Chương 204: QUẢ CẦU LÔNG TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG

CHƯƠNG 204: QUẢ CẦU LÔNG TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG

Địa Ngục Xà là đế vương thú có huyết mạch đặc biệt, là khắc tinh của sinh vật hắc ám, chuyên môn cắn nuốt năng lượng hắc ám tà ác, thế nên chỉ nơi đó mới có, đại lục Azeroth căn bản không có khả năng xuất hiện loại sinh vật này.

Hắc vu sư sợ hãi đến ngã ngồi trên đất, nếu hắn biết con rắn đen nhỏ này chính là Địa Ngục Xà thì từ lần đầu nhìn thấy hắn đã chạy rất xa rồi, nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn.

Bởi vì sợ hãi nên hắc vu sư luống cuống tay chân bị tiểu hắc xà mở cái mồm to như bồn máu cắn trúng một chân, hơn nữa nó còn không ngừng kéo hắn vào trong miệng, hắc vu sư hoảng sợ thét chói tai, "Cứu ta! Cứu ta!"

Chờ hai gã hắc y nhân phát hiện thì nửa người hắn đã bị tiểu hắc xà nuốt rồi, chỉ chốc lát đã bị tiểu hắc xà ăn hết, tiểu hắc xà phun lưỡi nhìn qua, đôi mắt xám xanh cho bọn chúng cảm giác kinh tủng. Chúng không biết loại ma thú tên là Địa Ngục Xà loại này, chỉ biết tiểu hắc xà không bình thường, tận mắt nhìn thấy hắc vu sư bị nó ăn, không khỏi giận dữ.

Mất đi sự khống chế của hắc vu sư, thi thể thú nhân cũng mất đi sức chiến đấu, trở lại thành thi thể, ưu thế một lần nữa nghiêng về tộc Thú Nhân.

Người Thần Điện Hắc Ám cũng phát hiện điều này, lập tức minh bạch hắc vu sư đã xảy ra vấn đề, tức khắc nổi giận.

Cách Ngôn cùng hai con ma thú khế ước hợp lực chém chết hai gã hắc y nhân khác rồi lập tức trở về giúp Vero, phía sau bỗng truyền đến hơi thở cực kỳ nguy hiểm, Cách Ngôn còn chưa kịp phản ứng đã bị đuôi tiểu hắc xà quấn lấy nhanh chóng né sang chỗ khác.

Một đám chất lỏng màu đen rơi xuống chỗ họ vừa đứng, phát ra thanh âm 'xèo xèo', mặt đất thế nhưng bị ăn mòn.

banhmidaudo.wordpress.com

Tiểu hắc xà buông Cách Ngôn ra, sửa lại bộ dạng lười nhác trước giờ, dữ tợn nhìn về phía người đánh lén bọn họ. Đó là một người, nhưng lại không phải người thường, ma thú tương đối mẫn cảm với hơi thở của đồng loại, tiểu hắc xà liếc mắt một cái liền nhìn thấu bản thể của người này là một con Thần Thú hóa hình, hơn nữa huyết mạch còn không thấp, cũng là hệ ám.

"Thế mà Địa Ngục Xà lại xuất hiện ở đại lục Azeroth, thật thú vị, nếu là Địa Ngục Xà thành niên hoặc đang thành niên thì có lẽ ta cũng muốn tránh mũi nhọn một chút, đáng tiếc chỉ là Địa Ngục Xà non, với ta mà nói chính là đồ đại bổ." Hắc y nhân nheo đôi mắt tham lam nhìn chằm chằm tiểu hắc xà, dễ dàng nói lên chủng loại của nó, hơn nữa còn là người duy nhất không sợ hắn, hoặc là phải nói là ma thú.

"Tiểu Hắc, người này rất khó đối phó?" Cách Ngôn cũng lần đầu tiên nhìn thấy ma thú không sợ tiểu hắc xà, thuyết minh thực lực người này rất mạnh, tiểu hắc xà xác thật là con non, nó sinh ra còn chưa được một năm.

