Chương 21: Ánh mắt dịu dàng của thượng tướng

Đến trái đất, cách xa nơi này vài chục năm, tưởng chừng thân thuộc nhưng lại có chút xa lạ không thích ứng kịp.

A quen thuộc đường đi, rẽ ra một hàng dài robot đến một căn ụ quân sự nhỏ đơn sơ đặt ở phía tây, mở cửa bước vào phòng, sau đó nhốt hết tất cả ở ngoài.

Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường rồi kéo chăn phủ lên, Mộc Di chỉ vừa mới đi vào giấc ngủ, có làm động tĩnh lớn gì thì cô cũng không tỉnh dậy, mà A lại rất dịu dàng.

Mộc Di ngủ mê man.

Hiếm khi thấy được vẻ thả lỏng trên mặt anh, lúc này anh ngồi kế bên cô, dìu dịu nhìn cô ngủ say.

A ngửi ngửi hít hít một hồi mới chịu ra khỏi ụ quân sự, đi đến khu họp chính.

Cả đêm không ngủ, nhưng mà trên người A lại chẳng thấy mệt mỏi, ngược lại rất tràn đầy sức lực, anh mặc quân phục nghiêm chỉnh, ánh mắt nhìn thẳng vô cùng có thần sắc bén.

Tóc được chải ra sau đầu gọn gàng, đội mũ, tay trái mở ra ngăn kéo, trong 10 ngăn nhỏ được chia, lấy ra một đôi găng tay, nện đôi bot cổ cao bước ra ngoài.

Lúc trước anh xoa cổ tay, không chỉ vì do thói quen mà còn trên tay không đeo găng trong một thời gian dài trở thấy trống trải, bây giờ đôi tay được chất liệu vải mềm mịn bao bọc, lại tìm được cảm giác thõa mãn, hai đầu mày có chút ý tứ giãn ra.

Người trên phi thuyền đều đi xuống trước đợi sẵn, còn một nửa thì chưa thấy anh, nên cố ý đứng đợi.

A bước vào, hàng loạt người kích động đứng lên, anh nhàn nhạt liếc mắt nhìn mọi người, dường như không hài lòng nhíu mày.

Không khí bắt đầu căng thẳng.

" tôi đã trở lại, J đâu rồi?".

Có người phụ trách khu vực này đứng lên, anh ta là người chỉ huy tạm thời sau khi A mất tích, bây giờ trở lại, quyền hành lại trở về tay anh.

Anh ta nghiêm trang đứng trước mặt anh:" báo cáo, J đã đi tra xét xem vị trí giam giữ của những người bị bắt đi và điện hạ, báo cáo hết".

A tháo mũ đặt xuống bàn, nhìn không ra tâm trạng thực hư, khẽ gật đầu, chăm chú suy nghĩ ra kế sách.

Nỗi khổ của đế quốc chỉ mới diễn ra chưa đầy nửa năm, thời gian đó....

Anh nhớ lại, có một chút chua sót.

Tinh cầu khác với trái đất bên kia không tìm ra sinh vật lạ, ở đây có rất nhiều, công nghệ tiên tiến, sinh vật biến dị cũng có, cũng có loài có trí tuệ.

Nhưng dù gì thì giặc ngoài không đáng lo, người máy lại khác, giặc này chính là từ trong đế quốc mà ra, lúc bị đánh chiếm thì trở tay không kịp.

A là thượng tướng chỉ huy tinh cầu, một năm trước phía bắc có người thủy sinh đánh chiếm thuộc địa, anh chủ động nộp đơn ra giữ biên cương.

Ở đế quốc lúc này, dưới trụ sở nghiên cứu chính đang thực hiện phát minh vĩ đại của loài người tinh cầu, nhà nghiên cứu muốn tạo ra dụng cụ vừa có thể giúp con người, cũng vừa có thể làm bạn với họ.

Thế rồi, phát minh thất bại, thời điểm lắp trí tuệ nhân tạo cho người máy tiên tiến, không những biến ước mơ thành hiện thực mà còn chính tay phá hủy đi tương lai của loài người.

Khi anh từ nơi xa xôi biết tin, cấp tốc trở về thì đã quá muộn, khi đó là lần anh gặp bệ hạ lần cuối cùng trước khi thành trì bị công phá.

Anh đã về quá muộn.

Anh chỉ kịp thời cứu được công chúa theo lệnh, đứng nhìn tòa thành và tượng đài sừng sững giữa thủ đô đã chứng kiến biết bao nhiêu thế hệ phút chốc sụp đổ.

Nghiên cứu được thực hiện âm thầm, sau khi thất bại và tạo ra cỗ máy chiến đấu và biết thao túng, từ trung tâm liền tràn ra.

Người tinh cầu vẫn bình thường vừa làm vừa học, sự cố bất ngờ, tất cả đều choáng váng.

Đối với mọi người, đó chính là quãng thời gian ma quỷ kéo dài trong vài tháng, nhưng đối với anh, nó chính là khoảng u tối 26 năm dài đằng đẵng lưu lạc.

Quân đội ở thủ đô đã bị người máy khống chế, một số may mắn thoát khỏi lưỡi dao súng đạn đều bị nhốt hết, số lớn đều hy sinh, nơi này chỉ còn lại thuộc hạ của anh mang theo từ phương bắc trở về.

Người máy không có tình cảm, nó chỉ biết làm thế nào để gϊếŧ người, đừng góc độ chính xác nào để bắn trúng đích, lại dùng vũ khí nào tiên tiến nhất.

Không thể nào giữ được.

" Thượng Tướng..... bệ hạ....". Z ngập ngừng nói.

Anh chăm chăm nhìn anh ta:" tôi biết".

Hai bàn tay đeo găng tay trắng muốt đan vào nhau, lúc này anh rất bình tĩnh, cất giọng nghiêm nghị nói:" đợi J trở về, chúng ta liền tính kế tiếp theo, hiện tại cần chuẩn bị vũ khí sẵn sàng, sau đó...".

A vạch ra tấm bản đồ đế quốc, anh chỉ vị trí bên phải:" nơi này chính là khu vực gần nhà tôi, khi xưa nơi đây có một lối vận chuyển lương thực, nhưng bây giờ đã bị bỏ hoang, nó vẫn còn, rất ít người biết đến con đường này, nó có thể dẫn đến hầm lương thực ở cung điện".

" nơi này..." anh hướng vào phía trên khu vực đó một chút:" đây là đường máu của chúng ta, nếu an toàn trà trộm vào phá hủy phần mềm lập trình, thì mọi việc sẽ được giải quyết".

" hiện tại số lượng của mình vô cùng ít, nếu đối đầu e là không thể, nơi đâu cũng có đồ gia dụng, mọi người có biết như thế sẽ là ý gì không?".

Anh hít mắt nhìn mọi người.

Z can đảm nói:" chứng tỏ khắp nơi đều là tay sai của người máy?".

A đứng thẳng người:" không sai, quân đội sẽ chia ra 2 nhóm chính hành động, còn cụ thể ra sao chờ J trở về sẽ biết".

Anh chàng phụ trách loài người là Tư Tháp lúc này nói:" Thượng Tướng, bên mình đang tiến hành chế tạo con chip có thể mã hóa điều kiển của người máy".

( mọi người hãy luôn theo dõi truyện nhé^^. ^^)