"Cám ơn lời khen của anh, nếu anh không chê, để tôi làm thư ký tình yêu của anh được chứ? Tôi nhất định sẽ tìm cho anh một đối tượng tốt nhất, hơn nữa, tôi đã cực kỳ rõ ràng "khẩu vị" của anh, cam đoan sẽ giúp anh tìm được chân mệnh thiên nữ ." Cô cười kiều mị, bắt đầu chào hàng năng lực cùng với lịch sử công tác vẻ vang của bản thân. Điều kiện của Khương Tự Đạt rất ưu tú, trong đầu cô đã nhảy ra vài khách hàng nữ không tôi, đều rất thích hợp với hắn. Khương Tự Đạt bị cô làm cho có điểm dở khóc dở cười: "Tôi đã có cảm giác bị em gài bẫy rồi đấy." "Ai nha, đừng nói như vậy mà, anh phải biết là, trải qua trù định cùng với sàng lọc, so với tự mình ở giữ một biển người mù mịt tìm kiếm, xác xuất thành công sẽ cao hơn vài lần đấy. Ánh mắt của tôi cũng rất cao, sẽ không túm loạn mấy con chó con mèo đến cho anh đâu." Nói cứ như phối giống không bằng, bất quá hắn tuyệt không tức giận, tuy rằng tiếc nuối, nhưng có thể làm bạn với cô, hắn cũng rất vui lòng, như lời của cô, không làm được người yêu, cũng có thể làm bạn bè cả đời. Hắn sảng khoái đáp ứng: "Được rồi, hôn nhân đại sự của tôi liền giao cho em, nhưng đừng làm hỏng nha." "Đó là đương nhiên, một lời đã định." Cô vươn tay, chờ bắt tay với hắn, hắn cũng vươn tay bắt tay cô, đồng thời bỏ thêm một câu ------- "Nếu hai người chia tay, xin cho tôi một chân dự khuyết của em nhé." Cô không khách khí giựt khỏi bàn tay to của hắn, làm cái mặt quỷ. " Còn lâu nhé, không cho phép trù ẻo tôi." Khương Tự Đạt cười to, cô cũng bật cười, từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là bạn tốt. Sự tính thực thuận lợi, chẳng những giải quyết được chuyện của Khương Tự Đạt, còn có thêm một khách hàng chất lượng cao, thật sự là quá tốt ! Cô tin tưởng bản thân nhất định có thể chiếm được cái ghế quán quân siêu cấp thư ký tình yêu năm nay. Bất quá trước đo, cô phải thu phục một khách hàng khác mới được. Cô đã có kế hoạch, đối mặt với khách hàng khó tính nhất từ trước đến nay kể từ khi cô làm công việc này ------- Suất Vũ Sâm.
Đọc truyện
ngôn tình tại website [ MyTruyen . com ]
Gần đây, văn phòng công ty thiết kế Vinh Sâm, tràn ngập trong bầu không khí nặng nề. Mỗi nhân viên đều căng thẳng ỉu xìu, nơm nớp lo sợ không dám nói chuyện, bởi vì cấp trên của bọn họ - Suất Vũ Sâm, mấy ngày gần đây vẻ mặt đông cứng, tuy rằng bình thường mọi người đã quen với thái độ nghiêm túc khi làm việc của Suất Vũ Sâm, nhưng chưa từng thấy anh ta âm trầm như thế bao giờ.
