Chương 35

"Ai biết được." Tu sĩ kia thở dài, khi nhắc đến người đó, tâm trạng nóng nảy của mọi người đều dịu lại một chút. "Có lẽ đối phương cảm thấy một mình chiếm lấy bản đồ thì thắng cũng không vẻ vang. Nhìn cách làm việc trước đây của người đó thì có thể biết người đó có tính cách ngay thẳng đoan chính. À, trước đó cũng có người muốn lấy bản đồ đi, nhưng sau khi nghiên cứu rất lâu, vẫn không có ai mở được trận pháp. Còn có người cho rằng bản đồ là giả nên vào thành hỏi thăm, kết quả cũng là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, uổng phí công sức.

Thì ra là nàng….? Nạp Lan Thanh Từ nhìn đám đông phía trước, không nhịn được nỉ non: "Đúng vậy, nếu là người đó, thực sự có thể làm được loại việc này..."

"Vị đạo hữu kia đâu?” Lương Tu cũng nghĩ tới vị tiên trưởng kinh hồng gặp thoáng qua ở cuối vấn tâm lộ, trong lòng chợt cảm thấy xúc động.

Tu sĩ nói: "Ta không biết, nghe nói là đã rời thành từ lúc rạng sáng. Hiện tại mọi người đều vội vã rời khỏi thành, chỉ sợ chậm hơn một bước thôi."

...

Bên kia, không nhanh chân đến trước như mọi người tưởng tượng, sau khi tiến vào rừng không lâu, Tống Tòng Tâm đã nhanh chóng điều tra vào bế tắc.

"Mặc dù đúng là có sơn yêu quấy phá, nhưng trạng thái của những sơn yêu này giống như bị ma khí ô nhiễm mất đi lý trí." Tống Tòng Tâm ngồi xổm xuống, nhìn những yêu quái nhỏ đang kêu gào trước mặt. Loại sơn yêu này phần lớn được sinh ra từ dị khí của núi non, trông giống như một cây nhân sâm già đầy nếp nhăn. Những loại sơn yêu này bình thường khá ngoan ngoãn, tuy thỉnh thoảng chúng có làm vài trò nghịch ngợm nhưng nhìn chung cũng không đả thương người.

"Nhưng nếu ma khí tiếp tục ô nhiễm như thế này, sớm muộn gì sẽ có ngày trở thành đại họa." Tống Tòng Tâm nhìn thấy mấy con yêu quái biết hại người, liền thuận tay ném ra mấy lá bùa, khiến bọn chúng kêu thảm một tiếng, hoá thành khói bụi tan đi.

"Nơi ma khí dày đặc sẽ xuất hiện yêu vật, nhưng không phải là ngọn nguồn, vẫn cần phải đi sâu hơn một ít mới có thể tìm được nơi ma khí toả ra.

Tống Tòng Tâm cau mày nhìn bản đồ mình ghi lại, những nơi nha môn Đồng quan thành đánh dấu đều rất rải rác, phạm vi cũng quá rộng, nếu kiểm tra từng chỗ một sợ là sẽ mất rất nhiều thời gian.

"Không ổn rồi, trước đây đã phí quá nhiều thời gian ở trong thành, ưu thế đến sớm nhất cũng đã bị mất, nếu muốn đoạt được vị trí thứ nhất, e rằng vẫn phải mạo hiểm." Tống Tòng Tâm nhanh chóng đưa ra quyết định, nàng cầm lấy hai nhánh cây nhỏ, hơi gọt giũa một chút rồi buộc một đầu của chúng lại với nhau để tạo ra một chiếc compa đơn giản. "Mặc dù tiêu diệt ma vật ở ngoài rìa cũng có thể đạt được điểm đóng góp, nhưng nếu muốn nổi bật, chỉ vậy thôi còn chưa đủ, cho nên không bằng từ bỏ thu hoạch bên ngoài, đi thẳng vào bên trong giải quyết ngọn nguồn."

Tống Tòng Tâm cầm chiếc compa đơn giản, nhúng một đầu vào chu sa vẽ bùa, đầu còn lại đặt ở chỗ đánh dấu trên bản đồ nơi xảy ra những điều kỳ lạ. Sau đó nàng bắt đầu vẽ các vòng tròn. Thiern Thư không biết đứa nhỏ ngốc này đang làm gì, chỉ có thể nhìn nàng lần lượt vẽ những vòng tròn, tấm bản đồ vốn đã phức tạp bỗng nhiên bị chu sa vẽ lên, nhìn rất kinh khủng.

“Được rồi, chính là nơi này.” Tống Tòng Tâm bình tĩnh chỉ vào giao điểm của tất cả các vòng tròn, “Nếu "nguồn gốc" của lần yêu ma gây hoạ này có một cứ điểm, và chúng hoạt động xung quanh cứ điểm này, thì cứ điểm này có lẽ là ở đây. Đương nhiên, tiền đề là bản đồ của Tạ gia không sai sót ."

Còn có thể như vậy sao? Thiên Thư có chút khó tin, không ngờ rằng đứa trẻ ngốc bình thường rụt rè nhút nhát lại có chút thông minh, Thiên Thư không nhịn được sờ cái đầu nhỏ của nàng.