Chương 8

chương 8: :

Khối thịt nướng và xương cùng nhau nấu, lạp xưởng cắt miếng rắc lên chút ớt cay và gừng băm, khi nấu canh thì bỏ vào trong nồi một ít rau hẹ cắt xào và một lát thịt, lại làm hai loại nhân bánh nhân thịt bột ngô, vỏ dưa muối và trứng gà, bột bắp nghiền nát và bột lạc vụn, nhìn cơm chiều rất giống nhau, An Á và An Vân cũng đã trở về, lúc trở về An Á đã mang vào đôi dép lê, đi đường có chút vướng víu trong tay hắn còn mang theo mấy bó củi lửa.

Thu củi vào trong, An Vân nhìn sơn động nhỏ chất đầy củi lửa, hô to với Lộ Cảnh:

- Cảnh ca, Tuyết Quý yêu cầu củi lửa nhiều, sơn động nhỏ này khẳng định không bỏ xuống được, đến lúc đó làm sao bây giờ?

Lộ Cảnh quay đầu lại nhìn An Vân đang rối rắm, cười gọi hắn tới đây ăn cơm.

Bởi vì còn chưa làm bàn, An Á đã bưng một khối đá lát lên mặt bàn, dùng hai cái cọc gỗ thô to chống đỡ. Lần đầu tiên An Á nhìn thấy đồ ăn và bộ đồ ăn trên bàn giống như An Vân lúc trước, không biết nên sử dụng như thế nào, nhưng hiện tại An Vân cũng chỉ biết dùng cái thìa, cái đũa giống như tiểu hài tử dùng để quấy lên, hiện tại An Á hơn nữa cái gì cũng không biết, nhưng ngược lại học càng vui hơn.

Lộ cảnh cấp An Vân cùng An Á các vớt một khối đất:

- Thử đi, đây chính là canh nấu từ mấy quả cà chua mà hôm nay các ngươi đã chọn.

An Vân và An Á nhìn khối thịt màu vàng óng trong chén canh, dùng cái thìa khều không nhét vào trong miệng, nhìn hình ảnh hai huynh đệ cùng nhau chiến đấu, Lộ Cảnh không nhịn được bật cười:

- Dùng tay bắt lấy đồ ăn đi, giống như là như vậy.

Lộ Cảnh nói một chút, một ngụm cắn xuống, vị tương đương với canh xương sườn, chỉ có vị muối gia vị cũng cảm thấy rất ngon.

An Vân và An Á càng thêm kinh ngạc đối với mùi vị của bắp, thì ra là loại đồ ăn này có mùi vị ngon như vậy, ánh mắt An Á chuyển về phía đôi bắp ở trong góc, Lộ Cảnh đương nhiên là phát hiện ánh mắt của hắn, cười xoa đầu của hắn, quả nhiên cho dù biểu hiện có thành thục hơn nữa thì cũng chỉ là một thiếu niên.

- Cảnh ca.

An Á mím môi, sau khi thiếu niên gặp ca ca thì lần đầu tiên chính thức xưng hô với hắn là Lộ Cảnh, ánh mắt nàng truyền đến là tán thành với hắn, nhưng lại khảo nghiệm với hắn, là khảo nghiệm xem có thể giao cho hắn yên tâm hay không.

Đợi đến khi ăn cơm tối xong, Lộ Cảnh ném hai hạt dẻ về phía đống lửa, chờ sau khi thu thập xong chén đũa thì hắn mới lấy hạt dẻ ra, chia cho An Vân và An Á, hai người bọn họ nhìn nhau không biết nên hạ khẩu như thế nào, sau đó dứt khoát tự mình cầm lấy một hạt dẻ dùng móng tay nhẹ nhàng bẻ ra, một mùi thơm ngọt tràn ngập ra, loại hương vị này đối với thú nhân mà nói thì còn tốt, đối với á thú nhân lại là đang cùng khẩu vị.

