Chương 8:

Tuy nhiên, cơ thể có thể tiến vào không cảnh, nhưng lại không thể vào thời cảnh. Vì vậy Tống Tòng Tâm hiểu rằng, không cảnh là dùng để tu hành thực chiến, còn thời cảnh là dùng để mài giũa tâm trí.

"Tạm thời thiết lập một tháng đi." Lúc này Tống Tòng Tâm cần rèn luyện nhất chính là ý thức của mình, "Tâm tu Thanh Liên Quyết" tác dụng lên linh hồn, cho nên tương đối thích hợp tu luyện trong Thời cảnh.

Thiên Thư mở Thời cảnh ra, Tống Tòng Tâm chọn một khung cảnh đồng quê rất có ý cảnh thải cúc đông ly*.

(* thải cúc đông ly hạ: một câu thơ trong “Ẩm tửu kỳ 5” của Đào Tiềm)

Một chiếc ghế bập bênh, một ngôi nhà gỗ, một cây đào nhỏ, một rừng tre xanh.

Đúng cái gọi là: “Môn cách lưu thủy, thập niên vô kiều”**. Tống Tòng Tâm đứng trước căn nhà nhỏ, cảm thấy tâm tình nóng nảy của mình dần dần được làn gió nhẹ xoa dịu. Đây quả thật là một khung cảnh có thể chữa lành trái tim con người.

(** Nghĩa là trước nhà có nước chảy ngăn cách, mười năm không có cầu: đây là một câu được khắc trên bia mộ của Nguyên Chẩn, thể hiện việc sống ẩn dật, không tranh giành với thế nhân)

Một tháng, đối với người tu luyện mà nói, một tháng chỉ là thời gian trôi qua trên kẽ tay nếu không chú ý. Tống Tòng Tâm im lặng đọc thầm tâm quyết, thả lỏng bản thân và cảm nhận mọi thứ thuộc về tự nhiên.

Trong suốt một tháng, Tống Tòng Tâm cho phép mình quên đi mọi thứ về thế giới bên ngoài, toàn tâm toàn ý tu luyện bộ tâm quyết này.

Nàng trồng hoa trồng cây trên mảnh vườn, đi dạo dọc bờ sông, nàng nhìn ngắm chim bay ngang qua bầu trời, bạn đêm thì tựa lưng vào cửa ngắm đom đóm bay lượn dưới ánh nến.

Bất kể khi đứng hay ngồi nàng đều luôn vận hành tâm pháp, ban đầu còn hơi không quen, nhưng khi nàng đã chuyên tâm làm một việc gì đó, cơ bản không có gì là nàng không làm được.

Mãi cho đến khi thời gian của Thời cảnh đã hết, khung cảnh xung quanh dần dần tiêu tán, nhạt đi, Tống Tòng Tâm mới phục hồi tinh thần như đã trải qua mấy đời.

"Thành công." Nàng cúi xuống nhìn tay mình, "Tu Tâm Thanh liên Quyết" trong cơ thể đã hình thành, nàng cầm chiếc gương trong phòng lên, nhìn mình với vẻ mặt ôn hoà an tĩnh phản chiếu trong gương.

Tâm pháp này thực sự rất tốt. Tống Tòng Tâm hài lòng nghĩ, tuy không cứu được khuôn mặt méo mó sau khi bị đánh, nhưng có thể đảm bảo mình sẽ không hoàn toàn mất lý trí trong chiến đấu.Sau khi bước đầu tiên của kế hoạch thành công, Tống Tòng Tâm chọn một bộ công pháp rèn thể tên là "Kim thạch Ngọc cốt" từ Thiên Thư, thu hoạch một mùa linh lúa và giao cho Bạch Thủy các, đồng thời trao đổi một ít linh tài để rèn thể thể.

Bạch Thủy các là nơi các đệ tử trong môn phái trao đổi vật tư và nhận tiền hàng tháng, "Bạch Thủy" là cách gọi hoa mỹ của “Hoá tuyền", có trưởng lão Chưởng tuyền và trưởng lão Chấp pháp phụ trách, từ trước tới nay chưa bao giờ xảy ra tình huống đệ tử quản sự tham ô hoặc cắt xén của đệ tử cấp thấp.

Nhưng đây cũng là chuyện bình thường, dù sao Đạo gia cũng chú trọng nhân quả, người có thể ngồi vào vị trí đệ tử quản sự sao có thể là người có nhân cách xấu.

