Chương 213: KHAI CHIẾN

CHƯƠNG 213: KHAI CHIẾN

Kiếm quang mang theo gió dừng trên tường thành, thoáng chốc bổ ra một cái khe thật sâu, cũng may là sườn tường thành đủ dày, nếu không không cần người gia tộc Phủ Đầu mở cổng thành, tường thành sẽ tự động tạo thành một cái cửa cho quân đội Kayla ở bên ngoài.

Gia chủ Phủ Đầu tập trung nhìn, phát hiện người bất ngờ đánh gã là Rex, đôi mắt thoáng chốc đỏ sậm, tuy y không phải người trực tiếp khiến gia tộc Phủ Đầu suy tàn nhưng cũng có quan hệ gián tiếp rất lớn, gã tức khắc chuyển dời thù hận lên người y.

Gia chủ Phủ Đầu cho rằng bằng thực lực của mình có thể chặn được Rex, chỉ cần mở cổng thành ra, gia tộc Phủ Đầu có thể thay thế Liệp Ưng Hội trở thành thế lực duy nhất ở thành Lamarck.

Ý tưởng thì tốt nhưng gia chủ Phủ Đầu lại không biết, Rex hiện tại đã khác Rex trước khi rời khỏi thành Lamarck rồi. Thực lực của y ngay cả Cách Ngôn cũng không biết giai nào, chỉ có thể khẳng định trong khoảng thời gian ở bộ lạc thú nhân này, thực lực của y lại tăng lên, hơn nữa còn là loại mạnh mẽ có thể vượt cấp khiêu chiến, trừ phi gia chủ Phủ Đầu là Kiếm Thánh, nếu không gã không thể đánh bại Rex, nhưng cũng phải nói lại, nếu gia chủ Phủ Đầu có thực lực Kiếm Thánh thì gã đã không sống ở nơi nhỏ bé như thành Lamarck này rồi.

Bước đầu giao phong, gia chủ Phủ Đầu đã bị Rex chấn đến lui ra sau vài bước, sau khi ổn định thân hình, ánh mắt gã nhìn Rex lộ vẻ khϊếp sợ. Tuy gã chưa từng giao thủ với Rex nhưng trong phán đoán của gã, đối phương hẳn là một Đại Kiếm Sư cấp thấp, nhưng mà thực lực đối phương bày ra lại có thể so với Đại Kiếm Sư cao giai.

Thế giới này điên rồi sao? Một nam nhân trẻ tuổi mới đầu hai mươi mà đã có thực lực Đại Kiếm Sư cao giai?

Thực tế không thì chỉ mỗi Đại Kiếm Sư cao giai, thực lực ma pháp sư của Rex tuy không cao bằng kiếm sĩ nhưng cũng ở cùng một cấp, thậm chí là cùng giai, cơ hồ không có địch thủ.

Đánh giá sai thực lực đối thủ, gia chủ Phủ Đầu mặt ngoài trấn định, trong lòng đã không ngừng trầm xuống, trong đầu đang không ngừng suy tư nên làm thế nào để thoát khỏi Rex đi mở cổng thành.

Rex lại không có cho gã cơ hội nghĩ cách, kiếm quang trong bóng đêm hiện lên một ánh sáng lãnh lệ, quang mang cắt qua tay áo gia chủ Phủ Đầu, gã cho rằng mình đã tránh được, không ngờ cánh tay lại thấy đau xót, lúc này mới phát hiện cánh tay đã da tróc thịt bong, lộ ra máu thịt dưới xương cốt lành lạnh.

Chuyện này không thể nào!

Trong mắt gia chủ Phủ Đầu hiện lên một tia hoảng sợ, nơi đáy mắt phản chiếu ảnh ngược của Rex cùng khuôn mặt băng sương nghiêm nghị của y, gã rõ ràng đã tính toán thật kỹ càng, góc độ tránh cũng thập phần thỏa đáng, sao có thể bị thương được.

banhmidaudo.wordpress.com

Lúc này hội trưởng Liệp Ưng đã xông tới hiệp trợ Rex, bị hai đại cường giả giáp công, vốn đã ở thế yếu, gia chủ Phủ Đầu thoáng chốc giống như nỏ mạnh hết đà, không đến mấy chiêu đã bị hội trưởng Liệp Ưng bắt được nhược điểm không lưu tình chém gϊếŧ.

