Chương 8: Cảnh Tự thất sủng, Thẩm Ký thượng vị

Lúc này Cảnh Tự còn chưa đi xa, cơ thể hơi hơi sững lại một chút.

Thẩm Ký cười: “Vậy hiện tại điện hạ nói thích với tại hạ, có thể liên tục bao lâu? Cũng là bốn năm, vẫn là bốn ngày?”

“Thật nhiều thật nhiều cái bốn năm.”

“Nếu tại hạ cũng như Cảnh đại nhân không có đáp lại đâu?”

“Vậy cũng vẫn thích ngươi.”

“Vì sao?”

“Ngươi cùng hắn ta không giống nhau.”

Thẩm Ký cúi đầu, hé miệng cắn một ngụm lên điểm tâm trong tay nàng, Ngu Thanh ngẩn ngơ: “Ngươi cắn vào tay ta!”

“Điện hạ đập vào cây trúc mà.”

“Thật sự là cắn phải rồi, ngươi nhìn, giúp ta thổi thổi!”

……

Mấy ngày sau đó, Thẩm Ký đều ở tại nơi này.

Kinh đô lập tức truyền ra một chút tin tức, Cảnh Tự thất sủng, Thẩm Ký thượng vị.

Khi hai người xuất hiện, chắc chắn sẽ có chút ánh mắt băn khoăn soi xét của người đi đường dừng lại ở trên người của hai người bọn họ.

Đến ngày tiệc phong yến đó, vết thương của Thẩm Ký đã rất tốt.

Khi tới Thẩm Ký mặc một thân quần áo đen hồng giao nhau, trên người không có mang bất cứ binh khí nào, lại vẫn khiến người cảm nhận được sát khí lạnh lẽo ập vào trước mặt.

Ánh mắt hắn là vô cùng kiệt ngạo, nhưng khi dừng ở trên người Ngu Thanh sẽ ôn hòa hơn rất nhiều.

Trong lòng Ngu Thanh khẽ vỗ tay trong lòng khi xem cái tiết mục cũ kỹ mỹ cứu anh hùng này!

Quản hắn là thẳng nam hay là cong, có thể kết hôn để cho nàng có thể thoát khỏi từ trong thế giới quỷ này thì chính là nam nhân tốt trong lòng nàng!

Nàng túm theo làn váy chạy chậm đến trước mặt Thẩm Ký, cười ngâm ngâm ngẩng đầu nhìn hắn.

Dưới ánh mặt trời ấm áp, ánh nắng chiếu lên đôi mắt của nàng, ấm áp sáng trong lại bắt mắt: “Ngươi tới rồi!”

Lời kế tiếp chuẩn bị tốt còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, ánh mắt nàng liền lướt qua hắn, thấy phía sau hắn đang tiến vào chính là Cảnh Tự.

Thiệp đều sẽ đưa cho mọi nhà, vì trên mặt mũi không có gì trở ngại, tự nhiên cũng sẽ gửi thư mời cho Cảnh Tự.

Cảnh Tự làm người lãnh đạm, không yêu thích mấy cái xã giao này đó, lúc trước nàng cưỡng cầu hắn ta thì mới có thể khiến hắn lộ diện, như thế nào hôm nay lại chủ động tới?

Thẩm Ký nhận thấy được ánh mắt của nàng, sắc mặt có chút không vui.

Ngu Thanh túm túm ống tay áo của hắn: “Thật là đen đủi, chúng ta đi hậu viện, ta tìm vò rượu tốt hơn cho ngươi.”

Khói mù che ở đáy mắt Thẩm Ký tức khắc trở thành hư không: “Trước đi đến chỗ khách khứa đang ở, đi mấy vòng rồi lại đi.”

“Có hoàng huynh ở đây, chúng ta có thể giao cho hoàng huynh, hơn nữa ta chỉ nghĩ muốn cùng ngươi ở một……” Ngu Thanh nói một nửa, nghĩ đến hôm nay đến đây còn có không ít bạn tốt của Thẩm Ký, liền đổi sang lời khác: “Được rồi đi đi, ta ở đây chờ ngươi.”