Chương 17: Đồ ăn đang kêu gọi



“Ái Quốc hắn cha, ông nói, đây đều là Ái Hoa mang đến vận khí?”

Mẹ Lâm không dám liên tưởng chuyện thần kỳ này với con gái mình.

Cha Lâm vội xua tay nói với mẹ Lâm:

“Bà nhỏ giọng đi, đừng có nói bậy.”

“Vốn tưởng rằng nếu Ái Hoa thịnh vượng thì là vượng phu đâu, ai ngờ sẽ là vượng chính gia đình mình."

Mẹ Lâm có việc vui vẻ, không thể kiềm chế được ham muốn nói chuyện, bà hạ giọng nói tiếp.

“Trước đó đừng nói cho ai biết chuyện quả trứng, miễn cho bị người nhớ thương.”

Cha Lâm chỉ tay lên trên nói:

“Bị người nọ nhéo bím tóc, đưng nói trứng, ngay cả gà cũng không cứu được.”

"Ừ, ừ, ừ.", ta hiểu rồi, lát nữa ta sẽ nói chuyện với Thục Phân."

Mẹ Lâm vội vàng bọc quả trứng lại, nhét vào giường giấu đi, lo lắng nói:

"Vậy không thể mang quả trứng này đến cung tiêu xa đại đội bán, chỉ có thể âm thầm bán đi.”

"Chậc, phiền phức quá." Cha Lâm cũng trở nên lo lắng.

Hai ngày nay đồng ruộng bận rộn, không ai dám xin nghỉ, kêu ai đi bán? Bà Lâm hàng ngày nấu cơm, giặt giũ, cho gà, lợn ăn, còn chăm sóc cháu trai, căn bản không thể rời đi. Con dâu động cái miệng to như cái loa, không dám mời cô ta đi.

Ái Hoa...con bé ấy vẫn là một đứa trẻ chưa lớn.

Lâm Ái Hoa ở trong Thanh Minh Giới, ý thức của cô ấy đã lang thang bên ngoài. Sau khi chuyển hóa cơ thể và nâng cao trình độ tu luyện của mình lên một cấp, cô đang định ra ngoài để thư giãn thì nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai vợ chồng già, trong lòng cô rung động.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, trên thị trấn có một chợ đen, bán đủ thứ đồ tốt. Hơn nữa, ở đó còn có nhà hàng quốc doanh, cửa hàng kẹo và cửa hàng thực phẩm không chủ yếu, tràn ngập các loại đồ ăn ngon, có một số nguyên chủ chưa từng nếm thử, Lâm Ái Hoa muốn nếm thử.

Cô nhanh chóng ra khỏi không gian, mở cửa lao thẳng vào phòng cha Lâm và mẹ Lâm, xung phong:

“Đưa tôi, tôi đi bán.”

Mẹ Lâm bị con gái làm cho giật mình, nhanh chóng chạy đến đóng cửa lại lưỡng lự:

"Con định bán cái gì nha? Nhà chúng ta không có cái gì đi bán cả."

“Ai nha, không phải là trứng sao? Đưa cho tôi, Tôi biết chợ đen ở đâu."

Vợ chồng già nhà họ Lâm lưỡng lự. Họ nhìn nhau, một lúc lâu sau, cha Lâm gật đầu nói:

"Không sao đâu! Con nó đã sống ở thị trấn này được ba năm rồi, chắc hẳn con bé đã quen thuộc hơn với chúng ta."

Nhưng như vậy quá nguy hiểm.

" Chính là bán đồ chợ đen rất nguy hiểm, nhỡ đâu bị bắt sẽ bị đưa đi giáo dục lao động đó!”

Mẹ Lâm không còn buồn hỏi con gái vì sao nghe được mình nói chuyện, nhanh chóng nắm lấy tay Lâm Ái Hoa thuyết phục cô:

"Ái Hoa, con còn nhỏ, không thể mạo hiểm như vậy được."

Hiểm cái rắm, trên đời này có người có thể bắt được ta lão tổ tông sao?

Lâm Ái Hoa lắc đầu khinh thường, kiên trì nói:

"Không sao đâu, ta rất quen thuộc với nơi đó. Một giỏ trứng vài giây là bán xông rồi, ta cam đoan sẽ không bị bắt đi."

Mẹ Lâm như thế nào cũng không chịu đáp ứng:

“Con chỉ một cô gái nhỏ, cũng không thể làm loại chuyện nguy hiểm này được, muốn đi cũng là ta lão bất tử, bị bắt cũng không sợ, có thể kiếm vài năm cơm.”

Lâm Ái Hoa bị bà dong dài không kiên nhẫn, nhưng cô biết bà ấy có ý tốt nên phải kiên nhẫn.

“Ta cam đoan sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nếu có người thật sự đến bắt, ta giỏ cũng không cần chạy đi. Có được không?”

Mẹ Lâm vẫn muốn phản đối, nhưng cha Lâm ngăn lại, nói dứt khoát:

"Để Ái Hoa đi đi. Hôm nay muộn quá, ngày mai dậy sớm, bán sớm xong sớm về."

Lâm Ái Hoa vội vàng đi vào thị trấn mua đồ ăn, chỗ nào muốn đợi đến ngày mai, trực tiếp nhảy lên giường tìm ra cái rổ, kêu lên:

"Bán ở chợ tối vẫn được."

Mẹ Lâm đuổi theo con gái kêu nửa ngày, nhưng Lâm Ái Hoa chân chạy nhanh như được xoa dầu.

"Sao đứa nhỏ này lại nóng nảy thế? Tôi còn chưa nói cho con bé biết mỗi cái giá bao nhiêu, bán xong mua ít đồ trở về đâu!"

Mẹ Lâm ngồi ở đầu giường thở dài!

Cha Lâm thấy vậy khuyên nhủ:

"Cứ để con bé thử xem. Đứa nhỏ đã đọc nhiều sách như vậy, còn đi so sánh với bà một cái thất học. Hơn nữa…”

Cha Lâm không nói hết câu, nhưng mẹ Lâm hiểu điều đó. Tất cả họ đều muốn xem Lâm Ái Hoa người đại khí vận hay không? Còn có thể mang đến cho họ bao nhiêu kinh hỉ.”

Mấy năm nay, ngoài học tập ra, thành tích của con gái tôi chỉ ở mức tầm thường, có thể nào bây giờ vận khí mới thay đổi?