Tiểu hắc xà lại thè lưỡi.

Hắc y nhân cuối cùng cũng chú ý tới sự tồn tại của Cách Ngôn, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, "Song hắc chi tử quả nhiên có phong vị khác, đáng tiếc ngươi là đồng bạn của người nọ, cũng phải chết, giải quyết ngươi trước rồi lại gϊếŧ con Địa Ngục Xà non này vậy."

Người này nói động thủ liền động thủ, năng lượng hắc ám ngưng tụ ở đầu ngón tay gã hóa thành một chùm sáng bắn về phía Cách Ngôn.

Vẻ mặt tiểu hắc xà thay đổi, nó che trước mặt Cách Ngôn rống giận với đối phương, một cỗ năng lượng cường đại va chạm với chùm sáng màu đen trong không trung, phát ra tiếng nổ mạnh, mặt đất kịch liệt chấn động, đồng thời nổi lên một màn bụi mù mịt.

Cách Ngôn ôm Ám Dạ suýt nữa đứng không vững.

"Cũng có chút bản lĩnh, nhưng chỉ thế mà thôi, vậy ta sẽ giải quyết ngươi trước, còn bọn chúng sẽ có người giải quyết." Đôi mắt âm tà của hắc y nhân khinh miệt liếc Cách Ngôn, chỉ là một tên Đại Kiếm Sĩ.

Tuy chủ nhân bị khinh thường nhưng tiểu hắc xà vẫn thở dài nhẹ nhõm một hơi, đương nhiên thở dài lúc này cũng hơi sớm, sau khi nó bị hắc y nhân cuốn lấy, Cách Ngôn và Ám Dạ đã bị vài tên hắc y nhân hơi thở thâm hậu bao vây.

Đám hắc y nhân đó đều có thực lực không thua kém Đại Kiếm Sĩ, tuy có Ám Dạ nhưng một minh Ám Dạ cũng không có thể đồng thời đối phó nhiều người như vậy, huống chi trong những kẻ này còn có một tên có thể so với Kiếm Sư cửu giai.

Cách Ngôn ứng phó đến chật vật, miệng vết thương trên người bắt đầu tăng.

Thấy một màn như vậy tiểu hắc xà tức khắc nổi giận, nó có thể bắt nạt chủ nhân ngu xuẩn nhưng người khác thì không, nó muốn thoát khỏi hắc y nhân đi cứu cậu, lại bị hắc y nhân cuốn lấy.

"Ngươi tự thân còn khó bảo toàn, thế mà vẫn muốn đi cứu khế ước giả sao? Vẫn nên ngẫm xem mình nên thoát thân như thế nào đi, chẳng qua cuối cùng ngươi vẫn sẽ trở thành đồ ăn trong mâm của ta thôi." Hắc y nhân tà ác liếʍ liếʍ môi, một bộ thèm nhỏ dãi không chịu được.

Tiểu hắc xà gầm lên giận dũ.

Không trung đột nhiên tối lại, một con rắn đen cao hơn mấy chục trượng bao trùm không trung, so với lúc ở núi Ô Mông Kỳ thì còn lớn hơn, đen nghìn nghịt, che lấp mặt trời, mang đến cảm giác áp bách rất lớn cho người dưới mặt đất, nhưng không bao gồm hắc y nhân. Thực lực của gã cao, lại còn là Thần Thú thành niên, huyết mạch tuy thấp hơn Địa Ngục Xà một chút, nhưng hoàn toàn không e ngại uy áp của Địa Ngục Xà. Nhìn thấy tiểu hắc xà để lộ bản thể gã lại càng cao hứng, Địa Ngục Xà thực lực càng mạnh thì năng lượng gã hấp thu được cũng càng mạnh, thậm chí còn có thể cắn nuốt huyết mạch của nó, làm huyết mạch của mình tăng lên.

