Thư Kí Tình Yêu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Suất Vũ Sâm là người đàn ông độc thân hoàng kim được người người mơ ước. Tướng mạo anh tuấn cùng vóc người cao ngất, là trang bị cơ bản của hắn. Có nhà có xe cùng với nghề nghiệp có thu nhập cao, là g …
Xem Thêm

Chỉ là nhìn thấy hai chữ "tình - ý" thôi đã khiến cho lửa giận ngút trời của hắn tan thành mây khói, thay vào đó là du͙© vọиɠ đói khát dày đặc. Có thể thấy đây là tâm huyết cô tỉ mỉ làm ra để nịnh nọt hắn, bất tri bất giác khóe môi hắn cong lên, cười ngây dại, cô gái nhỏ này nha... lại dùng chiêu này, quả thực đủ cao tay ! Bởi vì hắn đã bắt đầu chờ mong cuộc hẹn vào buổi tối rồi, không biết cô sẽ biểu đạt tình - ý với hắn như thế nào đây. Một vài nhân viên đang xì xào bàn tán. "Vừa nãy Tổng giám đốc đi qua, cậu có thấy không ?" "Thấy rồi, làm sao vậy ?" "Ổng đang cười nha." "Thật sao ? Tâm trạng của lão tốt lên rồi ?" "Chắc thế, hơn nữa không biết lão đang nhìn tài liệu gì, cười hoài à ." "Àh, nhất định là công ty chúng ta lại vừa kí thêm được một hợp đồng béo bở gì đấy rồi." Suất Vũ Sâm dùng chìa khóa mở cửa, đã ngửi thấy mùi thức ăn xông vào mũi, bên trong có thịt kho tàu hắn thích ăn nhất. Hắn đóng cửa lại, đúng giờ đến chỗ hẹn, vừa tiến vào phòng khách, đập vào mắt chính là dáng vẻ tú sắc khả xan* này. *sắc đẹp có thể thay đồ ăn Lạc Tiểu Huân đang bận rộn chạy qua chạy lại giữa nhà bếp và phòng ăn, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, áo sơ mi vừa vặn che đi cái mông của cô, một cặp đùi đẹp mảnh mai mê người, mỗi khi ánh sáng chiếu qua chiếc áo trắng, thân thể yểu điệu như ẩn như hiện, càng tăng thêm phần mơ mộng. Lạc Tiểu Huân một đầu tóc dài xõa ngang vai, mang một ít hương vị gợi cảm, bởi vì cô biết rõ, Suất Vũ Sâm thích nhất là dáng vẻ này của cô. Lúc ánh mắt của hai người chạm nhau, trái tim của cô đột nhiên đập mạnh. Hắn đến đúng giờ, chứng tỏ hắn đã xem hết toàn bộ tư liệu rồi, bởi vì từ trên người hắn, cô đã không còn cảm giác được lửa giận cùng sự lạnh lùng lúc trước nữa. "Anh đến rồi, vừa đúng lúc, bụng nhất định là đói rồi a, mau tới ăn cơm." Mặc dù cô cố ý tỏ vẻ không để ý tới, nhưng vẫn có thể cảm thấy một ánh mắt sáng quắc đang nhìn chằm chằm mình, mà trong lòng cô cũng vì điều này mà cảm thấy mừng thầm. Suất Vũ Sâm ngồi xuống, nhìn đầy một bàn toàn là những món ăn bình thường hắn vẫn yêu thích, cô đặc biệt bỏ công sức làm cho hắn, phần tâm tư này, đã nói ra cô đang cố giảng hòa cùng với lấy lòng hắn. Cô xới cho hắn một bát cơm đầy, đưa đến trước mặt hắn.

