Chương 3: Ronald Weasley

Khi anh ta đến vào đợt kiểm tra tiếp theo, trông nhợt nhạt và thiếu sức sống, anh thấy Ronald Weasley đã được giao làm Thần sáng mới cho anh. Ban đầu Weasley không nói gì, chỉ liếc nhìn và kiểm tra đũa phép của anh như đã được yêu cầu. Draco cũng không nói gì, chỉ ngồi phịch xuống ghế và nhìn chằm chằm vào sợi chỉ. Gần đây anh ta thường hay như vậy.

Weasley đánh dấu những điều cần thiết mà Draco không biết chúng là gì, họ không nói cho anh. Sau đó Weasley đập mạnh bìa kẹp hồ sơ xuống bàn. Nó khiến anh ta giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ,. "Vị hôn thê của tôi gặp anh ở khu Người thường tại London. Anh đến đó làm gì?”

Cậu ta trông giận dữ và ngờ vực. Trong khoảng khắc Draco đã nghi rằng cậu ta có mục đích khi nhận bàn giao vụ này, để có thể thẩm vấn Draco.

“Mua cà phê”, Draco trả lời thật lòng, không cảm xúc. Anh ta chớp mắt mệt mỏi nhìn Weasley.

“Tại sao lại đến khu Người thường ở London vì cà phê?” Weasley hỏi, nghiến răng như đang nghi ngờ Draco cố tình né tránh câu hỏi. Draco thở dài.

“Tôi thích cà phê đá,” Draco nói thẳng. "Và có một quán cà phê Phù thủy ở Hẻm Xéo, nơi sẽ không phụ vụ cho tôi chỉ một cốc nước dù tôi có chết khát.”

Weasley có vẻ không tin. “Nên anh đến khủng bố mấy người ở quán cà phê Người thường à?”

"Tôi không khủng bố Mimi.” Weasley nhìn chằm chằm anh ta im lặng một lúc lâu. Draco cho rằng cậu ta không rõ. “Người pha chế. Tên cô ấy là Mimi.”

Lại một khoảng lặng dài. “Harry nói với tôi rằng anh cố tỏ ra thân thiện với cậu ấy. Nó có liên quan gì đến việc thân thiết với Người thường không? Anh đang định thử trò gì mới à?”

Cái tên Potter khiến ngực anh ta quặn lại. Anh liếc xuống sợi chỉ. “Không có trò gì cả. Tôi chỉ đang cố sống cuộc đời mình thôi.” Anh ta thở dài, cơn đau như búa bổ tấn công hai bên thái dương. “Weasley, xin cậu. Tôi không định giở trò gì cả, chỉ định tồn tại và ý định giờ cũng trở nên mờ nhạt. Không có gì để thẩm vấn, tôi không giấu cậu gì cả.” Không gì cả chỉ trừ sợi chỉ định mệnh trói buộc với bạn thân của Weasley, nhưng tất nhiên điều đó chẳng làm phiền ai trừ Draco. Không ai cần biết, nhất là Weasley và bạn của cậu ta.

“Tôi sẽ để mắt đến anh, Malfoy”, cậu ta nói, không di động. Và Draco chỉ nhún vai mệt mỏi.

Weasley để anh đi. Nhưng cũng không quên dõi theo đến khi Draco rời đi hẳn.