Chương 24: Mỹ vị ngon miệng

Nhìn bé một lúc lâu không có bất kì động tĩnh gì, Lôi Nặc còn tưởng vu mã nhà hắn là đang làm nũng với hắn, không khỏi cười khẽ, người Mya thật đúng là vừa tao nhã vừa ý tứ. Nghe được tiếng cười của Lôi Nặc, bé càng thêm rụt rè, có điểm sợ hãi, lại có chút bất an, ánh mắt vụng chộm nhìn Lôi Nặc, nhìn xem đối phương có phải là tức giận rồi không?

"Được rồi, được rồi, đều là của em" Thấy cử động đáng yêu này làm cho Lôi Nặc không khỏi muốn khi dễ bé con nhà hắn, cầm lấy đôi đũa bạc đặt vào bàn tay nhỏ bé gầy teo của bé, thấy bé vẫn còn ngơ ngác, ngây ngốc, hoàn toàn không biết làm sao lúc này. Lôi Nặc đành phải thở dài một tiếng, dùng chiếc muôi múc ra một ít canh từ trong tô sứ bỏ vào bát trước mặt bé, múc vài thìa bát của bé đã đầy canh hương vị đậm đà cay cay, mùi thơm tỏa ra trong không khí, thú nhân cầm lấy đôi đũa, gắp một ít thịt cá chua cay đặt trước miệng nhẹ nhàng thổi, sau đó đưa đến trước miệng bé.

"Nào há miệng"