Ngay cả lúc họp, mọi người cũng trở nên cẩn thận, không ai biết được sếp bị làm sao, nhưng mà có thể cảm nhận được một sự áp bức vô cùng nặng nề, bầu không khí nguy hiểm cứ xoay quanh phòng làm việc, chỉ lo không cẩn thận một cái, sẽ bị bão táp cuốn đi. Nếu muốn bảo vệ sự bình an, trong thời kỳ bất thường này mọi người tốt nhất nên làm cho tốt bổn phận của mình, đừng có mắc phải sai lầm gì là được rồi. Suất Vũ Sâm ngồi ở phía sau bàn công tác, sắc mặt u ám, cả người toản ra không khí đừng có lại gần, lúc này trừ phi mọi người nhàn rỗi không có việc gì, nếu không thì chẳng ai dám đi quấy rầy hắn, đương nhiên, ngoại trừ một người. Tiếng điện thoại trên bàn vang lên, hắn nhấc máy, trầm giọng mở miệng. "Uy." Thư kí nam ở đầu dây bên kia kính cẩn thông báo với hắn. "Tổng giám đốc, vị hôn thê của ngài đến tìm." Suất Vũ Sâm ngước mặt lên, nhướn mày hỏi: "Vị hôn thê, tôi ở đâu ra có ---- " Hắn dừng lại, đột nhiên nhớ ra, đúng rồi, hắn có một vị hôn thê giả, bất quá đó là chuyện trước kia, hơn nữa cũng chỉ mang tính chất giúp đỡ, hiện giờ không phải nữa. "Nói với cô ấy, tôi đang họp." Sau khi cúp điện thoại, gương mặt Suất Vũ Sâm vẫn lạnh lùng như cũ, ánh mắt rơi vào một phần trên bản hợp đồng, tâm tư lại không đặt ở trên đầu. Chỉ chốc lát sau, vẫn là giọng nói của thư kí nam. "Tổng giám đốc, bạn gái của ngài đến tìm." Suất Vũ Sâm sững sờ, đầu tiên là vị hôn thê, bây giờ là bạn gái, cô ấy đang làm cái gì ? "Nói tôi đang họp." "Dạ." Cúp điện thoại xong, hắn nghĩ mãi mà vẫn không ra. Mấy ngày nay hắn cố ý gây bất hòa với Tiểu Huân, bởi vì hắn rất tức giận, nhưng hắn lại không có cách nào gào thét trước mặt cô, cho nên hắn chọn cách lạnh lùng xa cách, không phải ba ngày thì hai ngày tăng ca, còn không liên lạc với cô vài ngày, cho dù cô gọi điện thoại, hắn cũng giả vờ đang họp. Làm như vậy, có lẽ là để tra tấn cô, nhưng hắn cũng đau khổ muốn chết. Cô giấu hắn đi thân cận, chứng tỏ trái tim cô vẫn chưa chắc chắn; trước khi kết hôn mỗi người đều có cơ hội lựa chọn của riêng mình, cho nên hắn không can thiệp, chọn cách tiêu cực. Nếu như cô muốn chia tay, hắn sẽ không ngăn cản, hắn quyết định hào phóng lùi một bước, để cô có nhiều sự chọn lựa hơn. Tiếng điện thoại lại vang lên lần thứ ba, làm cho hắn không khỏi nhíu mày, nhấc máy,vẫn là giọng thông báo của thư kí nam. "Tổng giám đốc, thư kí tình yêu của ngài đang chờ ở phòng khách." Hắn nhịn không được mà phát hỏa: "Không phải đã bảo anh nói với cô ấy tôi đang họp sao ?" Bất luận kẻ nào nghe thấy khẩu khí lúc tức giận của hắn, có lẽ sẽ cúp máy ngay lập tức, nhưng thư kí nam vẫn không chút hoang mang, báo cáo với hắn như giải quyết công việc chung bình thường. "Nhưng là cuộc họp lúc ba giờ kế tiếp của ngài, chính là hẹn với cô ấy." "Cái gì ? Làm sao có thể ?" "Là chính miệng ngài đáp ứng." Suất Vũ Sâm đang muốn phản bác, đột nhiên nhớ tới lịch làm việc sắp xếp cuộc gặp lúc