Tống Tòng Tâm ở ngoại môn luôn giữ thái độ điệu thấp, đệ tử phụ trách cũng không có ấn tượng gì với nàng, khi biết nàng đang trao đổi linh tài luyện thể liền dặn dò nàng những việc cần chú ý, nói cho nàng biết có thể dùng linh thạch để nhờ một vài vị đan tu trong tông môn giúp đỡ. Nhưng Tống Tòng Tâm lại uyển chuyển từ chối và thay vào đó mua một bộ thiết bị luyện đan rồi quay trở lại.

"Nghe nói kiếm tu tương lai sẽ rất nghèo khổ, cho nên chúng ta phải tính toán kế hoạch lâu dài." Tống Tòng Tâm ôm lò luyện đan, hướng Thiên Thư than ngắn thở dài, "Nếu không phát triển một vài môn tạp học thì người đứng đầu chính đạo chẳng làm gì được."

Nếu là kiếm tu, về sau nhất định sẽ thường xuyên bị thương, cho nên trong năm thuật huyền học "Sơn y mệnh tướng bặc" *** cần hải học “y”, Tống Tòng Tâm dự định tự mình chế tạo đan dược.Ngoài ra, "Sơn" là bí thuật huyền học cổ xưa có thể hiểu được ý trời, "Bặc" thuật bao gồm phạm vi rộng nhất và cũng gần với thiên đạo nhất, vì vậy cũng phải hiểu một chút. Nghĩ như vậy, phía trước thực sự là một chặng đường vừa dài vừa gian nan.

"Làm từng bước một thôi, không thể nóng vội." Tống Tòng Tâm nghiền nát dược liệu, chiết xuất, đổ từng đợt vào đỉnh luyện đan, cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ.

Nhờ sự kiên nhẫn và tỉ mỉ, đan dược luyện thành có chất lượng khá tốt, mười phần dược liệu thành bảy viên.

Tống Tòng Tâm lật xong cuốn "đan đạo nhập môn" trong Thiên Thư, ngẩng đầu nuốt một viên rèn thể đan vào bụng, uống mấy ngụm nước lạnh, sau đó mang theo vẻ bi tráng “gió thổi hiu hắt, nước sông dịch lạnh”*** *vọt vào Không cảnh.

Chú thích:

***(Năm thuật huyền học (ngũ huyền thuật) gồm: sơn, y, mệnh, tướng, bặc (bốc).Sơn: tức là các thuật tu đạo, tu luyện, dưỡng sinh, khí công, các thuật tu dưỡng rèn luyện thể xác và tinh thần, nhằm hoàn thiện thân tâm, thường thực hiện trên núi (sơn)

Y: tức là y thuật, gồm các phương pháp chữa trị bệnh, cách chế tác thuốc, cách sử dụng thuốc, châm cứu, bấm huyệt, linh trị… với mục đích điều trị bệnh tật, duy trì sức khỏe.

Mệnh (hay mệnh lý): tức các thuật dùng để suy đoán về số mệnh và vận mệnh của con người, nhằm đạt đến mục đích tìm điều lành, tránh điều dữ (tìm cát tránh hung) để cải thiện cuộc sống. Phương pháp chủ yếu là căn cứ vào thời điểm sinh ra của chủ thể và giới tính của chủ thể, vận dụng các nguyên lý của các học thuyết âm dương, ngũ hành (cốt lõi của Kinh Dịch). Những loại hình đoán mệnh chủ yếu gồm: Bát tự Hà Lạc, Tứ trụ đoán mệnh, Tử vi Đẩu số, Thiết Bản thần số.

Tướng: có nghĩa là phương pháp quan sát về hình dạng bên ngoài của người, vật, sự việc, địa hình (thế đất)… từ đó rút ra kết luận về vận mệnh của con người (của chủ thể hay của con cháu họ).

Bặc (Bốc - tên đầy đủ là Bốc phệ): có nghĩa là bói toán, bói quẻ, bắt nguồn từ 8 quẻ (Bát quái) trong Kinh Dịch. Mục đích là dự đoán và xử lý các sự việc sẽ xảy ra trong tương lai gần hay tương lai xa.)

****(“Gió thổi hiu hắt, nước sông Dịch lạnh / Tráng sĩ ra đi sẽ không trở về

Hai câu này chép trong Sử ký của Tư Mã Thiên, phần Kinh Kha truyện.

Khi Kinh Kha lên đường làm thích khách để ám sát Tần Thuỷ Hoàng, được Thái tử Đan và quần thần đưa tiễn đến bờ sông Dịch. Tương truyền, tại đây bạn thân là Cao Tiệm Ly gảy đàn trúc, và Kinh Kha khảng khái hát hai câu này.)