Đúng lúc này trên khoảng trời bị che khuất ánh mặt trời, một lỗ hổng màu đen xuất hiện trong không trung, vì được bản thể tiểu hắc xà che đậy nên không có ai chú ý. Một thứ gì đó màu đỏ rớt ra khỏi lỗ đen, bay thẳng xuống dưới, trùng hợp xuyên qua chỗ hổng bản thể tiểu hắc xà, bẹp một tiếng rới vào ngực Cách Ngôn, Cách Ngôn theo bản năng ôm lấy.

Cách Ngôn ngơ người, nhưng hắc y nhân phía đối diện lại không ngơ, bọn chúng không thèm nhìn thứ bất ngờ xuất hiện kia, công kích càng thêm sắc bén. Nắm ngón tay một tên hắc y nhân hóa thành vuốt sắc chộp tới từ hướng chính diện, Cách Ngôn bị vây công không chút nghĩ ngợi nhét thứ trong lòng vào trong quần áo, không ngờ đầu ngón tay chợt tê rần, mắt thấy sắp bị cào trung, một ngọn lửa bỗng phun ra từ trong lòng cậu.

Hắc y nhân bị ngọn lửa chính diện phun trúng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, ngọn lửa nhanh chóng tràn ra toàn thân hắn, một tên hắc y nhân khác vội vàng đi qua dập hỏa, không chỉ không dập tắt mà còn bị lửa lan sang, dùng nước tưới không tắt, bị Cách Ngôn bắt lấy cơ hội một kiếm gϊếŧ chết.

Một phát giải quyết xong hai gã hắc y nhân, áp lực của Cách Ngôn và Ám Dạ lập tức giảm xuống, đặc biệt là Ám Dạ, nó có thể chuyên tâm đối phó tên hắc y nhân có thể so với Kiếm Sư cửu giai kia.

"Mau lên, lại phun thêm chút lửa đi." Cách Ngôn bất chấp hưng phấn, lập tức lấy thứ trong lòng ra nhắm vào hắc y nhân, định nhân cơ hội giải quyết chúng một thể.

Thứ kia tựa hồ nghe hiểu lời Cách Ngôn nói, 'chíp' một tiếng rồi hưng phấn phun một ngọn lửa về phía hắc y nhân, hắc y nhân bị thảm trạng của đồng bạn dọa sợ, lập tức tránh đi. Kết quả ngọn lửa cực kỳ nhỏ, hắc y nhân không nhảy thì cũng đốt không đến, nhưng Cách Ngôn lại như nhặt được chí bảo, lập tức hôn quả cầu lông một chút, sau đó truy kích thẳng tiến.

Hắc y nhân đang đánh túi bụi với tiểu hắc xà ở không trung phía đối diện thấy một màn như vậy, thoáng chốc nheo mắt, vừa khϊếp sợ vừa kinh hỉ hô lên, "Phượng hoàng, sao nơi này lại có phượng hoàng? Ha ha ha, thế nhưng để ta gặp liên tiếp hai con đế vương thú non, chỉ cần nuốt hai con đế vương thú non này, xác suất huyết mạch của ta tăng lên có thể đạt tới một nửa, thật là trời cũng giúp ta, nhưng sao phượng hoàng non lại xuất hiện ở chỗ này, quên đi, mặc kệ cái này, cứ bắt lấy con non này trước, đỡ phát sinh biến cố."

Hắc y nhân vì tránh biến cố, quyết định phải đoạt được tiểu phượng hoàng, gã lập tức lao xuống, sao tiểu hắc xà có thể để gã thực hiện dễ dàng như vậy được, đuôi rắn to lớn đảo qua, hắc y nhân chỉ cười lạnh một tiếng, tùy tay đánh ra một chưởng, một bàn tay không lồ màu đen xuất hiện từ hư không, tựa như một tấm lá chắn, đuôi tiểu hắc xà quét trúng bàn tay, hai cỗ năng lượng va chạm phát ra từng trận âm thanh ầm ầm.