"Ăn đi, xem xem thức ăn ngày hôm nay có phù hợp với khẩu vị của anh không ?" Hắn cho dù không đói bụng, cũng bị cô làm cho đói, mà hắn muốn ăn nhất, là con mèo hoang nhỏ cố ý ăn mặc gợi cảm trêu ngươi trước mặt này cơ, biết rõ hắn thích nhất nhìn thấy cô mặc áo sơ mi rộng thùng thình của hắn, ở trong phòng chạy tới chạy lui, hơn nữa ở bên trong, cái gì cũng không có mặc. Chỉ tưởng tượng đến thân thể mê người dưới lớp áo sơ mi mỏng manh kia thôi, hắn đã cảm thấy đói bụng đến toàn thân nóng lên rồi. ( anh sắc quá đi > < ) Hắn cực lực đè nén hơi thở, cưỡng chế nỗi xúc động đem cô ném lên giường, bởi vì hắn muốn biết, cô tiếp theo sẽ lấy lòng hắn như thể nào ? Tuy cô đã viết lại trên phong thư trong tư liệu, giải thích với hắn chuyên thân cận cùng với Khương Tự Đạt là chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn thấy ghen tị kinh khủng, vừa nghĩ tới cái miệng nhỏ nhắn mê người của cô bị một thằng đàn ông khác hôn qua, hắn liền không thể nào chịu đựng nổi. Hắn yên lặng ăn mỗi món ăn mà cô làm cho hắn, mà cô cũng nhiệt tình gắp thức ăn cho hắn, xới cơm, múc canh, phục vụ chu đáo, giống như một nữ phục vụ hầu hạ hắn rất cẩn thận Đợi cho hắn ăn xong bữa cơm, kế tiếp mới là tiết mục quan trọng nhất lên sân khấu. Cô mang một chiếc đĩa từ phòng bếp bước ra, bên trên có đậy một cái nắp, đặt ở trước mặt hắn, sau đó lại quay lại ngồi trên ghế đối diện hắn, ngượng ngùng mà khẩn trương nhìn qua hắn. "Đây là món cuối cùng, hy vọng anh sẽ thích." Hắn nhìn cô một cái, cực kỳ tò mò không biết cô làm cái gì cho hắn ? Sau khi chiếc nắp được mở ra, một chiếc bánh pudding xinh xắn được đặt trên đĩa, hắn nhướn nhướn mày, cầm lấy thìa xúc một miếng bỏ vào miệng, không bao lâu, hắn nhíu mày, bởi vì phát hiện hình như mình cắn phải cái gì đó cứng cứng, bèn nhổ nó ra. Hắn chợt ngây người, bởi vì cái vật cứng cứng được bọc bên trong bánh pudding kia, lại là một chiếc nhẫn dành cho nam, hắn giương mắt, kinh ngạc nhìn thẳng vào khuôn mặt sớm đã đỏ bừng của cô. "Cái đó...Đây là tiết mục chính của ngày hôm nay... Trên thực tế, đây không phải chỉ là bữa tối hẹn hò đơn thuần, cũng không phải gặp gỡ thân cận, mà là... cầu hôn." Cô giơ tay mình lên, trên đó chẳng biết từ khi nào đã đeo một chiếc nhẫn kim cương, chiếc nhẫn này, chính là chiếc nhẫn hắn đeo cho cô lúc trước khi giả bộ làm vị hôn phu của cô, sau này cũng không có lấy về. Chiếc nhẫn kim cương này, cô vẫn luôn cẩn thận giữ gìn, hôm nay, cô một lần nữa đeo nó trên tay, cả khuôn mặt đỏ bừng, vẻ mặt khẩn trương, giọng nói còn có chút run rẩy, nói ra lời cầu hôn mà trước đó cô đã học thuộc lòng.

