Chương 227

Viên Minh thở dài đáp.

Trong bóng tối, ánh mắt của hắn rơi lên trên người Trần Uyển, thấy quần áo dán sát vào thân thể tuyệt mỹ của nang, những sợi tóc ướt nhẹp nước sông dính trên gò má như tuyết trắng, trông có phần chật vật nhưng không làm giảm đi sự xinh đẹp, trái lại còn khiến người ta sinh lòng thương cảm.

Có điều giờ phút này, Viên Minh lại không để ý tới chuyện thương cảm gì, trong lòng hắn nghĩ chính là, chuyện liên quan tới sống chết của bản thân, có nên vứt bỏ nàng lại hay không?

Dù sao nếu chỉ có mình hắn, dĩ nhiên có thể di chuyển nhanh hơn nhiều, hơi thở cũng có thể duy trì lâu hơn, có lẽ có thể gắng gượng được tới lúc tìm được lối ra sông ngầm.

Đúng lúc này, Trần Uyển đột nhiên giơ bàn tay lên cao, một quả cầu lửa thình lình sáng lên trong lòng bàn tay nàng, lao thẳng đến vòm động.

Viên Minh vừa định hỏi, chợt thấy quả cầu lửa kia càng lúc càng lên cao, một đường chui vào bên trong mái vòm.

Chớp mắt tiếp theo, ánh mắt hắn lóe lên, trên mặt không khỏi lộ vẻ vừa sợ hãi xen lẫn vui mừng.

- Bên trong mái còm có một hang thẳng đứng.

Trần Uyển kêu lên, giọng điệu tràn ngập sự kinh hỉ.

Lúc này, quả cầu lửa sau khi bay lên cao được bảy, tám trượng lại như đυ.ng phải thứ gì đó, bốc cháy dữ dội một hồi rồi nhanh chóng tắt vụt đi.

- Sẽ không phải là đường cụt chứ?

Hai người Viên Minh thấy thế, nội tâm cùng trùng xuống.

- Ta đi lên xem một chút.

Viên Minh nói.

Dứt lời, hai cái chân cóc của hắn thình lình ra sức kẹp chặt lại, tức, một dòng nước từ giữa hai chân bị ép ra, phản lực lập tức đẩy thân thể hắn lao ra khỏi nước, vọt tới mái vòm phía trên.

Lúc vừa xông vào cái hang dựng đứng, hai tay Viên Minh khẽ chống qua hai bên trái phải, cơ thể theo đó vững vàng kẹt lại trên vách hang.

Sau đó, hắn dùng cả tay lẫn chân bám, đạp leo lên, rất nhanh đã tới được phần cuối hang, nơi đó còn lưu lại hơi nóng của Hỏa Cầu thuật.

- Sao rồi?

Trần Uyển ở dưới sốt ruột vội hỏi.

Trong bóng tối trầm mặc hồi lâu, mới có tiếng Viên Minh hơi ồm ồm truyền tới:

- Có một hang chéo nối liền vào, không biến thông tới nơi nào.

- Trước kéo ta lên đã, nước dâng lên nhanh quá, thế nước cũng càng lúc càng nhanh.

Trần Uyển vội vàng nói.

Lúc này mực nước xung quanh đã dâng cao thêm rất nhiều, khoảng cách từ nàng tới mái vòm chỉ còn chưa tới ba thước.