Bước đầu tiên để trở thành một kiếm tu là gì?
Câu trả lời là học cách quản lý nét mặt của mình một cách hợp lý sau khi bị đánh.
"Đau quá——!" Tống Tòng Tâm vừa lăn vừa bò, bỏ chạy như điên, "Thiên ca, đừng làm vậy mà! Chúng ta có thể bắt đầu từ bước cơ bản trước được không? Ta thực sự không thể làm cái này được——!"
Sau khi Thiên Thư nhận chủ, ngoài là bách khoa toàn thư, nó còn mở ra một chức năng tương tự như "Diễn võ trường ". Trong không gian hư vô do Thiên Thư tạo ra, Tống Tòng Tâm có thể xem hình ảnh của người khác lưu lại, hơn nữa còn có thể luyện tập chiến đấu với những người trong ảo cảnh đó.
"Đã hiểu, đó là "học online"." Tống Tòng Tâm nhanh chóng tiếp nhận, sau đó khi bật chế độ đấu tập, bị đối thủ đánh đến mức kêu cha gọi mẹ, lăn lộn trên sàn.
"Tạm dừng, tạm dừng, kế hoạch cần phải sửa lại!" Tống Tòng Tâm lau nước mắt, nàng thực sự không ngờ rằng kế hoạch của mình sẽ chết trước khi bắt đầu, bởi vì nàng "sợ đau".
"Đầu tiên, ta phải luyện tập "Tu tâm Thanh Liên quyết" trước, như vậy sẽ có thể duy trì lý trí ngay cả khi nỗi đau đạt đến giới hạn. Trong chiến đấu, có thể bình tĩnh suy nghĩ về cách đối phó với kẻ thù thay vì mất ý thức ngay lập tức."
Tống Tòng Tâm nghiến răng kìm nước mắt, tàn nhẫn nói: “Thứ hai, tu luyện một bộ công pháp rèn luyện thể chất hoặc tìm thiên tài địa bảo có thể dùng để rèn luyện thể chất, dần dần nâng cao khả năng chịu đau và khả năng kiểm soát cơ thể trong quá trình rèn luyện thể chất."
"Cuối cùng -" Tống Tòng Tâm dùng sức khụt khịt mũi, lau nước mắt, "Rèn luyện năng lực quản lý biểu cảm của mình, để ít nhất sau khi bị đánh, biểu cảm trên mặt không được vặn vẹo..."
Người dẫn đầu chính đạo nào sẽ nhe răng trợn mắt, khuôn mặt dữ tợn sau khi bị thương chứ? Đừng để đến lúc đó kẻ địch còn chưa rút lui đã doạ bên ta hỏng mất .
Bây giờ, ngay cả điều kiện quan trọng nhất là “thực lực” cũng phải tạm thời đặt sang một bên. Cần phải giải quyết vấn đề chí mạng là biểu cảm khuôn mặt mất khống chế trước đã.
Nếu không, một ngày nào đó trong tương lai, nếu biểu cảm trên khuôn mặt mất kiểm soát trong một cuộc tỷ thí, bị người ta dùng lưu ảnh thạch ghi lại. Tốt rồi, người đứng đầu chính đạo có một lịch sử đen tối và tiền án suốt đời không bao giờ rửa sạch được.
“Một người đứng đầu chính đạo, tất nhiên phải là chỗ dựa và trụ cột vững chắc trong lòng mọi người. Vui buồn tức giận không hiện ra mặt, ngay cả khi Thái Sơn sụp đổ trước mặt cũng phải nghiêm nghị đứng thẳng.”
Tống Tòng Tâm vuốt ve vết bầm trên mặt, chậm rãi thở ra một hơi: “Đương nhiên, điều này không có nghĩa là người đứng đầu chính đạo nhất định phải sống như những gì người khác nhìn thấy. Nhưng đôi khi, bản năng cơ thể của con người sẽ đi ngược lại ý chí và trái tim của chính họ.”
Tống Tòng Tâm hoàn toàn không muốn lộ ra bộ mặt yếu đuối vặn vẹo như vậy, nhưng cơ thể lại không chịu hợp tác.
Tống Tòng Tâm cầm Thiên thư giở đến chương "Tu tâm thành liên quyết", trong lòng tự an ủi bản thân bỏ công mài dao chẻ củi nhanh hơn. Thời gian trong thế giới của Thiên Thư trôi đi rất chậm, nàng có thể suy nghĩ cẩn thận việc tạo hình bản thân mình như thế nào.
Tất cả các tâm pháp trong Thiên Thư đều có thể trực tiếp khắc lục vào thức hải, cho dù có một số từ ngữ không thể hiểu được, sau khi khắc lục vào đều có thể hiểu rõ ràng. Tu chân giới có nhiều điều bất tiện, riêng điều này là điều tiện lợi nhất, tu vi càng cao, đọc sách càng nhanh.
Bộ tâm pháp "Tu tâm thanh liên quyết" cũng không khó, sau khi khắc lục vào thức hải, nàng chỉ mất nửa giờ để hoàn thành chu kỳ đầu tiên của tâm quyết. Sau khi lặp lại ba lần như vậy, tâm trạng sôi sục đã dịu đi rất nhiều.
“"Tu Tâm Thanh Liên quyết" là một công pháp cần phải tu luyện lâu dài. Tốt nhất cần phải luyện cho đến khi nó trở thành một bản năng như hít thở, đến mức nó có thể tự sinh ra và lưu thông ngay cả khi đả tọa nhập định..." Tống Tòng Tâm mở Thiên Thư ra, "Nếu như vậy, để ta thử xem " ‘Thời cảnh" đi."Tống Tòng Tâm không biết Thiên Thư có lai lịch như thế nào, nhưng sau khi Thiên Thư nhận chủ, Tống Tòng Tâm liền coi Thiên Thư như sách ôn thi đại học và phòng trải nghiệm thực tế ảo.
Bên trong thiên thư, thời gian và không gian đều có thể bị thao túng, nó có hai không gian độc lập tương tự như bí cảnh - “thời cảnh” và “không cảnh”.
"Không cảnh" có thể huyễn hoá ra bất kỳ cảnh vật nào tồn tại hoặc không tồn tại trong thế giới thực, được chia thành năm cuộn chính là "núi, sông, hồ, biển, đồng bằng". Sử dụng không cảnh, có thể rèn luyện năng lực thực chiến ở các loại địa hình khác nhau. Mà “Thời cảnh” rất đặc biệt, nó có thể làm cảm giác về thời gian của một người nhanh hơn hoặc chậm đi. Nói cách khác, một cái chớp mắt ngắn ngủi ở thế giới bên ngoài có thể kéo dài hàng trăm, hàng nghìn năm trong thời cảnh.