Chương 23: Thịt cá biển chua cay (Hạ)

Edit: Bilundethuong

Xương bên trong nồi đã được hầm kỹ, thịt cũng không bị nát, nấu rất tỉ mỉ, Lôi Nặc cố ý dùng lửa lớn để nấu, bởi vì hắn phát hiện tiểu vu mã nhà hắn rất đáng thương, buổi sáng ăn đồ ngọt tiêu hóa không tốt, bây giờ bụng vẫn còn bị trướng. Vì thế Lôi Nặc cảm thấy rất lo lắng. Người Mễ Á thân thể vốn không tốt, nếu tiểu vu mã nhà hắn không tiêu hóa tốt thức hắn, từ nay sẽ chịu nhiều khó khăn. Bỏ thêm gia vị vào nước dùng, còn cho thêm ít thịt bắp, khiến cho người ta muốn chảy nước miếng. Lửa trong bếp cháy rất to, nước dùng trong nồi rất nhanh sôi, Lôi Nặc đeo một cái găng tay da cầm lên thịt cá đã được tẩm ướp tốt bỏ vào trong nồi nước dùng đậm đà. Thịt cá màu tím tiếp xúc với nước dùng đậm đà, bên ngoài liền bắt đầu trở thành màu trắng, thịt cá trong nồi sôi lên ùng ục. Bé ngồi sát lại gần, canh Lôi Nặc nấu thật sự là quá thơm ngon, bé rất muốn nếm thử, còn thịt cá kia tuy màu sắc có điểm kỳ lạ, có điều, bé tin rằng Lôi Nặc chắc chắn sẽ không hại bé. "Ngồi xa một chút, đợi lát nữa ăn, nước canh có thể bắn vào người" Lôi Nặc giơ tay đem bé dịch sang bên cạnh, bé có chút ủy khuất, chu cái miệng nhỏ nhắn, có điểm mất hứng. Bé không phải là muốn ăn ngay, chỉ là muốn nhìn một chút, chẳng lẽ xem một tí cũng không được? Lôi Nặc không có thời gian để ý việc này, đổ cả thịt cá vào trong nồi, mùi canh đậm đà thơm phức tỏa ra bốn phía, mùi thơm vấn vít, thịt cá chín nổi lên, trong phòng bếp lập tức đầy dẫy mùi thơm nồng đậm. Dùng muôi đảo vài cái, đem thịt cá đảo đều phòng nhiệt độ cao cá bị dính đáy nồi sẽ cháy mất, như vậy hương vị sẽ không ngon. Bởi vì trong cơ thể cá tím có độc, cho nên khi nấu phải mở vung, lại phải cho một ít gia vị đặc biệt, để độc tố trong cá không còn. Còn nữa, để cho cá không bị cháy cho nên cả quá trình nấu phải rất chú ý, Lôi Nặc vì bé có thể ăn ngon cố ý mua nhiều nấu một nồi lớn. Nấu khoảng nửa giờ, Lôi Nặc dập tắt lửa, trong bếp đem nồi cá ra, dùng một cái tô kim loại đổ cá vào, sau đó đổ nốt canh còn lại vào trong một bát sứ dùng cho món sau. Bởi vì nấu lửa lớn, nước canh đậm đà cũng chỉ còn lại một phần ba. Đem nồi rửa sạch sẽ, lần nữa nhóm lửa lên, sau đó láy ra miếng thịt cá đã tẩm ướp ra, tay nghề Lôi Nặc rất tốt, thịt thái ra rất mỏng, nhìn như trong suốt, cắt xong, đem phần thịt cá bỏ vào trong nồi trên bếp, mỡ béo trong thịt chảy ra, thịt quắt lại, chờ đến khi thịt không còn mỡ nữa, cho thêm hành tỏi, hoa quế, hạt tiêu, ớt, rau thơm, muối ăn, lại xào xào, đảo đảo. Một lúc sau mùi thơm nồng đậm tỏa ra. Bé đầu tiên là hít hít cái mũi nhỏ, ngô, rất dễ chịu, có điều khói quá. Rất nhanh bé đã có điểm không chịu được, con mắt hồng hồng, không cần Lôi Nặc nói, bé cũng tự động rời xa. Có điều vì để có thể lần đầu tiên ăn vào miệng món ngon như thế, bé vẫn kiên trì đứng trong bếp với con mắt hồng hồng, vừa ủy khuất lại vừa thèm muốn. Chuẩn bị tốt nước chấm, cho ớt, dấm gạo cùng rượu đế, tỏi, giảm hương vị cay. Lấy một cái bát sứ sạch sẽ, Lôi Nặc đem thịt cá bỏ vào, bởi vì rất nhiều, bát sứ không chứa hết, tuy nhiên đối với bé mà nói một cái bát to như cái chậu kia cũng là thật quá khoa trương. Đối với thịt cá còn lại đổ ra một bát khác cũng lớn tương tự. Rưới vào ít sốt chua cay, hương vị chua cay màu đỏ quện vào sắc dầu mỡ vàng, màu sắc đẹp mắt, làm cho người nhìn không khỏi thèm muốn. Đổ vào nước sốt rồi đổ tiếp nước dùng đậm đà. Bởi vì thịt cá có nước sốt, nên rất ngon miệng, nước dùng thì lại nguyên vị mùi xương cùng cá. Làm xong mọi thứ, Lôi Nặc phải đi lấy bát đũa, bởi vì trong lòng thú nhân đã thừa nhận sự tồn tại của

bé, vì vậy hôm nay, liền cố ý chuẩn bị cho tiểu vu mã nhà hắn một bộ đồ ăn giống như của hắn- xa hoa, màu sắc bạc tinh tế, như phát sáng. Lúc đầu bé còn nghĩ rằng Lôi Nặc lấy nhầm rồi, có điểm không dám dùng, dù sao ngay lần đầu tiên bé dùng là bát đũa bình thường thôi, cho nên bé do dự, ngồi trên ghế đầy khó xử, muốn ăn, lại không dám động, có chút ít cô đơn.