Bé rất nghe lời, đôi mắt cười rộ lên cong cong, hình trăng lưỡi liềm. Cái miệng há ra cắn một miếng, tuy Lôi Nặc đã thổi cho bớt nóng, nhưng là vừa mới múc ra khỏi nồi nên thịt chua cay làm cho bé hơi khó chịu một chút vì vị cay nóng. Trong lúc bé vừa muốn nhả ra vừa muốn ăn vào, cuối cùng vẫn là nhai vội vài cái liền nuốt xuống bụng. Ngon quá! Tuy ăn vội vàng nhưng là vẫn thấy được vị thịt ngon béo ngậy, rất không tệ, lại hơi chua chua cay cay, rất hưng phấn, bé cảm thấy đây là lần đầu tiên bé được ăn một món ăn ngon như vậy, làm cho bé không nỡ nuốt vào, cứ ngậm trong miệng hưởng thu loại hương vị đặc biệt này. Lần thứ hai đã không còn cần Lôi Nặc nói, bé tự mình cầm lấy đũa, gắp một miếng thịt cá mỏng còn dính ớt, rau thơm, hoa tiêu, tỏi, hành. Mặc dù gắp một miếng lớn, bé cũng chỉ cần ba ngụm là ăn hết, ăn miếng thứ hai yết hầu đã cảm thấy bốc hỏa, cay nồng, nhưng mà lại rất ngon. Lôi Nặc ở một bên nhìn xem, cảm thấy rất thỏa mãn, cái miệng của bé hồng hồng đỏ đỏ, môi bé vốn không phải dầy, còn có chút hơi mỏng, có điều hình dáng rất được, là hình lăng, cánh môi hồng hồng rất đầy đặn, viền hồng chung quanh, thoạt nhìn khiến người ta vô cùng thoải mái. Đặt xuống trước mặt bé một bát nhỏ đựng dấm gạo chua, chỉ chỉ, bé gắp một miếng cá chấm vào quả nhiên bớt cay không ít, nhìn bé ăn vui vẻ, không có điểm nào là không cao hứng, hay không hài lòng. Lôi Nặc rất vui mừng, lần nữa là món chính thứ hai : Tử Hải Bối (Bí: Là món sò biển màu tím. Bí để nguyên là tử hải bối cho thuận) Bề ngoài to như con trai vậy, màu sắc mười phần đẹp mắt, loại này ăn xong có thể dùng vỏ làm vật trang sức hoặc là làm đồ trang trí đều được. Lôi Nặc chuẩn bị bếp lửa. Dù sao món ăn đầu rất nóng, ăn nhiều thì không tốt, đặc biệt là đối với người Mya. Bé ở một bên bàn ăn ăn đến vui sướиɠ, từng miếng, từng miếng thịt cá chua cay như bay vào trong miệng, híp mắt, vẻ mặt say mê sau đó lại uống hai bát nước canh đậm đà, bé cảm thấy thoải mái vô cùng. Cuối cùng ăn xong phần thịt chua cay Lôi Nặc gắp cho, bé cũng cảm thấy bụng có chút hơi chướng. nhưng khi nhìn đến tô lớn đang tỏa ra nồng đậm hương vị chua cay của thịt cá, bé vẫn cảm thấy có chút thèm thuồng. Vì vậy, cầm lấy đôi đũa, kiễng mũi chân, hướng tô thịt canh, ngô, lần này liền ăn một bàn a, có phải là rất nhiều. Bé yên lặng đối diện cùng tô canh, trong lòng nói thầm, bé thật sự là nhịn không được a, điều này không thể trách bé, thật sự là Lôi Nặc nấu món này quá ngon, làm cho bé nhịn không được một mực muốn ăn. Ăn vài miếng, bé vụиɠ ŧяộʍ đi đến xem Lôi Nặc làm gì, bé ăn no rồi mới nhớ tới, rằng trong phòng này còn có một người khác nha. Đúng rồi, Lôi Nặc vào đó làm gì? Lôi Nặc không ăn sao? Lôi Nặc đang bận rộn tìm kiếm, hắn đang chọn tử hải bối hôm nay mua được. Không khỏi thở dài, chọn lựa một lúc, sò còn sống mua về không còn mấy con, tuy tử hải bối vừa chết cũng có thể ăn, chỉ cần chưa chết lâu, nhưng là tử hải bối bị chết hương vị không tươi ngon như còn sống. Lôi Nặc có chút buồn bực, hắn đối với phương diện ăn uống rất cầu kỳ, không thể qua loa được. Hơn nữa còn là cho tiểu vu mã nhà hắn ăn, làm sao có thể ăn thứ kém chất lượng này được, muốn ăn cũng là phải ăn những thứ tốt nhất! Đây là nguyên tắc của Lôi Nặc. Tìm kiếm trong chốc lát gần 30 con tử hải bối cuối cùng chỉ còn lại 14 con còn sống. Lôi Nặc đem sò biển bỏ vào trong giỏ xách, sau đó đi ra ngoài sân, bởi vì ra ngoài sân nên bé không nhìn được, bé nghĩ nghĩ, hắn có phải là không muốn ăn, nếu không thì thức ăn nhiều như vậy hắn còn làm gì nữa. Nghĩ không ra, bé tặc tặc lưỡi, dứt khoát buông tha cho món thịt chua cay, dù sao trong này còn nhiều như vậy, cho dù Lôi Nặc có ăn, cũng không thể thoáng cái ăn hết, bé yên tâm với suy nghĩ của mình, lang thôn hổ yết hết 5,6 miếng cá trong bát ăn nốt, cái miệng đầy thức ăn phồng lên, nhai nhai, quai hàm trái phải hoạt động, mười phần thú vị. Bé thật sự là cảm thấy cay không chịu nổi, nhưng là lại có điểm lo lắng Lôi Nặc mắng nên bé ăn không dám mở miệng lớn ra, cái miệng nhỏ đành phải mím mím, chóp mũi hếch lên đỏ ửng, cay muốn chảy nước mắt. Bé khẽ hít cái mũi một cái, thật buồn cười chóp mũi hồng hồng như phấn, vành mắt cũng vậy, mặc dù như vậy, bé vẫn rất hưng phấn. Đôi mắt đen to, nước mắt lưng tròng, bé là muốn xem Lôi Nặc làm gì. Bé liền ngồi bên cạnh ao, thu nhỏ người ôm lấy đầu gối, cứ như vậy nhìn qua cũng không nói chuyện, thỉnh thoảng lại sụt sịt cái mũi hồng. Lôi Nặc vẫn không biểu tình, có điều khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, hơn nữa con ngươi kim sắc có chút ít đắc ý cùng kiêu ngạo. Nhìn xem, đây là tiểu vu mã nhà hắn, có bao nhiêu đáng yêu chứ!? Được hắn nuôi tốt hơn (Lời tác giả: Được rồi, câu đằng sau mới là trọng điểm!) Lôi Nặc rửa sạch tử hải bối, bé ngồi xổm một bên nhìn nhìn, cái mũi nhỏ hếch lên, hai người mặc dù ngôn ngữ không câu thông, nhưng ở chung lại mười phần hòa hợp. Lôi Nặc đối với suy nghĩ này cảm thấy rất hài lòng. Có điều, thỉnh thoảng trò chuyện, nghe một chút âm thanh ca ngợi từ cái miệng nhỏ nhắn thoát ra của bé vậy càng thêm hoàn mỹ. Lôi Nặc tin rằng, chắc chắn đó là chuyện không lâu sẽ xảy ra. Lôi Nặc múc nước từ ao lên, cho một ít

muối ăn, rồi đem tử hải bối bỏ vào, tử hải bối tưởng đang ở trong nước hứng phấn bơi qua bơi lại, phun bọt khí, Lôi Nặc đợi cho tử hải bối nhả bọt một lúc, bắt lấy từng con lấy bàn chải chà sạch vỏ ngoài của sò tím. Bởi vì làm món này là nấu cả con, nên phải rửa sạch sẽ bên ngoài vỏ mới có thể ăn.