- Tiểu Vân, ngày mai ngươi và An Á ở nhà kéo bắp ra ngoài phơi một chút, sau đó đem củi lửa bổ sung, ta đi ra ngoài đi săn một ít đồ ăn, thời gian không tệ, mưa to chắc là không sai biệt lắm, chính là hậu thiên, có thời gian rảnh rỗi thì cũng ném hạt dẻ ra ngoài, vỏ hạt dẻ phơi khô cũng có thể làm củi lửa.

Lúc trước chỉ có một mình An Vân ở đây, hắn cũng không yên tâm rời khỏi quá xa, hiện tại lại có An Á ở đây, có người bảo vệ An Vân, Lộ Cảnh cũng có thể yên tâm rời khỏi nơi này đi săn bắn.



- Được, ta sẽ làm xong guồng quay tơ và máy dệt, đêm nay làm xong rồi, ngày mai là có thể bắt đầu xe chỉ, Cảnh ca ngươi đi săn cũng phải cẩn thận, chuyện khác trong nhà ta sẽ làm tốt với An Á.

An Vân nói xong nhìn An Á.

An Á gật đầu:

- Gia gia này, rốt cuộc lại thuộc về hắn.

Thời gian mưa to quý trận đầu tiên cũng không khác gì dự tính của Lộ Cảnh, ở trong sơn động nhìn cùng với tiếng sấm ầm ầm như mưa to mà xuống, trên mặt đất mắt thường có thể thấy được giọt nước, thế mưa còn mãnh liệt hơn so với mưa nhỏ.

- Cảnh ca, Vũ đại ca, đóng lại sơn động thú một con sẽ không có chuyện gì chứ?

An Vân đứng ở bên cạnh Lộ Cảnh cùng nhau nhìn mưa ngoài cửa, có chút lo lắng sốt ruột.

Lộ Cảnh nhìn vũ thế cũng có chút lo lắng, nhưng mà vũ lớn như vậy hắn cũng không phải rất muốn đi ra ngoài:

- Chờ ta làm đồ che mưa rồi đi ra ngoài xem thử, mưa trên người quá khó tiếp thu rồi.

Lộ Cảnh nhớ tới lúc trước gặp mưa, cho dù trên người đã khô lạnh cũng sẽ cảm thấy da lông hình thú rất khó chịu, cả người không tự giác run rẩy.

- Đồ che mưa? Đó là cái gì?

An Vân có chút nghe không rõ, ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Cảnh.

Lộ Cảnh cười cười, ôm vai An Vân về sơn động:

- Nước mưa đều tràn vào rồi, mau vào đi, thừa dịp trời vừa sáng thì đi xe đi.

An Vân gật đầu, An Á đã giúp hắn mang guồng quay tới gần cửa sổ, cửa sổ mở ra hướng vào phía trong, nước mưa sẽ bay vào một chút, nhìn khoảng cách một chút, nước mưa sẽ không tới nữa, hiện tại độ ấm cũng còn không thấp, chờ tuyết quý sẽ không thể mở cửa sổ nữa, xem ra kế hoạch cải tạo cửa sổ cũng phải làm trước.

An Vân ở cửa sổ hạ chỉ xe, An Á bắt đầu làm đá lát trong đại sảnh, Lộ Cảnh thì bắt đầu chế tạo ô che mưa đơn giản.



Ô chắn mưa là dùng hàng trúc, cán dù và mặt dù thông qua hàng trúc liên tiếp, dùng chất lỏng cây cối gia cố, cứ như vậy, dị thế thứ nhất không khép được ô chắn mưa hoàn thành, Lộ Cảnh chống đỡ hoàn thành ô đi ra ngoài đóng lại sơn động gà rừng xem xét một chút, tiểu sơn động này vốn chỉ là một cái lỗ nhỏ trên vách núi đá, Lộ Cảnh dùng công cụ hơi khai thác một chút rồi sau đó dùng để tạm thời quan sát một ít hoặc là con mồi loại nhỏ, hiện tại đóng lại năm con gà rừng nằm ở trên một góc của đống cỏ khô, Lộ Cảnh rải mấy cái cây bắp vào, nhìn gà rừng đều vây lại bắt đầu ăn rồi buông hàng rào rời đi.

