Chương 24

Hắn đi tới cạnh bộ xương sói xám, chọn mấy khúc xương bén nhọn, tiếp đó lại chọn thêm hai khúc xương ống dài ba, bốn thước, xong dùng một dây leo bó lại.

Lúc quay người lại, Viên Minh nhìn thấy đống xương nằm tán loạn của dã nhân, sau một thoáng do dự, hắn vẫn quyết định giúp kẻ xấu số thu dọn thi cốt rồi dùng đất đá chôn vùi.

- Cát bụi trở về với cát bụi.

Viên Minh, thầm một câu.

Dứt lời, hắn đứng lên, đưa mắt nhìn thoáng qua miếng da lông sói xanh rớt một bên, sau cùng vẫn nhịn ý định cầm lấy, chỉ kéo bó xương kia rời đi.

Không lâu sau khi hắn rời đi, trên ngọn cây mà hắn vừa ẩn thân, tại một tán cây cao hơn toàn bộ cây cối khu vực này, có một bóng người cao lớn đang đứng chắp tay sau lưng. Người này chính là Hô Hỏa trưởng lão.

Chỉ thấy lão già nhón mũi chân một cái, người liền nhẹ nhàng từ trên cây hạ xuống, cúi người nhặt miếng da sói xanh lên.

- Tên Trung Nguyên này trái lại có chút thú vị.

Hô Hỏa trưởng lão thoáng nhìn hướng Viên Minh rời đi, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Sáng sớm ngày thứ ba, một con vượn trắng khiêng một bó xương thú trắng hếu trên vai, treo một cái túi da thú lớn bên người, thân hình như gió, bay lượn giữa rừng núi, mỗi lần tung mình nhảy xa gần mười trượng.

Viên Minh chiếu theo tuyến đường mình đã đi tới đây, bắt đầu hành trình trở về.

Gần đến buổi trưa, hắn đã trở về chỗ bị con gấu đen tập kích ngày trước.

Loại dã thú như gấu đen này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, bình thường rất ít khi rời khỏi khu vực sinh sống. Viên Minh muốn quay lại nơi này bởi mục tiêu săn gϊếŧ của hắn chính là con gấu kia.

Sau khi tới nơi, Viên Minh tháo bó xương trên ngươi xuống, lấy một khúc xương ống chân lớn ra rồi dùng hai tay nắm chắc, bắt đầu đào một cái hố ở chỗ sườn dốc.

Dù Viên Minh đã khôi phục được không ít sức lực, lại đã cơ bản thích ứng với bộ dạng thân thể này, nhưng hắn không có ý định đánh trực diện với con gấu, mà tính dùng phương pháp an toàn hơn là dùng cạm bẫy.

Đất rừng này có kết cấu tơi xốp nên chỉ một lúc này, Viên Minh đã đào được một cái hố bẫy sâu hai trượng, dài rộng chỉ sáu, bảy thước.

Hắn đào thêm nhiều lỗ nhỏ ở đáy hố, tiếp đó cắm từng cái, từng cái xương sườn sói xám xuống, xong lại lèn đất cho chắc chắn.

Những cái xương sườn này cái nào cũng đã được Viên Minh mài kỹ, đầu bén nhọn như mũi đao.