Chỉ nghe "đùng" một tiếng, thân cây to bằng cái miệng xoong kia lập tức đứt gãy, hơn nữa khúc trên còn lướt sát qua da đầu hắn, văng ra một khoảng hơn ba trượng mới đổ xuống.
Viên Minh vô cùng kinh hãi, con gấu đen này phát ra lực lượng khủng bố như thế, thân thể máu thịt mà trúng một phát, chịu sao thấu.
Hắn tự biết chơi không lại nên cấp tốc xoay người bỏ chạy.
Con gấu kia không buông tha mà cũng tức tốc đuổi theo, tốc độ còn nhanh hơn hắn mấy phần.
Viên Minh mới chạy được mấy hơi, gấu đen cũng đã đuổi đến chỗ cách hắn chưa tới ba trượng.
Trong lòng Viên Minh căng thẳng, bởi bất kể tốc độ hay sức mạnh, rõ ràng hắn đều không có cửa so với nó.
Hắn chống hai tay, dậm hai chân, mỗi lần đều ra sức nhảy lên, nỗ lực kéo dài khoảng cách với con gấu, nhưng dù sao, hắn cũng mới vừa có thân thể dạng vượn trắng này, động tác chung quy vẫn rất khó thuần thục liền mạch.
Khi toan nhảy qua một lùm cây, chẳng ngờ trong bụi cỏ dưới chân lại có một cái rễ đa vắt ngang, khi Viên Minh nhảy lên, hai chân bị vấp phải nó, cả người mất thăng bằng ngã bổ nhào về trước.
Hắn dùng hai tay chống xuống đất, thuận thế lộn một vòng, nhưng khi lần nữa đứng lên lại kinh hoảng phát hiện con gấu đen kia chẳng biết từ khi nào đã vọt tới trước người hắn, không những thế nó còn lập tức nhắm đầu hắn mà vung trảo đập tới.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Viên Minh cưỡng ép đè thế lao về trước, cơ thể mãnh liệt ngửa ra sau, kéo đầu đang nằm dưới móng con gấu trở về, nhưng l*иg ngực vẫn bị móng vuốt sắc bén vạch ra ba vết thương kéo dài.
Viên Minh thấy trước ngực mình có một chuỗi hoa máu văng ra, nhưng hắn cơ bản không dám đánh trả con gấu đen này, chỉ có thể nhịn đau đớn, đổi phương hướng chạy qua một bên khác.
Hắn thoáng đưa tay đè vết thương một chút rồi lập tức lau máu lên một thân cây cổ thụ cạnh bên, tiếp đó khôi phục lại tư thế dùng cả chân lẫn tay nhảy vọt về trước, liều mạng chạy như điên.
Con gấu phía sau bị máu tươi kích động, hung tính trong mắt càng thịnh, sau khi gầm một tiếng giận dữ, lại tiếp tục đuổi theo.
Mắt thấy gấu đen càng đuổi càng gần, hắn liền nhắm một cây đa già gốc lớn chừng ba người ôm mà ra sức nhảy lên, hai tay mười ngón gắt gao bấu vào những chỗ nứt trên thân cây rồi nhanh chóng leo lên.
Con gấu đuổi theo tới gốc, thấy Viên Minh trèo lên, lập tức huy động móng vuốt đập thật mạnh lên thân cây.