Lộ Cảnh trở lại sơn động, làm rơi bọt nước trên mặt dù xuống, nhìn quanh một vòng sơn động, lại cúi đầu nhìn dù trong tay, chỉ cảm thấy dù này quá chiếm địa thế, hắn nghĩ nghĩ, cầm một cây trúc dài gác ở trên vách động, tìm một vị trí thích hợp, sau khi dựng lên cây trúc có thể treo vài thứ, lợi dụng nhánh trúc làm mấy cái móc nối, lại ở đỉnh chóp cán dù xuyên thủng căn dây, treo dù ở gần vách tường trong sơn động, giống như một cây nấm đang nổi lơ lửng, cũng không đáng ngại, chỉ là cây trúc đối với một người thú An Vân là có chút cao.

Ngày hôm qua, hắn thu hoạch dược liệu ở cửa hàng trong phòng ngủ, chờ đến buổi tối nhiệt độ của giường đủ để cho á thú nhân an ổn đi vào giấc ngủ trong tiết trời mưa lạnh, thú nhân lông dài An Á này so với Lộ Cảnh càng không thích mùa mưa ẩm ướt, huống hồ Lộ Cảnh là thú nhân đã trưởng thành, đương nhiên là muốn nhường phòng ngủ của nàng ra, mấy ngày nay buổi tối hắn chỉ ngủ ở bên ngoài giường đá.

Mưa to còn nhiều hơn mưa nhỏ, giường đá cũng càng khó ngủ, Lộ Cảnh bắt đầu xuống tay làm giường tre. giường tre là hắn đặc biệt học làm trước đây, nhưng lúc ấy công cụ càng sung túc, sử dụng chính là tre bương, nhưng cây trúc ở dị thế này lại là loại hắn không quen thuộc, hắn chỉ có thể chọn cây trúc ở trong sơn động nhìn tuổi lớn càng lâu để làm.

Tuy chỉ là một cái giường đơn giản nhất để chế tạo, nhưng xét về hình thể và thể trọng của thú nhân thì thật ra lượng công việc cũng không nhẹ, bữa trưa đều là An Vân chuẩn bị từ việc buông trong tay.

mùa mưa vừa mới bắt đầu, đương nhiên là tăng cường đồ ăn tươi mới để ăn, An Vân cũng không làm quá nhiều đồ ăn phức tạp, nấu một nồi canh xương sườn, hai món chính của thú nhân là thịt nướng, hắn thì lại làm một bát cháo.

Khi Lộ Cảnh làm xong giường tre thì trời đã tối, dùng vỏ cây và da thú cẩn thận mài giường tre mấy lần, xác định không có thô ráp mới chuyển giường tre vào phòng ngủ phụ, trải da lông lên phía trước, dù sao hắn và An Vân còn chưa kết thù, kế tiếp hắn đã chuẩn bị ngủ một gian phòng với An Á.

An Á nhìn thấy Lộ Cảnh như thế thì rất hài lòng, ca ca của hắn cũng không phải là đơn giản như vậy là có thể giao cho thú nhân khác, hắn đứng lên vỗ vỗ lên tay, nhìn phiến đá lát tốt có vẻ khô mát rất nhiều đại sảnh cảm thấy rất có cảm giác thành tựu, đẩy cửa ra đón nước mưa rửa tay, bên ngoài cửa động tích lên vũng nước làm lông mày hắn không nhịn được nhíu lại, nhìn bên ngoài sơn động hình thành tiên minh đối lập với bên trong sơn động làm hắn hạ quyết tâm, trước khi tuyết quý nhất định phải chỉnh sửa lại toàn bộ cửa động ở đây.

