Chương 212: CẤU KẾT

CHƯƠNG 212: CẤU KẾT

Vương thất Kayla khư khư giữ thân phận, sứ giả tiếp đãi Liệp Ưng Hội cũng dùng thái độ ngạo mạn, thậm chí còn tỏ vẻ chúng ta nguyện ý nói chuyện với các ngươi đã là ân huệ lớn nhất rồi. Vì thế sau khi bị Liệp Ưng Hội cự tuyệt, người được vương thất Kayla phái tới giận tím mặt, tuyên bố nhất định phải san bằng Liệp Ưng Hội.

Cách Ngôn và Liệp Ưng Hội đã hoàn thành giao dịch nước thuốc ma pháp, cũng sớm định ra số lượng lần tiếp theo sẽ tăng lên nhiều hơn, nhưng không đến gấp hai, dù sao Mexican cũng không thể ngày ngày nhốt mình trên lầu để tinh luyện nước thuốc ma pháp được.

Lúc này Liệp Ưng Hội mới biết Cách Ngôn là một Thuần Thú Sư Thần Cấp, lập tức liên tưởng đến sự kiện ồn ào huyên náo mấy tháng trước, cậu hẳn là Thuần Thú Sư Thần Cấp trẻ tuổi đã đánh bại Theodore, bảo sao vương thất Kayla lại nói thẳng là muốn hai người bọn họ. Vương thất Kayla mời chào Theodore, Theodore lại coi Cách Ngôn là kẻ thù, lời giải thích này cũng hợp lý.

Liệp Ưng Hội cũng không bởi vì bị liên lụy mà ghi hận Cách Ngôn, ngược lại bọn họ còn cao hứng vì vô tình ôm được đùi một vị Thuần Thú Sư Thần Cấp, nhờ quyết tâm không muốn giao Cách Ngôn và Rex ra của bọn họ, Cách Ngôn quyết định giúp Liệp Ưng Hội đề cao thực lực.

Chỉ cần Liệp Ưng Hội săn được ma thú, mặc kệ là cấp bậc gì, cho dù là Thần Thú, cậu đều sẽ giúp bọn họ thuần hóa, đương nhiên cũng không phải miễn phí, phí dụng giảm 30% so với giá thị trường, khá là hời, mà chút đồng vàng này đối với Liệp Ưng Hội nắm giữ vô số mạch khoáng mà nói thì vẫn lấy ra được.

Có lời hứa của Cách Ngôn, Liệp Ưng Hội hưng phấn như được tiêm máu gà, trước khi đại chiến bắt đầu, Liệp Ưng Hội nhanh chóng tổ chức nhân thủ tiến vào dãy núi Hades.

Ma thú ở dãy núi Hades tuy không nhiều bằng rừng rậm Ma Thú nhưng ở khu vực phía bắc cũng có một mảnh rừng rậm rất lớn, trong rừng rậm có rất nhiều ma thú sinh sống, cách thành Lamarck cũng không quá xa.

Thần Thú không dễ bắt nhưng vì thắng lợi lần này, Liệp Ưng Hội phái ra cường giả của mình, nhưng trong thành cũng cần cường giả tọa trấn, cuối cùng vẫn nhờ Cách Ngôn đưa ra một biện pháp, Liệp Ưng Hội không cần phái ra quá nhiều cường giả, chỉ cần cung cấp đủ nhiều l*иg giam ma pháp cho hai người là được.

banhmidaudo.wordpress.com

Ngay từ đầu Liệp Ưng Hội còn không biết cậu có ý đồ gì, nhưng họ vẫn tin tưởng cậu, thẳng đến khi nhìn thấy Phượng Đại đi phía trước cứ một bước lại khiến một tảng ma thú lớn quỳ rạp xuống đất run bần bật, cả đám ngây người, bao gồm cả Bob và Leona không yên tâm nên đi theo.