Gia chủ Phủ Đầu đã từng xưng bá thành Lamarck, khiến không ít Ma Võ Giả vừa nghe đã sợ, thời đại của gã cứ như vậy mà kết thúc. Sau này khi người thành Lamarck nhắc đến gã, không ai không cảm thấy gã xui xẻo, bởi vì nếu không phải Jeff tìm đường chết, chọc tới người không nên chọc thì gia tộc Phủ Đầu cũng sẽ không bị Liệp Ưng Hội bắt được cơ hội chèn ép thành thế lực hạng hai, càng sẽ không nghĩ đến việc cấu kết với vương thất Kayla, cho nên cái này hết thảy đều là vận mệnh, rốt cuộc thì gia tộc Phủ Đầu không có số mệnh xưng bá thành Lamarck.

Tứ vương tử ở ngoài thành chờ gia tộc Phủ Đầu mở cổng thành phát hiện chờ thật lâu cũng không thấy cổng lớn có động tĩnh, thậm chí chốc lát sau bên trong còn truyền ra thanh âm đánh nhau, chờ đến khi gã mất hết kiên nhẫn từng hàng đuốc trên tường thành đột nhiên sáng lên, vô số cây đuốc chiếu lên không trung sáng như ban ngày.

Tứ vương tử ngẩng đầu, nhìn thấy trên tường thành xuất hiện một đám người, người cầm đầu chính là hội trưởng Liệp Ưng, phát hiện không thấy gia chủ Phủ Đầu, gã lập tức minh bạch kế hoạch đã bị lộ, gia chủ Phủ Đầu hơn phân nửa là lành ít dữ nhiều, khuôn mặt thoáng chốc bị một màn sương lạnh che phủ.

"Liệp Ưng Hội!" Tứ vương tử nheo mắt nhìn chằm chằm hội trưởng Liệp Ưng, đáy mắt là một mảnh lạnh lẽo cùng âm ngoan.

"Tứ vương tử, đánh không thắng thì bắt đầu dùng thủ đoạn bỉ ổi, xem ra vương thất không có tự tin đánh thắng trận này." Hội trưởng Liệp Ưng mở miệng trào phúng.

Tứ vương tử lập tức trầm mặt, cả giận nói: "Chọc giận ta là sai lầm lớn nhất của ngươi, nếu Liệp Ưng Hội đã vội vã tìm chết như vậy, bổn vương tử sẽ thành toàn các ngươi. Chúng tướng nghe lệnh, toàn lực tấn công thành Lamarck cho bổn vương tử, bất kể phải trả cái giá nào."

"Tuân lệnh!" Tướng sĩ phía sau đồng thanh đáp lại, thanh âm vang dội cơ hồ truyền cả vào trong thành.

Đại quân phía sau vốn đang chờ xuất trận, hiện tại tuy không thể vào thành nhưng vẫn có thể công thành. Vì thành Lamarck, đế quốc Kayla đã phái ra 30 vạn đại quân, nhìn chung toàn đế quốc thì số lượng này không tính là nhiều, nhưng để bắt lấy thành Lamarck thì vậy là đủ rồi, Liệp Ưng Hội phát triển đã mười mấy năm, toàn bộ thành viên cũng chỉ mới năm sáu vạn.

Đối mặt với trận đánh bất ngờ của quân đội Kayla, Liệp Ưng Hội cũng không luống cuống tay chân, hội trưởng Liệp Ưng bình tĩnh tổ chức nhân thủ thủ thành và phản kích, thanh âm chiến tranh rất nhanh đã truyền vào thành, mọi người còn đang ngủ mơ đều bị đánh thức, thành trì ngủ say tựa như ban ngày, ồn ào náo động như chợ.

