Chương 3: So sánh

Khi ba vị thiếu gia còn đang ngủ, Thuỷ Tiên đã được đại tiểu thư đưa ra khỏi biệt thự.

Có một thị trấn nhỏ dưới chân núi. Đương nhiên, nơi này không thịnh vượng lắm, nhưng với núi và nước trong, nó cũng có một vẻ đẹp đặc biệt.

Rất nhiều nhà giàu có trong thành phố đều thích tới đây xây biệt thự, các thiếu gia và tiểu thư thường tới đây sống một thời gian, vì vậy một số thương nhân nhìn thấy cơ hội kinh doanh đã mở một số cửa hàng trong trấn, trong đó đương nhiên có nhiều quán cà phê.

Thuỷ Tiên chịu đựng cơn đau và đi theo Trì Mỹ Vân qua một số cửa hàng, Thuỷ Tiên cuối cùng cũng hiểu tại sao cô ấy lại muốn đưa cô đến đây mặc dù cô rất ghét cô.

Trong quán cà phê ở góc phố, Thuỷ Tiên, giống như những người hầu của các quý cô khác, đứng sau Trì Mỹ Vân và chờ lệnh.

Từ cuộc trò chuyện của họ, Thuỷ Tiên biết tại sao các cô gái trẻ này đột nhiên xuất hiện ở đây.

Hóa ra nhóm thiếu gia quý tộc trở về Trung Quốc cùng với tam thiếu gia sẽ tổ chức tiệc tối nay tại biệt thự của nhà họ Trì, họ đều là những người mới từ nước ngoài trở về, mỗi người đều có xuất thân phi thường. Đây là mục tiêu mà các tiểu thư theo đuổi, bữa tiệc tối nay, nói trắng ra là một buổi gặp gỡ hẹn hò quy mô lớn.

"Đại công tử nhà họ Lục lần này cũng sẽ tới, thật muốn xem anh ta rốt cuộc như thế nào, có thể khiến nhiều nữ nhân Giang Thành say đắm." Một tiểu thư mặc sườn xám nhạt nói.

Thuỷ Tiên có chút ấn tượng với người này, trước đây đã hẹn hò một hai lần với Nhị thiếu gia, nhưng sau đó không biết vì sao lại chấm dứt, cô cùng đại tiểu thư trở thành bạn tốt.

Lời nói của cô gái đó đã khơi dậy một cuộc thảo luận giữa các tiểu thư có mặt, chủ đề vẫn liên quan đến thiếu gia nhà họ Lục, Thuỷ Tiên cảm thấy những điều những người này nói quá cường điệu.

Một người đàn ông dù có đẹp đến đâu cũng thì kỹ năng cũng vẫn quan trọng. Hơn nữa, dù đẹp đến đâu, liệu có thể đẹp hơn tam thiếu gia không?

Ngay khi tam thiếu trở lại vào ngày hôm đó, Thuỷ Tiên đã sửng sốt, cô ở trong biệt thự của nguyên soái và thỉnh thoảng có cơ hội ra ngoài gặp một số thiếu gia khác, còn có bức tranh dán ở tường ngoài của rạp chiếu phim, nam minh tinh trên đó cũng rất ưa nhìn.

Chỉ là so với tam thiếu gia, những người đó kém hơn rất nhiều, dung mạo không bằng tam thiếu gia, khí chất cũng không bằng tam thiếu gia.

"Hừ..." Tam thiếu gia cũng tốt, nhưng cái đó quá lớn, Thủy Tiên vẫn còn nơm nớp lo sợ, vừa nghĩ tới Trì Sơn, hậu huyệt liền đau.

Cô hơi nhúc nhích thân thể, muốn tìm tư thế thoải mái hơn, thiếu nữ áo xanh đối diện nhìn thấy, liếc xéo cô một cái.

"Mỹ Vân, tại sao cô lại đưa cô ấy ra ngoài? Cô ấy có quá bẩn không?"

"Anh trai đã mang cô ta đến đây, vì vậy tôi sẽ trực tiếp sai khiến cô ta." Trì Mỹ Vân thậm chí còn khinh thường hơn khi nói về Thuỷ Tiên, như thể cô ấy không phải là người mà chỉ là một công cụ mà bất cứ ai cũng có thể sử dụng.

Thuỷ Tiên đã thấy cảnh tượng này nhiều rồi, nên cô chỉ giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục cúi đầu ngơ ngác đứng đó.

Không biết vì sao những tiểu thư này đối với cô luôn có ác ý, rõ ràng nói cô chỉ là một nô tỳ không được để mắt tới, nhưng lại luôn muốn bắt nạt cô, chế nhạo cô.