"Em cảm thấy .... hai chúng ta cá tính rất hợp, thói quen sinh hoạt cũng giống nhau, lúc kể chuyện cười đều hiểu lẫn nhau, rất nhiều mặt đều rất phù hợp...Nhất là trên giường...Không ở cùng một chỗ thật sự rất đáng tiếc, hơn nữa, điều kiện của anh rất tốt, nếu như không nhanh chóng đem anh đính ước, chỉ sợ sẽ bị những cô gái khác cướp đi.." Cô nuốt nước miếng một cái, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Nếu như không chê, xin hãy lấy em được không ? Em sẽ là một người vợ tốt, một bà nội trợ đảm đang, mỗi ngày em sẽ nấu những món ngon để thỏa mãn dạ dày của anh, vào mùa đông em sẽ giúp anh sưởi ấm giường, cũng sẽ toàn tâm toàn ý trung thành với anh, quan trọng nhất, đương nhiên là đời này em chỉ yêu một mình anh, quan tâm anh, bảo vệ anh, cả đời chăm sóc cho anh...." Cô giương mắt vụиɠ ŧяộʍ nhìn hắn, phát hiện hắn ngoại trừ mở to mắt nhìn cô, một câu cũng không nói, không có bất kỳ dấu hiệu gì, điều này càng làm cho cô thêm sốt ruột/ Hắn tại sao lại không nói gì ? Không muốn sao ? Chẳng nhẽ chuyện cầu hôn dọa đến hắn sao ? Cô đã cho là hắn sẽ rất vui vẻ, dù sao chuyện lần này làm cho hắn ghen tuông kinh khủng như vậy, điều này thể hiện là hắn rất yêu rất yêu cô mới đúng. Cô cúi đầu, cả người đều thấy xấu hổ chết đi được, mà hắn lại ngồi ở đó, ngoại trừ mở to mắt nhìn chằm chằm vào cô ra, vẫn im thin thít chẳng thèm lên tiếng, cô cũng chẳng biết nên làm sao cho phải. Chẳng lẽ, hắn không muốn lấy cô ? Là cô tự mình đa tình. đối với bản thân quá chắc chắn, mà đánh giá cao tình ý của hắn đối với mình ? Nếu là như vậy, cô chẳng phải đã cô đã bị chơi xỏ rồi hay sao, ặc ------ thật đúng là mất mặt chết đi được ! Cô lập ra kế hoạch cho tiết mục cầu hôn này, còn vụиɠ ŧяộʍ đi đặt làm một chiếc nhẫn dành cho nam, vốn định cho hắn một niềm vui bất ngờ, lại đẩy hai người vào hoàn cảnh xấu hổ như vậy, tiếp theo phải thu dọn kết cục như thế nào bây giờ ? Thì ra hắn cũng không nghĩ đến chuyện lấy cô, nếu không hắn cũng sẽ chẳng ngây ngốc mà ngồi ở đằng kia không nói lời nào... Cô cơ hồ như muốn khóc òa lên, trước khi nước mắt rơi xuống, cô quyết định bỏ cuộc giữa chừng, không chơi nữa. "Kỳ thật...anh không nhận lời cũng không sao, em biết chuyện như thế này cần phải có duyên phận,… anh, anh cứ coi như em đang nói giỡn là được." Cô đứng dậy, vội vàng muốn chạy trốn khỏi hiện trường. Cô không dám nhìn nét mặt của hắn, chỉ sợ nhìn rồi, cô sẽ tan nát cõi lòng mà muốn đập đầu vào tường mất. Nhưng mà, cô mới đi được vài bước, đã bị một đôi cánh tay mạnh mẽ từ phía sau ôm trở về, hơn nữa còn gần như nhấc lên trên không. "A --------" Cô kinh hô, không ngờ hắn lại đuổi theo, vội vàng ôm chặt lấy cổ hắn, để cho bản thân khỏi không cẩn thận mà té xuống.