Liệp Ưng Hội và Tứ vương tử đều muốn thử đối phương, cũng không có bày ra năng lực chiến đấu chân chính, nhưng từ những lần giao phong thử kia, Liệp Ưng Hội vẫn luôn chiếm thế thượng phong trước sau như một, quân đội đế quốc Kayla thì ngược lại, thi thể chồng chất dưới thành có chín phần là binh lính đế quốc Kayla, không trung dần dần sáng ngời lên, thi thể dưới thành lại càng thêm bắt mắt.

Tứ vương tử cực kỳ tức giận, vung tay lên, phía sau quân đội đế quốc Kayla đột nhiên dâng lên một cỗ uy áp cường đại, uy áp đánh về phía người trên tường thành, một con chim đen khổng lồ giương cánh từ xa bay tới, trên lưng chim khổng lồ có một người đang đứng, trên tay hắn cầm một thanh kiếm, mũi kiếm lập loè lôi quang. Chỉ thấy hắn chĩa kiếm xuống, mũi kiếm lập tức phóng ra vô số lôi điện, lôi điện đánh lên người của Liệp Ưng Hội, thoáng chốc khiến một mảng người ngã rạp.

"Người này tên Labut, là một viên đại tướng của Tứ vương tử, thực lực cực mạnh, ma thú khế ước của hắn là ma thú phi hành, muốn đối chiến với hắn thì phải tìm một người cũng dạng am hiểu chiến đấu trên không." Hội trưởng Liệp Ưng phân tích xong, giữa mày hơi ngưng trọng. Trong số ma thú Cách Ngôn giúp bọn họ thuần hóa cũng có ma thú phi hành, nhưng bởi vì vừa mới khế ước, còn chưa quá am hiếu chiến đấu trên không, mạo hiểm đối chiến với một lão tướng như Labut, tương đối bất lợi với bọn họ.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không phải bọn họ không muốn đứng ra, mà là không đủ thực lực, có lên cũng không thay đổi được gì.

"Giao hắn cho ta." Rex đột nhiên đứng ra, Cách Ngôn đi theo phía sau.

Quân đội vương thất Kayla tới vì hai người, thế nên chiến dịch lần này hai người không thể đổ trách nhiệm cho người khác.

Hội trưởng Liệp Ưng sửng sốt, hắn biết Rex và Cách Ngôn không phải là người cậy mạnh, nếu y đã mở miệng thì hẳn là có nắm chắc, hắn đồng ý, hơn nữa nói thật, hai người chủ động ứng chiến với Labut cũng làm hắn thở phào một hơi, như vậy bọn họ có thể chia ra đối phó những người khác.

Điều hội trưởng Liệp Ưng lo lắng là cần thiết, cường giả đi theo đế quốc Kayla lần này không chỉ có mỗi Labut, khi uy áp của con Thần Thú thứ hai tràn đến liền chứng thực suy đoán của hắn, Theodore quả nhiên đã giúp đế quốc Kayla thuần hóa không ít Thần Thú.

"Một Liệp Ưng Hội hèn kém mà cũng dám khıêυ khí©h trước mặt bổn vương tử, các ngươi chờ nhận lửa giận của bổn vương tử và đế quốc đi." Tứ vương tử nhìn một màn này từ xa, thanh âm cuồng vọng lập tức truyền tới.

wattpad.com/user/daudo0902

Vì bắt lấy thành Lamarck, đế quốc Kayla phái ra tứ đại chiến tướng, tứ đại chiến tướng này đều có Thần Thú khế ước, sức chiến đấu so với lúc có Thánh Thú khế ước trước kia tăng thêm ít nhất gấp đôi.

Mấy trận chiến nhỏ lúc trước gã thua cũng là vì đế quốc vẫn chưa phái ra tứ đại chiến tướng, để tránh phát sinh biến hóa, Tứ vương tử quyết định tốc chiến tốc thắng, do đó lần này có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.

Hội trưởng Liệp Ưng lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn chỉ có tứ đại chiến tướng có Thần Thú khế ước, bọn họ bên này đúng lúc có thể ứng phó.

