Chương 7

Đảo mắt đã là năm mới, kỳ nghỉ Nguyên Đán đến làm học sinh 12 mỏi mệt hưng phấn. Tiết tự học buổi tối đã loạn thành một nồi cháo, học sinh toàn ban đều thấp giọng thảo luận qua giao thừa thế nào, Mạc Ngu và Thượng Mặc Vũ ở trong góc nói nhỏ.

“Bảo bối nhi, sáng mai chúng ta ngủ đến tự nhiên tỉnh, buổi chiều đi ăn ngon, dạo phố một lát mua đồ tình nhân, buổi tối anh đặt khách sạn bờ sông xem pháo hoa, như thế nào?”

Thượng Mặc Vũ nắm tay Mạc Ngu, vẻ mặt có phải anh siêu giỏi hay không cầu khen ngợi. Mạc Ngu gãi gãi lòng bàn tay hắn.

“Nghe anh. Mau thu hồi ánh mắt chó Nhật muốn đồ hộp của anh đi. Em sẽ không ở phòng học hôn anh đâu.”

Chó Nhật nháy mắt muốn hóa gấu chấn chỉnh phu cương, đáng tiếc ra về tiết tự học còn hơn một giờ, chỉ có thể nặng nề hôn môi Mạc Ngu, không ngoài ý muốn bị người đỏ mặt thưởng một bàn tay.

Giữa trưa hôm sau, hai người ăn xong cơm trưa đến trung tâm thương mại mới khai thương bắt đầu dạo phố. Đi bộ không bao lâu ánh mắt Thượng Mặc Vũ đã bị một cửa hàng nội y nữ hấp dẫn. Không thể trách hắn, cửa hàng này chiếm diện tích rất lớn, trang hoàng hoa lệ, tủ kính các kiểu nội y ten kiểu dáng lại xinh đẹp cực kỳ, làm trong đầu hắn luôn hiện ra bộ dáng Mạc Ngu mặc vào này đó nội y, ngẫm lại khiến người huyết mạch phẫn trương.

“Bảo bối nhi, ngày thường em luôn bọc ngực, có muốn mặc nội y như vậy không. Anh muốn nhìn em mặc, mang em đi mua hai cái?”

Mạc Ngu theo ngón tay hắn chỉ xem qua, sắc mặt đột nhiên bạo hồng, cũng không quay đầu lại đi về phía trước. Thượng Mặc Vũ không nghĩ tới Mạc Ngu phản ứng lớn như thế, bước nhanh đuổi theo, lại hôn lại ôm lại mua áo khoác cặp xinh đẹp cho người ta mặc vào, thề không bao giờ nhắc nội y mới dỗ người được.

Hai người dạo mệt mỏi đi mua sữa chua ăn, thấy cạnh quầy có một hình bóng quen thuộc.

“Cô?”

“Dì Thượng?”

Lời vừa ra khỏi miệng hai người đều cả kinh, lại không kịp dò hỏi đối phương.

Thượng Mẫn xoay người phát hiện hai người bọn họ,

“Tiểu Ngu? Tiểu Vũ? Sao hai ở… Nơi này?

Nàng thấy được áo khoác cặp trên người hai người, mới không nói ra hai chữ cùng nhau.

Thượng Mặc Vũ nhìn Mạc Ngu và cô liền biết là chuyện như thế nào, mắt thấy Mạc Ngu thẹn đến muốn chạy trốn, giữ chặt Mạc Ngu bước nhanh lên trước, dẫn đầu mở miệng,

“Được nghỉ, sắp năm mới mang bạn trai con tới mua đồ cặp.”

Thượng Mẫn nghe những lời này điều chỉnh tốt biểu tình mình, lấy ra từ ái của trưởng bối.

“Quần áo thật xinh đẹp, chút nữa hai con cùng ta về nhà đi, cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên.”

Thuận tiện hỏi một chút hai đứa nhãi ranh là như thế nào ở bên nhau, Thượng Mẫn nói trong lòng.

Nghỉ hè mỗi năm Thượng Mặc Vũ đều sẽ đến biệt thự Thượng Mẫn ở gần nửa tháng. Sau khi mẹ hắn qua đời nghỉ đông cũng tới ở, cảm tình cô cháu thập phần thân mật. Mạc Ngu càng không cần phải nói, Thượng Mẫn là dì cậu nhận thức từ nhỏ, là bác sĩ tin cậy, là nơi ẩn núp ôn nhu. Hai người cự tuyệt ai cũng sẽ không cự tuyệt Thượng Mẫn, ngoan ngoãn đi theo nàng về nhà. Về đến nhà tự nhiên không tránh được hỏi một trận, nhưng nàng thập phần cởi mở, từ đáy lòng yêu thương hai đứa nhỏ này. Sau khi làm rõ ràng chỉ dặn dò Thượng Mặc Vũ phải chiếu cố Mạc Ngu tốt liền đi chuẩn bị cơm chiều.

Đèn mới lên, ăn cơm xong hai đứa nhỏ đi trong vườn phóng pháo hoa. Thượng Mẫn sợ lạnh, ngồi ở cửa sổ lầu hai cầm một ly rượu vang đỏ nhìn ra xa. Nhìn trong chốc lát, phát giác nghe không thấy hai đứa nhỏ vui cười, cúi đầu nhìn dưới lầu. Hai người đang ở trong vườn ôm hôn, một ôm cổ đối phương, một ôm eo đối phương, khó xá khó phân. Thượng Mẫn cảm thấy cẩu lương mới mẻ lại mỹ vị không thể một người ăn, chụp ảnh hai người bị pháo hoa nhà hàng xóm chiếu sáng lên đăng lên nhóm bạn bè, tuổi trẻ thật tốt. Rồi mới quyết định ném xuống hai đứa nhỏ lái xe đi tìm bạn trai cầu an ủi.

Thượng Mặc Vũ: Yêu đương làm cô tức đến rời nhà trốn đi, không hổ là ta.

Mạc Ngu: Còn có chuyện nào so cùng cháu trai bác sĩ yêu đương, làm lớn ngực sau đó đi hỏi ý kiến bác sĩ càng thẹn sao. Vì cái gì chuyện bất hạnh luôn phát sinh ở trên người ta (╥_╥)

Thịt nướng: Chương không thịt. Ôm nồi chạy, không được đánh ta, đánh cũng không được vả mặt.