Lâm Nhàn nói vô cùng thương tâm, Bán Hạ cũng chỉ cười trả lời…
〖Màn kịch kết thúc 〗.Trong đêm khuya tĩnh lặng, Bán Hạ hôn Lâm Nhàn. Nàng quả thật là một tiểu cô nương đáng yêu…
Lúc Lâm Nhàn tỉnh lại, đã phát hiện bản thân đang ngủ trên giường trong khuê phòng của mình. Nàng không hiểu…đây rốt cuộc là sao? Một giây trước, nàng vẫn còn nhìn thấy khu rừng tràn ngập sương mù, nơi nàng bị lạc đường, bị những tiếng hú của động vật như gào thét làm cho nàng sợ tới mức phải chạy trốn…Bán Hạ…Bán Hạ đi đâu rồi?
“Bán Hạ! Bán Hạ!” Lâm Nhàn muốn kêu thật to nhưng giọng nói yếu ớt chỉ có thể kêu tới nha hoàn, phụ thân cùng mẫu thân nàng. Bọn họ cùng khóc lớn ôm chầm lấy Lâm Nhàn. Nàng không hiểu…nàng không biết đã xảy ra chuyện gì…nàng chỉ biết nói, nàng muốn tìm Bán Hạ!
“Cha! Người có biết Bán Hạ không? Bán Hạ, nàng là một yêu tinh đang tu đạo thành tiên! Trong đoạn thời gian con bỏ nhà ra đi đều ở cùng nàng! Cha người nói chuyện với con đi! Đừng chỉ khóc thôi! Cha!...Mẹ! Mẹ! người có biết không? Tên của nàng là Bán Hạ!... Lục Ý! Lục Ý! Ngươi phải giúp ta! Ngươi chắc chắn biết ta đang nói gì phải không? Ngươi giúp ta giải thích cho cha cùng mẹ đi!”
Lâm Nhàn hoàn toàn không biết bản thân đã là một người chết, nàng chỉ cố gắng nói, lớn tiếng mà nói, từng câu từng chữ đều là muốn tìm Bán Hạ. Nàng chỉ nghĩ đến một chuyện, nếu Bán Hạ đột nhiên không thấy nàng, chắc chắn sẽ rất lo lắng…
Bán Hạ cùng quỷ sai đứng bên ngoài cửa khuê phòng của Lâm Nhàn. Nàng đã biết từ sớm, ngay từ lần đầu tiên nàng gặp được Lâm Nhàn, thì nàng đã biết…Lâm Nhàn không còn sống được bao lâu. Bán Hạ không biết bản thân nàng rốt cuộc có muốn ăn đi linh hồn của Lâm Nhàn hay không. Quỷ sai đẩy nàng mấy cái, nàng mới hồi phục lại tinh thần.
Ngươi ăn đi…nếu đây đã là hy vọng của Lâm Nhàn…
Lúc linh hồn Lâm Nhàn thoát khỏi thể xác, Bán hạ đã xuất hiện trước linh hồn nàng, cười rồi hôn lên đôi môi nàng. Bị Bán Hạ hôn, Lâm Nhàn phát hiện ra khí lực toàn thân… cùng một chút ý thức cuối cùng cũng biến mất, nàng rốt cuộc hiểu được rằng, lúc trước vì sao bản thân lại kiên trì hy vọng Bán Hạ ăn thịt nàng…
.
Bởi vì nàng đã…yêu Bán Hạ
Không biết bán hạ có hay không cũng yêu nàng đây? – Lâm Nhàn âm thầm nghĩ.
Nếu…Nếu như có nếu như…không chừng Bán Hạ cũng yêu nàng? Vì Bán Hạ đang ôn nhu, nhẹ nhàng hôn nàng như vậy…
Bán Hạ nhìn người thân của Lâm Nhàn một lúc, họ đang ôm thi thể dần lạnh đi của nàng, khóc đến tê tâm liệt phế. Bán Hạ biến ra một đám sương mù, biến mất bên trong màn sương trắng xóa…
Nàng vẫn tươi cười như trước, một nụ cười khó hiểu.
—— Ta yêu Ngươi, Lâm Nhàn. .
-Hoàn-Lời của Editor: hôm nay hứng lên ngồi coi Huyền Thoại Kiếp Yêu Tinh, ta bỗng kiếm được đoạn văn này, cái kết như thế nào bản thân ta cũng không rõ, ta không biết Lâm Nhàn có được Bán Hạ mang đi không, hay là để quỷ sai mang Lâm Nhàn đi. Coi như cái kết là OE đi. Cảm ơn đã đọc.