Sau khi mấy người Leona triệu hồi ra Thần Thú của mình, Tứ vương tử phía đối diện suýt chút nữa trừng rớt tròng mắt ra ngoài, tứ đại chiến tướng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Nhất định là do thuần thú sư tên Cách Ngôn kia! Thế mà hắn lại thật sự giúp Liệp Ưng Hội thuần hóa nhiều Thần Thú như vậy!" Tứ vương tử hận đến nghiến răng nghiến lợi, phảng phất như Cách Ngôn đang ở giữa hàm răng gã, cho dù điều này đã sớm nằm trong dự kiến của chúng.

Bên kia, Rex mượn dùng Ám Dạ bay về phía không trung, ngăn trước mặt Labut đang muốn vọt vào thành Lamarck.

"Ngươi chính là Rex?" Labut nhìn chằm chằm y, nhận ra vẻ ngoại của Rex.

Đáp lại hắn chính là một kiếm Rex chém qua.

Labut cũng không để bụng, đây là trên không trung, lại không phải ở lục địa, suy nghĩ làm hắn vừa đối mặt liền ăn lỗ nặng, kiếm khí suýt nữa chém hắn thành hai nửa. Hắn giật mình trong lòng, có thể tu luyện kiếm thuật đến loại trình độ này, thực lực người này quả nhiên danh bất hư truyền, không thể sơ suất nữa.

Vấp ngã một lần, khôn lên một chút.

Labut kiêng kị kiếm của Rex, quyết định đánh tầm xa với y, hắn cho rằng kiếm thuật của Rex lợi hại như vậy, ma pháp thuật hẳn là tương đối yếu, không ngờ đối phương cũng triệu hồi ra một viên lôi cầu, lôi cầu của đối phương thậm chí còn to hơn, hai viên lôi cầu nổ tung trên không trung.

"Ngươi cũng là ma pháp sư hệ lôi?" Labut đại kinh thất sắc.

Rex cực ít khi dùng ma pháp thuật, dù có thì những người đó đều đã chết, cho nên người biết ma pháp thuật của y không kém kiếm thuật là bao cũng không nhiều.

Rex hơi híp mắt, bầu trời bỗng trở nên âm u, mây đen tập trung ở trung tâm, lôi điện lập loè không ngừng bổ về phía Labut. Khi Labut đang bận ứng phó đám lôi điện đó thì mắt Rex lóe lên một tia sáng đen, một bàn tay đột nhiên làm mấy cái thủ thế, Labut ở phía đối diện bỗng cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, vào thời khắc mấu chốt hắn tránh được vết thương trí mạng, nhưng bả vai vẫn bị đâm xuyên qua.

"Ngươi là ma pháp sư song hệ?!" Labut không thấy rõ ràng, nhưng hắn lại biết thứ đánh lén là cái gì, làm hắn cảm thấy khϊếp sợ chính là người có kiếm thuật siêu quần trước mắt này thế mà còn là một ma pháp sư song hệ, hơn nữa dù là hệ lôi hay là hệ phong thì lực công kích đều không yếu.

"Giờ mới phát hiện sao, đã muộn." Rex bỗng nhếch khóe miệng, độ cong kia thoáng chốc như tỏa ra hơi thở máu lạnh tàn nhẫn.

Labut còn không rõ hai chữ "Đã muộn" trong miệng y có ý gì thì bất ngờ có một bó sét thô tráng như một thùng nước đổ xuống đỉnh đầu hắn, đây là ma pháp thuật tối thượng —— Thiên Lôi Tử Hình.

Cùng là ma pháp sư hệ lôi nên Labut biết rất rõ uy lực của Thiên Lôi Tử Hình, sinh mệnh gặp rủi ro, hắn cũng đột phá cực hạn, triệu hồi một lá chắn lôi điện xung quanh thân mình, cùng lúc đó, Thiên Lôi Tử Hình cũng ầm ầm nện lên lá chắn.

_Hết chương 213_