có việc gì, ta cùng ngươi đi chọn. Cái nào hữu dụng cái nào vô dụng, giá trị tốt, ngươi đừng để bị người ta lừa gạt linh thạch.”
Diệp Cửu Thu chớp chớp chớp mắt, ngẫm lại liền biết Dương Hoành vốn không có ý cùng y chọn đan dược, mà đi theo để y đỡ bị người ta lừa gạt.
"Đa tạ Dương sư huynh." Diệp Cửu Thu nở nụ cười.
Cổ họng Dương Hoành khô khốc.
"Những thứ kia ta thật sự không hiểu, hôm nay liền hướng Dương sư huynh học tập thỉnh giáo.”
"Đi thôi. Vừa đi vừa nói."
Khóe môi Dương Hoành nhướng lên, đi đến bên cạnh Diệp Cửu Thu ôm lấy vai y, dưới ngón tay cách một tầng vải vóc, nhưng hình như vẫn có thể cảm nhận được thân hình cân xứng dưới vải vóc, làn da ấm áp mịn màng, như hắn nhìn thấy chính là một bộ hoàn hảo tuyệt hảo.
Trong rừng đầy chướng khí của m Thi Tông, có một chỗ chuyên mở cửa ra để giao dịch với đệ tử trong tông. Nơi này chỉ có một cái cửa hàng giao dịch thuộc về tông môn, nhưng tiếp đều là mua bán số lượng lớn. Loại nhu cầu nhỏ như Diệp Cửu Thu, bình thường phải tìm chính là quầy hàng nhỏ do con cháu trong tông bày ra.
Khi Diệp Cửu Thu và Dương Hoành đi tới mảnh đất này, ánh mắt mọi người đều lập tức dừng lại trên người bọn họ, lạnh lùng như băng, sau đó chuyển hướng.