Tiểu hắc xà phát hiện người nọ muốn đi thì gầm với gã một tiếng, cuồng phong cuốn cát đá đánh úp về phía hắc y nhân, nhiều lần cản trở đã chọc giận hắc y nhân, gã là ma thú song hệ phong ám, còn là Thần Thú thành niên, vì thế gã hóa gió thành những lưỡi dao sắc bén đánh lại, làn da cứng rắn của tiểu hắc xà bị vẽ ra mấy vết thương, nếu không phải toàn thân nó đen nhánh thì đã thành một con huyết xà rồi.

"Tiểu Hắc." Cách Ngôn thấy thế thì bối rối, cậu muốn để Ám Dạ đi giúp tiểu hắc xà, nhưng đến tiểu hắc xà cũng không đánh lại đối phương, Ám Dạ lại càng không thể.

Cậu đành phải hợp lực cùng Ám Dạ giải quyết hắc y nhân còn dư lại, chờ lúc cậu muốn chạy tới tiểu hắc xà lại truyền âm đến, "Đừng lại đây, các ngươi đi trước, nếu không ta sẽ phân tâm."

"Muốn chạy, không dễ vậy đâu!" Hắc y nhân vừa dứt lời, mấy con rồng gió đột nhiên xuất hiện bốn phía xung quanh bản thể tiểu hắc xà, hơn nữa còn gắt gao cuốn lấy bản thể nó, sau đó gã xông tới chỗ Cách Ngôn.

Tốc độ của gã rất nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Cách Ngôn, khuôn mặt âm tà kia lộ ra nụ cười dữ tợn, đôi mắt tham lam nhìn chằm chằm quả cầu lông trong lòng Cách Ngôn, làm nó sợ tới mức vội vàng chui sâu vào trong lòng cậu.

wattpad.com/user/daudo0902

Một cây trượng ma pháp xuất hiện trong tay Cách Ngôn, trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, cũng dám làm tiểu Hắc bị thương, dù phải liều mạng cậu cũng muốn làm đối phương trả giá đại giới.

"Cứng đầu cứng cổ, nếu đã muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi." Hắc y nhân thấy thế cười lạnh một tiếng, đang định đánh bay họ đi, bỗng một bàn tay không báo trước bắt lấy cổ tay gã, gã cả kinh, lúc gã không chút nghĩ ngợi tránh thoát, một thanh âm ẩn chứa lửa giận ngập trời vang lên trên đỉnh đầu gã.

"Người muốn chết là ngươi!"

Hắc y nhân đến diện mạo đối phương cũng chưa kịp xem, không trung đột nhiên giáng xuống một đạo lôi điện thô to, thẳng tắp dừng trên người gã. Tuy hắc y nhân đã tránh đi nhưng vẫn bị lôi điện đánh trúng, làn da bị điện đốt cháy đen, lôi điện thậm chí đυ.c thành một cái lỗ lớn trên mặt đất. Khi ánh điện tan đi, hắc y nhân hơi chật vật đứng cách đó không xa, cánh tay rỉ máu, ánh mắt oán độc bắn về phía người dùng lôi điện đánh lén gã - Rex.

"Rex, thật tốt quá anh không sao!" Cách Ngôn nhìn thấy Rex lập tức ném văng quả cầu lông trong lòng đi, chạy tới chỗ y.

Quả cầu lông thét chói tai khua khua cánh trên không trung được nam nhân áo đỏ đón lấy, hắn phẫn nộ nhìn về phía người dám đem con trai của hắn đi - Cách Ngôn. Người sau hoàn toàn không có cảm giác gì, cậu chạy đến trước mặt Rex, lo lắng nhìn y từ trên xuống dưới một lần.

"Ta không sao, em cũng không bị gì chứ?" Rex thấy cậu đầy mặt lo lắng, ánh mắt lập tức mềm xuống.

"Tôi cũng không sao, nhưng mà tiểu Hắc chắc là có chút sao đấy, là người kia đả thương nó, không thể tha cho gã." Cách Ngôn quay đầu đối mắt với đôi mắt oán độc của đối phương, lập tức không sợ trừng lại.

_Hết chương 204_