"Đang đùa hay sao ? Hôn nhân đại sự kiểu này sao có thế nói giỡn được? " Hơi thở nóng rực phả vào tai của cô, hắn đương nhiên sẽ không để cho cô làm con đà điểu, trốn vào trong phòng của mình. "Không, không thì..?" Cô kinh hoàng lúng túng, hai mắt sớm đã ướŧ áŧ, ủy khuất nhìn hắn. "Làm gì có cô gái nào cầu hôn với nhà trai, còn chưa nghe được đáp án đã định bỏ chạy ? Em cũng kém quá đi ." Cô vừa bực vừa xấu hổ không ngừng đấm hắn. "Anh biết cầu hôn cần bao nhiêu dũng khí không ? Lại còn dám cười em ? Anh nếu không muốn kết hôn, em cũng không miễn cưỡng anh là được chứ gì." "Ai nói anh không muốn." Cô ngây người, trừng mắt nhìn khóe môi hắn dần dần cong lên một cách vui vẻ, không thể tin vào lỗ tai của mình. "Anh đồng ý ?" Hắn nhún nhún vai : "Không phải em một mực muốn đem anh tiêu thụ ra ngoài sao, thoát khỏi cái biệt danh "thích oán thán" hay sao ? Em đã nguyện hy sinh cái tôi, anh không có lý do gì không thành toàn cho em." Hắn lộ ra một nụ cười xấu xa. "Huống chi, những điều kiện của em khi nãy rất hợp ý anh, không cưới em thì thật là đáng tiếc." Cô từ kinh hoàng nghi hoặc, cuối cùng chuyển thành mừng rơi nước mắt. "Xem em kìa, vui mà cũng khóc được." "Em đây là nước mắt của sự hy sinh." Cô vừa khóc vừa cười, ôm chặt lấy bờ vai của hắn, hắn nguyện ý lấy cô, cô thật sự là rất vui, bởi vì cô thật sự yêu hắn. "Đúng là chỉ có em, lại còn mua nhẫn để cầu hôn với anh, trên đời này, chắc chỉ có em mới nghĩ ra được." "Không làm như vậy, có thể dập tắt giấm chua bốc mùi của anh sao ? Hơn nữa, em thấy anh có vẻ rất hưởng thụ." Thật đúng là đã chiếm tiện nghi rồi mà còn khoe mã, anh chàng này nha, vừa đáng giận vừa đáng yêu. "Mặc kệ ai cầu hôn với ai, tóm lại, em đã mở miệng rồi, phải giữ lời." Nhìn nét mặt của hắn dào dạt đắc ý đến cỡ nào, cũng được, chỉ cần hắn vui vẻ, cô cũng sẽ rất hạnh phúc. Cô lấy chiếc nhẫn trong tay hắn, đeo vào ngón giữa của hắn, sau đó tựa vào trán hắn, chân thành thông báo. "Em yêu anh..." Hắn nhìn cô, ngực nóng lên, môi mỏng ở bên tai cô khàn khàn nói: "Anh chờ những lời này của em đã rất lâu rồi." Lúc cô gái nhỏ đáng yêu này, từ bị động thành chủ động thẳng thắn nói ra tâm tư của mình trước hắn, hắn cũng đã đầu hàng trước cô rồi. Ôm cô gái sắp trở thành vợ hắn, nhanh chóng bước về phía phòng ngủ, ý đồ của hắn quá rõ ràng, làm cho thân thể cô cũng nóng lên theo. "Ai...Anh như vậy có nhanh quá hay không, vừa mới ăn no đã muốn động phòng." "Anh đang tìm đáp án." Cô khó hiểu nhìn hắn: "Cái gì? " Trước khi bịt cái miệng xinh xắn của cô lại, đáy mắt hắn lóe lên ánh lửa, nở một nụ cười đắc ý. "Quả nhiên bên trong không có mặc...." Du͙© vọиɠ đè nén suốt một tháng trời, ở trên người cô triệt để phóng thích. Bọn họ không hề mở miệng, thiêu đốt lẫn nhau trong nhiệt tình, đêm nay thật ngắn ngủi, nhưng tương lại của bọn họ, giờ mới đang bắt đầu. Hắn rốt cuộc tìm được một người vợ, mà cô, cuối cùng cũng đem khách hàng khó tính nhất tiêu thụ đi...chẳng những tăng thêm thành tích cho chính mình, cũng vì bản thân tìm được một mối duyên lành. Kết tình duyên cho nam nữ trong thiên hạ, nối tơ hồng cho nam nữ si tình, buổi tiệc cuối năm năm nay, tiền thưởng siêu cấp quán quân thư kí tình yêu, nhất định không phải cô thì không còn ai
Thêm Bình Luận