Chương 4: Vυ' lớn như vậy từng bị Cao Lượng chạm qua chưa?

Bởi vì lúc trước rút lui mà đã mất đi một lần.

Lần này, Tề Mạc Bạch có chết cũng không buông tay!!!!

"Ôn Oánh, mặc kệ cậu có muốn hay không thì tớ cũng sẽ không buông tha cậu đâu". Tề Mạc Bạch đan mười ngón tay với Ôn Oánh, một tay đè lấy hai tay của cô lên trên đầu, lần thứ hai dán lên đôi môi đỏ của Ôn Oánh, đầu lưỡi linh hoạt mà cạy ra khóe hàm, bá đạo mà cướp lấy hết thơm ngọt trong miệng cô, một tay còn lại cũng không hề an phận mà chu du khắp nơi trên thân mình cô.

Dáng người Ôn Oánh quả thật cực phẩm.

Nơi tròn trịa trước ngực vừa vặn với kích cỡ bàn tay Tề Mạc Bạch, bàn tay to của anh thích ý mà hưởng thụ vυ" to trắng nõn, mang đến kɧoáı ©ảʍ như lũ, đầu lưỡi ra sức mà dây dưa với Ôn Oánh.

Anh hận không thể khảm Ôn Oánh vào sâu trong thân thể của mình.

Thấy biểu tình của Ôn Oánh thống khổ, Tề Mạc Bạch mới lưu luyến không rời mà nhả miệng cô ra.

“Ân…… Nóng quá……, thật là khó chịu a……” Ôn Oánh bị Tề Mạc Bạch hôn đến hít thở không thông, thở dốc không ngừng, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở, làm nũng với anh nói, "Cậu... đồ xấu xa!! "

Tề Mạc Bạch bị dáng điệu ngây thơ của cô chọc cười không ngừng, "Mới vậy mà đã hỏng rồi sao? "

"Phải làm cậu hỏng hơn mới được!! "

"Ưm". Ôn Oánh giống như mèo con mà nhẹ giọng ừ một tiếng, Tề Mạc Bạch có được sự ủng hộ liền tiếp tục động tác của mình, anh nhìn đôi môi của Ôn Oánh vì bị mình cắи ʍút̼ có chút sưng đỏ mà không đành lòng xuống tay, nên chuyển hướng hôn về phía vành tai và cổ của Ôn Oánh.

“A……”

Khóe môi nóng như lửa đốt của Tề Mạc Bạch vừa mới chạm đến làm Ôn Oánh bị đè ở dưới thân anh nhẹ nhàng thở dốc, thân thể cũng trở nên rất không an phận.

Vành tai là nơi cô mẫn cảm nhất, Tề Mạc Bạch cảm nhận được thân thể cô run rẩy liền lấy đầu lưỡi liếʍ láp khắp vành tai Ôn Oánh, cuối cùng gặm cắn ở trong miệng, nhẹ day day.

Một loại kɧoáı ©ảʍ tê dại vọt đến làm Ôn Oánh giống như mèo con hừ nhẹ một tiếng, "Ưʍ... Thật thoải mái. "

Tề Mạc Bạch bắt đầu động thủ, bàn tay to mang vết chai mỏng tùy ý du tẩu trên thân thể lả lướt của Ôn Oánh.

Chiếc váy đen trên người Ôn Oánh vốn mỏng nhẹ, co dãn lại tốt, anh kéo cổ áo sang hai bên làm nội y màu trắng hoàn toạn lộ ra, rút bàn tay đang mân mê trên người cô ra để lần tới vén váy cô lên, lòng bàn tay ấm áp đến thăm mảnh đất tam giác thì phát hiện Ôn Oánh sớm đã ướt thành một bãi lầy lội mất rồi.

Hơn nữa cô còn mặc qυầи ɭóŧ màu trắng chữ Đinh (丁).

Tay Tề Mạc Bạch vừa ướt vừa nóng, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra xối xả theo từng cú chạm, anh buông núʍ ѵú của Ôn Oánh ra, hôn hôn miệng cô rồi đem bàn tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra trước mặt Ôn Oánh, "Ôn Oánh, sao lại như này? Mới hôn vài cái mà đã ướt đến như này rồi? "

"Có phải trước đó cũng muốn cùng tớ lăn giường hay không? "

Ôn Oánh nghe chẳng nổi Tề Mạc Bạch đang nói cái gì cả, cô dựa vào bản năng muốn được thoải mái, cảm nhận phía sau có một vật cứng đang đỉnh đỉnh vào khe thịt giữa hai chân làm tiểu huyệt ướt dầm dề vô cùng dễ chịu nên vặn vẹo cọ vào.

Âʍ ɦộ màu mỡ cọ sát với bàn tay ngày càng mạnh, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của Ôn Oánh chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Tề Mạc Bạch thoải mái than nhẹ một tiếng, “Ôn Oánh, tự mình muốn thao?”

“Nóng quá……” Thanh âm của Ôn Oánh kiều kiều mềm mềm còn mang theo vài phần nức nở, "Mạc Bạch, tớ nóng quá"

Hai mắt Tề Mạc Bạch phiếm hồng, "Ôn Oánh, đây là do chính cậu muốn. "

Nội y mong manh bị một bàn tay Tề Mạc Bạch dễ dàng cởi bỏ, hai vυ" lớn trắng nõn bật ra, hai tay Tề Mạc Bạch mỗi bên nắm một vυ", tựa hồ như không cầm nổi, vuốt ve xoa bóp thành đủ loại hình dạng, trong lòng đột nhiên sinh ra một trận ghen tuông vô cùng, "Vυ" lớn như vậy, Cao Lượng đã chạm qua chưa? "

“Hắn ta có giúp cậu xoa xoa hay không? "