Chương 111- 119

tựa vào trên sô pha, nhìn chung quanh một vòng, thấy trên sô pha có vài tờ giấy, chu mạn sâm thuận tay cầm lấy xem. nhạc phổ? vẫn đang viết được một nửa .“ca khúc này ngươi viết ?” hô.

thương thừa tuấn đem cốc nước trắng đưa cho chu mạn sâm, cầm lấy tờ giấy.“đúng vậy, bất quá gần nhất vẫn không có linh cảm, cho nên vẫn viết không xong.” ngồi xếp bằng trên sô pha.

“nhìn không ra, cậu là nhạc sĩ?” trách không được phẩm vị kỳ quái như vậy, nhìn từ trên xuống dưới người bên cạnh.“nói như vậy cậu coi như nửa người thuộc giới giải trí, vậy cậu có viết bài hát cho thương thừa tuấn chưa?” bát quái hỏi.

cậu vẫn đều viết cho mình hát a! sâm ca vì cái gì muốn hỏi như vậy? thương thừa tuấn gãi gãi đầu, nghi hoặc nhìn chu mạn sâm.

“được rồi, được rồi!” chu mạn sâm khoát tay.“nhìn dáng vẻ của cậu chắc chưa viết ca khúc cho đại minh tinh, huống chi là thương thừa tuấn. tôi hỏi thật sự là điều thừa.” kéo người qua, thân mật hỏi:“cậu còn chưa cho tôi biết tên đâu? tôi vẫn không thể gọi cậu là ‘mắt kính đệ đệ’ đi!”

nghe chu mạn sâm nói xong, thương thừa tuấn ảo não vỗ vỗ đầu.“đúng ta, tôi đều quên nói cho anh tên của tôi !” đứng lên, lau tay lên quần, vươn lên nói:“nhĩ hảo, tôi gọi là thương thừa tuấn, thỉnh chiếu cố nhiều!”

“ha ha, nhĩ hảo! tôi là chu mạn sâm, thật vui khi biết cậu thương thừa…… thương thừa…… tuấn……” chu mạn sâm trừng lớn mắt nhìn người trước mắt không khác nào khất cái. không…… không có khả năng…… người này sao có thể là người kia trình diễn siêu hay, hát siêu tốt, người lại đẹp không biên giới thương thừa tuấn, người kia vẫn luôn mỉm cười cao quý thương thừa tuấn, là ‘thương đoàn’ trong suy nghĩ của bọn họ!

“cậu nói cậu tên gì?” chu mạn sâm uống một hơi hết cốc nước đá, chà xát miệng, đào đào lỗ tai, lại hỏi. nhất định là hắn nghe lầm , hoặc chính là trùng tên trùng họ, nhưng khẳng định không phải là thương thừa tuấn trong cảm nhận của hắn.

“tôi gọi là thương thừa tuấn!” thương thừa tuấn cẩn thận sờ sờ sắc mặt đột nhiên biến đổi của chu mạn sâm.“sâm ca anh làm sao vậy? không thoải mái sao?” vì cái gì làm ra bộ dáng bị đả kích.

chu mạn sâm ôm đầu, loạng choạng thân mình đứng lên, nắm lấy bả vai thương thừa tuấn, cố lấy dũng khí cuối cùng hỏi:“vậy lí tu là gì của cậu?”

tu? thương thừa tuấn cười nói:“tu anh ấy nói chính mình là người đại diện, tính ra cùng là người quản lý không sai biệt lắm. anh ấy giúp tôi tìm công tác, như vậy tôi có thể kiếm tiền nuôi sống chính mình .” thương thừa tuấn cố gắng nghĩ lúc ấy lí tu cùng cậu nói qua.