Bọn họ không phải mới nhìn thấy Phượng Đại lần đầu, ngược lại ngay ngày đầu tiên khi Cách Ngôn trở về họ đã chú ý rồi. Lúc ấy họ chỉ thấy kỳ quái lúc đi hai người, khi về sao lại nhiều thêm hai người, sau đó họ cũng không nghĩ nhiều, hiện tại mới biết người này mạnh đến mức chỉ dựa vào khí thế đã có thể làm tất cả ma thú thần phục, khó trách Cách Ngôn nói mình có biện pháp, nếu dựa theo hiệu suất hiện tại thì không đến mấy ngày bọn họ đã có thể săn đủ ma thú để về thành Lamarck.

Tiểu phượng hoàng ngồi trong lòng Cách Ngôn, lông chim bị gió thổi bay hết ra sau, lộ ra khuôn mặt nhỏ chí khí hào hùng, chỉ thấy nó giương một bên cánh, 'chíp chíp' chỉ về phía trước, phiên dịch lại có nghĩa là 'chính là hướng này'.

Cách Ngôn không hiểu ngôn ngữ loài chim, Phượng Đại lại vừa nghe là hiểu, hắn vừa bất đắc dĩ vừa sủng nịch nhìn nhóc con nhà mình, làm ba ba thương yêu nhóc con nhất, hắn có thể thỏa mãn bất cứ nguyện vọng gì của nhóc con.

Ám Dạ ở một bên lại oán hận nhìn chằm chằm tiểu phượng hoàng, từ khi kẻ này tới địa bàn vốn thuộc về nó (l*иg ngực Cách Ngôn) đã bị đoạt mất rồi, mà cố tình nó lại đánh không lại, bởi vì tên ngốc bạch ngọt này có một thực lực rất mạnh, mà đệ đệ nó cũng tạm thời không đánh lại ba ba tên kia.

Có Phượng Đại chủ động hỗ trợ, chuyến đi này thập phần thuận lợi, Thần Thú vốn chiếm cứ đỉnh núi bị Liệp Ưng Hội không tốn nhiều sức bắt lấy, thu hoạch phong phú.

Chờ bọn họ trở lại thành Lamarck, chiến dịch đã khai hỏa.

Đại quân của vương thất Kayla đã tập kết xong, bắt đầu tấn công thành Lamarck. Liệp Ưng Hội liên hợp với các tiểu thế lực phụ thuộc tiến hành phản kháng, trận đầu chiến dịch lấy được hiệu quả không tồi.

Vương thất Kayla ngay từ đầu chỉ tính thử, nhưng bọn chúng căn bản không nghĩ tới sẽ thất bại, hoặc là nói không nghĩ tới sẽ bị vả mặt đau như vậy. Cách Liệp Ưng Hội phản kháng làm cho bọn chúng cảm thấy đối phương cũng là dân chuyên, lúc chúng đang thử chưa chắc đối phương không phải cũng đang thử. Lần thứ hai tiến công chúng bắt đầu nghiêm túc, lúc này đoàn người Cách Ngôn cũng trở về.

Hội trưởng Liệp Ưng Hội biết bọn họ thu hoạch rất phong phú, cơ hồ bất chấp chuyện ở tiền tuyến, nhanh chóng chạy tới, lập tức bị hấp dẫn bởi l*иg giam ma pháp rậm rạp trên mặt đất.

Trên mặt đất bày ít nhất hơn 50 cái l*иg giam ma pháp, chỗ l*иg giam đó có lớn có bé, có cái chỉ có một con ma thú, có cái không chỉ một con.

Khiến hội trưởng Liệp Ưng Hội khϊếp sợ chính là trong số ma thú đó có ít nhất năm sáu con Thần Thú, mà họ mới rời đi có mười ngày ngắn ngủi, thu hoạch đã không thể dùng từ phong phú để hình dung nữa, mà phải là kỳ tích, hết thảy điều này đều do Cách Ngôn và Rex mang đến cho bọn họ.

Trên đường trở về Cách Ngôn đã thuần hóa không ít ma thú, phần lớn có thể trực tiếp khế ước. Ma thú cao giai, Thánh Thú và Thần Thú, ba loại cấp bậc có ba mức phí khác nhau, mấy chục con ma thú giúp cậu kiếm được một khoản, hiện giờ đồng vàng của cậu đã nhiều không đếm xuể, trước kia lúc thiếu tiền thì chỉ một đồng vàng cũng không thấy bóng dáng, hiện tại không thiếu thì đồng vàng lại cuồn cuộn không ngừng đưa đến trước mặt.

