Chương 8: Trầm mê

Phương Vi không kịp suy nghĩ, cơ thể cô đang kêu gào nó cũng muốn anh rất muốn anh. Cô thuận theo tay anh, giúp anh cởi khóa quần, quần tây vướng bận và qυầи ɭóŧ tứ giác được cởi ra, sau đó là áo sơ mi.

Quần áo trên người từng cái một bị ném ra, không lâu sau, cơ thể đàn ông trần trụi hoàn toàn hiện ra trước mắt cô. Một cơ thể rất đẹp, đẹp như bức tranh adam, nếu ai nhìn thấy hình ảnh trước mắt này chắc họ sẽ chảy máu mũi không ngừng.

Trước đây cô chỉ nghĩ anh đẹp, nhưng khi nhìn toàn bộ lại thấy chỗ nào của anh cũng đẹp, khóe môi cô cong cong, mở to mắt, thẹn thùng thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.

Thẩm Gia Hằng cũng không ngại cô đang ngắm nhìn thân thể anh. Thân hình cường tráng của anh ôm lấy cô, sau đó đi thẳng vào phòng cô, nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Giường lớn mềm mại rất đàn hồi, cô của động người theo bản năng muốn ngồi dậy.

Nhưng đâu dễ dàng như vậy, Thẩm Gia Hằng đã lên giường, cơ thể anh áp xuống người cô. Hai cơ thể trần trụi ma sát vào nhau. Anh nhìn cô. Cậu bé của anh cứng đến phát đau, nhìn người ở dưới thân, anh càng không nhịn được.

Hai người nhìn nhau trong chốc lát, anh cúi người xuống mυ"ŧ mạnh vào đôi môi đầy đặn của cô. Miệng thì nhấm nháp vị ngon ngọt của đôi môi cô, đôi tay cũng không nhàn rỗi bắt đầu di chuyển từ chiếc cổ mảnh khảnh, uốn lượn đi xuống. Rất nhanh ngón tay thon dài tinh xảo đã chạm đến bầu ngực của cô, chậm rải vân vê, khảy nhẹ vài cái, cơ thể cô nhanh chóng có phản ứng, dù miệng cô đã bị anh lấp đầy nhưng cũng không ngăn được tiếng rêи ɾỉ phát ra từ cổ họng, hiển nhiên giờ phút này cô đã trầm mê trong du͙© vọиɠ.

Anh vừa hôn cô vừa nhẫn nại sờ soạn, không lâu sau, anh cảm thấy một dòng chất lỏng ẩm ướt dính lên chân đang để giữa hai đùi cô.

Tay anh di chuyển xuống phía dưới sờ vào, quả nhiên là dâʍ ŧᏂủy̠, anh khẽ vân vê phía dưới một chút, cô bé nhiều nước như dòng suối đang róc rách tuôn trào.

Cô nhóc này mẫn cảm quá, anh chỉ tùy tiện sợ một chút, toàn bộ âʍ ɦộ cô đều co lại, hai cánh hoa ở hai bên cũng mấp máy, khi dâʍ ŧᏂủy̠ chậm rãi chảy ra, cái miệng nhỏ kia giống như còn mυ"ŧ ngón tay anh một chút.

Thẩm Gia Hằng nhẹ nhàng cho một ngón tay đi vào, chậm rãi chọc vào rút ra, ngón cái ấn âm đế.

“Anh rể, đừng mà,……” Phương Vi thẹn thùng kêu.

“Không sao, nam nữ hoan ái là chuyện bình thường, Vi Vi, em nên nghe theo cơ thể mình, em xem em đã ướt đẫm rồi này…”

Thẩm Gia Hằng đem ngón tay dính dâʍ ɖị©ɧ đưa đến trước mắt Phương Vi, một giọt dâʍ ɖị©ɧ trong suốt sắp rơi xuống.

Độ ấm trong không khí ngày càng cao, hương vị ngọt nị quẩn quanh chóp mũi, anh vươn tay rút lấy một cái gối lót xuống lưng cô, dùng cánh tay câu lấy chân cô thành hình chữ M. Tư thế này làm cho âʍ đa͙σ mở lớn, giúp cô giảm bớt đau đớn khi phá thân.

Thẩm Gia Hằng đỡ qυყ đầυ đến trước cửa động xác định thử xem độ ướt đã đủ chưa, anh nhìn thẳng vào mắt cô, thâm tình nói: “Vi Vi, anh vào nhé! Sẽ đau một chút, nhưng anh sẽ cố gắng nhẹ nhàng, nếu đau quá em cứ cắn lấy anh.”

Phương Vi duỗi tay ôm lấy cổ anh khẽ gật đầu, trong không gian yên tĩnh có thể nghe được tiếng tim đang đập loạn của cả hai. Chỉ cần anh đi vào quan hệ của hai người sẽ sang một trang mới, vĩnh viễn cũng không thể quay đầu lại. Là anh không màng liêm sĩ câu dẫn em vợ và cô phản bội chị mình, chen vào giữa hôn nhân của hai người. Cô nhắm mắt lại, nhớ lại những gì hôm nay mình nhìn thấy, lặng nói trong lòng “em xin lỗi chị.”

Hết chương 8