Chương 4: Quyến rũ

Rời khỏi đôi môi ánh mắt cô rơi vào l*иg ngực quyến rũ của anh. Phương Vi rất thích thân thể của anh. Người đàn ông này không có chỗ nào là không hoàn mỹ.

Cô đưa tay vuốt ve hầu kết của anh, bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn dần di chuyển xuống ngực, hai tay đùa bỡn núʍ ѵú một hồi, tay cô không an phận tiếp tục di chuyển xuống vùng cơ bụng của anh, đầu ngón tay lướt qua cơ bụng sau đó di chuyển xuống sâu hơn.

Ai nói chỉ có thân thể phụ nữ mới gợi cảm, thân thể đàn ông cũng mê người không kém.

Cô đưa tay xuống cách lớp vải quần áo sờ lên cục mềm mềm kia. Cảm thấy chưa đã ghiền, cô đưa tay tháo thắt lưng của anh, lộ ra qυầи ɭóŧ màu đen bên trong. Người ta thường nói màu đen tạo cảm giác gầy gò, cô nhíu mày nhìn phía dưới qυầи ɭóŧ đang phình lên một cục, xem ra màu đen có tạo cảm giác gầy hay không còn tùy thuộc vào vật mà nó che chắn. Cô dùng ngón tay nhẹ nhàng kéo mép qυầи ɭóŧ xuống.

Bỗng nhiên bàn tay đang làm loạn của cô bị một bàn tay khác nắm lấy, cô bị bất ngờ ngã nhào lên ngực anh, bỗng anh xoay người đem cô đè xuống dưới thân, Thẩm Gia Hằng cúi người xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại.

Anh cảm nhận được đôi môi mềm mại, cảm xúc thật tốt vì thế nổi lên hứng thú, đầu lưỡi duỗi ra nhanh chóng chui vào khoang miệng cô khuấy loạn, cảm giác ngọt ngào, ấm áp khiến anh kiềm lòng không được câu dẫn cô cùng mình triền miên. Đầu lưỡi xẹt qua mỗi gang tấc trong khoang miệng, lúc thì nhẹ nhàng mơn trớn, lúc thì bá đạo, Phương Vi đang nhắm mắt tận hưởng nụ hôn, lưỡi không tự giác vươn ra đáp lại nụ hôn của anh, không để anh đơn phương khıêυ khí©h, bắt đầu đi theo sự dụ dỗ của anh.

Thẩm Gia Hằng cảm giác được cô gái phía dưới bắt đầu đáp lại, anh câu lấy cái lưỡi thơm tho của cô, dụ dỗ cô đem nó tiến vào trong miệng mình, đôi nam nữ mải miết hôn nhau quên cả trời đất.

Thân thể thiếu nữ dựa sát lại gần, cặρ √υ" tròn trịa mềm mại cọ lên người anh khiến hạ thân Thẩm Gia Hằng cương lên, thân thể cũng nóng lên. Cảm nhận được nơi mềm mại của cô anh càng nổ lực mυ"ŧ vào chiếc lưỡi nghịch ngợm kia, như muốn đem nó nuốt vào trong bụng. Không biết từ lúc nào cánh tay cô đã quàng lên cô ôm lấy anh, môi lưỡi cùng anh truy đuổi quấn quýt bên nhau.

Cô gái bị hôn quá lâu, không thể thở nổi, cổ họng phát ra tiếng nức nở nghe như tiếng rêи ɾỉ. Trong lúc hôn bàn tay của anh cũng không chịu ở yên, cách lớp quần áo xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô. Cảm giác vừa mềm vừa mịn khiến tính dục trong cơ thể anh dâng trào.

Ở thời điểm dươиɠ ѵậŧ anh ngạnh đến phát đau, rốt cuộc không thể kiềm nén được nữa cầm lấy tay của cô đặt lên trên côn ŧᏂịŧ. Bàn tay cách lớp quần áo giúp anh xoa nắn côn ŧᏂịŧ. Dường như không thỏa mãn, tay cầm lấy tay cô dẫn dắt tay cô chui vào trong lớp quần áo vỗ về côn ŧᏂịŧ của anh.

Bàn tay chạm phải một vật nóng kinh người, cô ngây ngốc vỗ về nơi đó.

Dươиɠ ѵậŧ của anh vừa to vừa dài, xung quanh có gân xanh quấn quanh, trên đỉnh còn chảy ra dịch nhầy. Được bàn tay nhỏ mềm mại vuốt ve côn ŧᏂịŧ, anh cảm thấy cả người sảng khoái nhưng cảm giác vẫn chưa đủ.

Anh không nhịn được buông đôi môi cô ra, ngậm lấy vành tay cô khẽ cắn, Phương Vi sợ ngứa rụt đầu lại.

Hết chương 4.