Vũ khí cùng trang bị đều có, lương thảo cũng không thiếu, sĩ khí đại thịnh, mấy trận chiến tiếp theo Liệp Ưng Hội toàn thắng, làm rất nhiều người không xem trọng Liệp Ưng Hội sợ ngây người.

Mà khϊếp sợ nhất chắc chắn là vương thất Kayla, thành Lamarck tuy phát triển không tồi nhưng sức mạnh chung quy quá nhỏ, tuyệt đối không thể chống lại sức mạnh của một đế quốc được, thế nên lần tấn công thành Lamarck này, người lĩnh quân cũng không thèm để Liệp Ưng Hội nho nhỏ vào mắt.

Người lĩnh quân là Tứ vương tử của vương thất Kayla, trọng trách xuất chinh đến thành Lamarck lần này là gã chủ động ôm lấy. Nếu thành công bắt được thành Lamarck thì trên lý lịch của gã sẽ tăng thêm một nét bút đặc sắc, nếu không bắt được sẽ trở thành vết nhơ thật lớn trong đời gã, ảnh hưởng lớn đến việc tranh đoạt vương vị, vì thế vô luận như thế nào, chiến dịch lần này gã cũng không thể thua.

"Tứ vương tử, Liệp Ưng Hội có vị Thuần Thú Sư Thần Cấp kia tương trợ, muốn bắt được thành Lamarck chỉ sợ có chút khó khăn." Tham mưu của Tứ vương tử phân tích tình thế hiện tại của chúng một chút, vốn tưởng có thể châm ngòi bọn họ, không ngờ ngược lại lại cột họ vào chung một sợi dây thừng, đây không phải kết quả mà chúng muốn.

"Ta mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, thành Lamarck cần phải lấy, nếu mấy vạn binh lính không được, vậy mười mấy vạn, mấy chục vạn. Đường đường là đế quốc Kayla, nếu đến cả một cái thành trì nho nhỏ cũng không đánh được, truyền ra chẳng phải sẽ khiến những đế quốc khác chê cười đế quốc Kayla sao? Bọn họ thậm chí sẽ cho rằng sức mạnh của đế quốc Kayla chẳng qua cũng chỉ có vậy, nếu việc này truyền tới tai phụ vương, lưu lại ấn tượng không tốt với ông thì bổn vương tử ngày sau còn tranh đoạt vương vị cùng đám Vương huynh thế nào?" Tứ vương tử đầy mặt giận dữ, trong ngôn ngữ thậm chí còn không kiêng dè dã tâm của mình.

"Tứ vương tử nói chuyện cẩn thận." Tham mưu trong lòng cả kinh, may mà nơi này chỉ có hai người bọn họ, nếu không đẻ người khác nghe thấy, truyền tới tai quốc vương bệ hạ thì thật sự phiền toái.

Trên mặt Tứ vương tử lộ vẻ không vui nhưng cũng không nói gì không thể để người nghe nữa.

Tham mưu thấy thế thì thở phào một hơi, dời lực chú ý nói: "Muốn bắt lấy thành Lamarck cũng không phải quá khó, thuộc hạ có một biện pháp......"

Vì có thể sớm bắt lấy thành Lamarck, Tứ vương tử quyết định một tiếng trống giúp tinh thần thêm hăng hái, nhân lúc sĩ khí còn chưa tiêu tán nhanh chóng bắt lấy tòa thành trì này, vì thế gã quyết định khởi xướng chiến dịch lớn nhất, phái toàn bộ binh lính đi. Một cỗ áp lực như mưa bão sắp tới đè trên đỉnh đầu mọi thành viên Liệp Ưng Hội.

Ngửi thấy hơi thở không tầm thường này Liệp Ưng Hội liền biết vương thất Kayla muốn phát đại chiêu, hắn suy tư một chút rồi quyết định đem át chủ bài ra, thành hay bại phụ thuộc vào lần hành động này.

Đêm đó thành Lamarck nóng hơn ngày thường, mọi người đều biết ngày mai hẳn sẽ nghênh đón trận chiến mấu chốt nhất, rất nhiều người không ngủ được.

wattpad.com/user/daudo0902

Bóng đêm mông lung, khi người trên giường trằn trọc khó ngủ, ở cổng thành lại xuất hiện mười mấy bóng đen, bóng đen đánh lén tất cả binh lính thủ thành, sau đó mở cổng thành ra.