An Á dùng thời gian bốn ngày để trải toàn bộ hang động, An Vân cũng may ra một khối vải bông đầu tiên, tuy chỉ có nửa thước để đến, An Vân đã lấy nó làm vật nhỏ giải quyết vấn đề sinh lý, đương nhiên đây vẫn là vải bông trộm làm, Lộ Cảnh nghi hoặc hỏi một câu, chỉ đành nể mặt An Vân đỏ thẫm.

Vốn dĩ Lộ Cảnh cũng không nghĩ đến phương hướng đó, dù sao hắn cũng là một đại nam nhân, tuy An Vân là một người có thể sinh nở, nhưng đối với Lộ Cảnh mà nói thì cũng không khác gì nam hài tử, hắn căn bản sẽ không ngờ rằng, người có thể sinh nở như người có thể sinh nở, cũng sẽ có những chuyện như sinh lý, chẳng qua lượng so với khi còn nhỏ sẽ giảm rất nhiều.

Cả ngày hôm nay, mỗi khi tầm mắt của An Vân và Lộ Cảnh chạm vào nhau đều có chút xấu hổ và thẹn thùng, An Á ở bên cạnh xem như lọt vào trong sương mù.

Bởi vì phòng ngủ phụ không có giường đất, cho nên Lộ Cảnh để An Á ở giữa phòng ngủ phụ xây một cái hố lửa, chờ khi tuyết quý, có thể nhóm lửa sưởi ấm ở trong phòng ngủ phụ, chỉ cần mở cửa sổ phòng khách ra một chút, làm không khí có thể tương đương với khói độc từ bên ngoài sơn động, tuy rằng không ấm bằng giường đất nhưng cũng đủ cho hai người bọn họ.

Sau khi mưa liên tục bốn năm ngày, thế mưa hơi thu nhỏ lại một chút, độ ấm cũng rõ ràng giảm xuống tới khoảng mười độ, lộ cảnh đã lấy ra một ít da lông rắn chắc, An Vân thừa dịp gần đây làm ra một ít quần áo, da thú cũng lấy ra.

Tốc độ làm quần áo của An Vân không chậm, chủ yếu là thế quần áo của thú quá đơn giản, cắt da thú theo kích thước của mình, cắt ra hai lỗ cánh tay, cổ áo có độ cong, ở phía trước đâm ra một lỗ thủng đối xứng dùng dây thừng buộc lại, trên đó là một bộ quần áo, lúc mặc áo choàng da thú cũng coi như là áo khoác.

Tuy Lộ Cảnh còn có kiến thức phong phú về các loại sinh hoạt khác, nhưng gặp phải quần áo thì rất xấu hổ, làm hắn ở trong phòng cũng được, nhưng làm hắn làm quần áo chính là làm khó hắn, hắn chỉ có thể dựa theo hình thức quần áo ở kiếp trước và An Vân khoa tay múa chân nói một chút, mà An Vân lại có thể trong tình huống thiếu công cụ và tài liệu cũng đã lấy ra một cái áo khoác còn coi là giống.

Tuy nhiên cảm giác ăn mặc của da thú kém hơn vải bông không phải là ít, vì có thể mặc áo bông thoải mái vào lúc trời lạnh, Lộ Cảnh đã giúp An Á xử lý Bạch Vân Quả, hắn còn chuẩn bị khí cụ để đựng đồ ăn sau này.

Hiện tại hắn chỉ làm hai cái giá, hắn chuẩn bị đặt một loạt giá ở gần cửa để chứa đồ vật trong đó, hắn xây dựng một kho thóc ở một góc tận cùng bên trong, đến lúc đó thu hoạch khoai lang có thể đặt ở đó, ở bên cạnh kho thóc chất đống các loại thùng gỗ cùng với các loại cây trúc, ở trên tầng trên sơn động treo mấy cây trúc quải ớt, củ tỏi, bắp.