Hai ngọn đuốc trên tường thành bỗng phụt cháy trong bóng đêm, ánh sáng mờ nhạt khiến gương mặt hắc y nhân bại lộ, hắc y nhân kinh hãi, đôi mắt lập tức nhìn về phía đối diện.

Hội trưởng Liệp Ưng dẫn theo một đám người xuất hiện, đi đến trước mặt hắc y nhân, ánh mắt thâm trầm dừng trên người gia chủ Phủ Đầu đang dẫn đầu, "Quả nhiên là ngươi."

"Đây là cái bẫy ngươi cố ý sắp đặt? Sao ngươi lại biết?" Sắc mặt gia chủ Phủ Đầu âm trầm đến cực điểm, trăm triệu lần cũng không nghĩ tới kế hoạch ẩn mật như thế nhưng vẫn bị Liệp Ưng Hội nhìn thấu, hiện tại điều gã muốn biết nhất chính là sao Liệp Ưng Hội lại biết được.

"Nahr, chúng ta cũng coi như quen biết nhiều năm, tính cách ngươi thế nào sao ta lại không đoán được, lấy lòng dạ hẹp hòi ghen ghét với nỗi hận với đối Liệp Ưng Hội của ngươi, dù vương thất Kayla không chủ động tìm ngươi thì ngươi cũng sẽ đi tìm bọn chúng." Có một điều hội trưởng Liệp Ưng không nói chính là cái này còn có công lao của Rex, hơn nữa công lao của y là lớn nhất, bởi vì nếu không phải hôm qua y đột nhiên nhắc nhở một câu, hắn cũng sẽ không phòng bị nhanh như vậy, cho dù hắn có hiểu gia chủ Phủ Đầu, hắn cũng sẽ không đoán được Nahr sẽ hành động vào đêm nay.

Cũng may mắn Rex kịp thời nhắc nhở, để bọn họ làm đủ chuẩn bị, nếu không một khi để quân đội đế quốc Kayla tiến quân thần tốc, Liệp Ưng Hội vốn không chiếm ưu thế về nhân số sẽ thủ càng thêm khó khăn.

Gia chủ Phủ Đầu cười lạnh một tiếng, người gã mang đến bất ngờ gây khó dễ, đánh một chưởng về phía hội trưởng Liệp Ưng, ngay khi người sau lùi lại, hắn không tiếp tục công kích mà phóng về hướng cổng thành ở phía sau, hội trưởng Liệp Ưng thấy thế sắc mặt đại biến.

"Mau ngăn hắn lại."

Gia tộc Phủ Đầu cấu kết với vương thất Kayla, quân đội vương thất Kayla chắc chắn đang ở bên ngoài chờ bọn chúng mở cổng thành, chỉ cần cổng thành mở, đại quân sẽ lập tức tiến quân thần tốc, trực đảo hoàng long. Không thể không nói một chiêu này đúng là tàn nhẫn, hiện tại là nửa đêm, không ít người trong thành đều đang trong mộng đẹp, một khi đại quân xông tới bọn họ căn bản không có thời gian chuẩn bị, hậu quả sẽ càng thảm thiết.

Thành viên Liệp Ưng Hội tiến lên ngăn cản, chỉ là phần lớn đều bị người gia chủ Phủ Đầu mang đến ngăn trở, mà gia chủ Phủ Đầu lại là cường giả ngang hàng với hội trưởng Liệp Ưng, mấy tiểu quỷ chặn đường gã chỉ cần vung tay là có thể đánh bay.

Mắt thấy cổng thành sắp bị gã đánh rớt, một đạo kiếm quang bỗng lóe lên trong bóng đêm, ánh kiếm mang đến một trận gió quét qua mặt gia chủ Phủ Đầu khiến gã biến sắc, không thể không thay đổi kế hoạch lui ra sau, nếu không gã tin mình sẽ bị đạo kiếm quang này chém thành hai nửa, sự thật chứng minh trực giác của gã đúng.

_Hết chương 212_