ba giờ, là với nhân viên nghiệp vụ của công ty quan hệ hữu nghị , lập tức bừng tỉnh đại ngộ. Cô gái này lại dùng danh nghĩa công ty để hẹn trước, mà hắn lúc ấy nhất định là đang bận làm những chuyện khác, nhất thời không nghĩ gì hơn liền thuận miệng đáp ứng. Hắn một tay xoa mặt trong chốc lát, nhìn điện thoại, chậm chạp mãi vẫn chưa đáp lại câu nào. " Tổng giám đốc ?" Hắn thở dài, "Được rồi, nói với cô ấy ba giờ tới." Hắn quyết định xem cô muốn làm trò gì, sau khi cúp điện thoại, hắn đứng dậy, tâm tình vốn đang u ám, kể ra cũng thật kỳ lạ, đột nhiên lại bùm bụp nhảy lên giống như chú nai con đi loạn. Hắn đang khẩn trương, cô đến thăm, lại khiến cho thần kinh cả người hắn căng cứng. Ai, cũng đâu phải chưa thấy sóng to gió lớn bao giờ, có cái gì mà khẩn trương ? Có lẽ cô muốn tìm hắn sám hối, đến xưng tội với hắn rằng cô sai rồi. Đúng vậy, cô nhất quyết không chịu từ bỏ ý định gặp hắn như vậy, chắc chắn là muốn van xin hắn tha thứ. Suy nghĩ một chút, cả người hắn chấn động mạnh. Coi như cô vẫn còn lương tâm, chịu tích cực đến gặp hắn như vậy, còn tốn tâm tư dùng tư cách thư kí tình yêu của ngân hàng tương thân đến hẹn gặp hắn, cũng coi như thông minh. ( ẹ, anh chảnh nó vừa thôi anh ơi~ ) Hắn tự nói với mình, đợi lát nữa thấy cô, nhất định phải biểu hiện thật nghiêm túc, để cho cô áy náy thêm chút nữa, cũng là để che dấu sự hồi hộp của bản thân, chỉ có điều, khi hắn bước ra khỏi văn phòng, vẫn không nhìn được nhìn về phía chiếc gương, chỉnh trang vẻ bề ngoài một chút, gẩy gẩy mấy sợi tóc, sau đó mới hít sâu một hơi, mở cửa, bước về phía phòng tiếp khách. (~ dễ xương quá đê ;)) ) Cửa mở ra, người bên trong đã chờ từ lâu, thấy hắn đi vào, lễ phép đứng lên, lộ ra một nụ cười xinh đẹp với hắn. "Suất tiên sinh, xin chào." Lạc Tiểu Huân mỉm cười chào hỏi, đón nhận ánh mắt của hắn, không trốn tránh chút nào. Hắn nhìn chằm chằm cô, vốn định sẽ lạnh lùng mà đối mặt với cô, lại phát hiện ánh mắt bản thân không tài nào dời khỏi cô được. Là do đã một tháng trời không gặp cô sao ? Sự nhớ nhung đối với cô phảng phất dài dằng dặc như một năm trời vậy. Chính là nụ cười này, nụ cười mê người chết tiệt này, vẫn giống như trước kia, hấp dẫn hắn sâu sắc, thực sự làm hắn tức giận ! Trong khoảng thời gian không gặp nhau, hắn rầu rĩ không vui, mặt nhăn mày nhíu, mà cô thì vẫn xinh đẹp như trước, không có bởi vì sự bất hòa của hắn mà tiều tụy, thậm chí còn đẹp hơn ! Nét mặt của hắn buông xuống, ánh mắt lạnh hơn, đợi khi ngồi vào chỗ của mình xong, hắn mới chậm rãi mở miệng, ngữ khí không có lấy một tia nhiệt độ. "Tim tôi có chuyện gì ?" Hắn chẳng những khôi phục sự lạnh lùng nghiêm khắc trước khi hai người kết giao, mà còn nói chuyện giống như người xa lạ, tim của cô đập thật là nhanh, cơ hồ sắp bị sự lạnh lẽo của hắn đánh bại, sắp bỏ cuộc giữa chừng, nhưng ý nghĩ này lập tức bị gạt đi. Cô không thể lui bước, bản thân cũng thường giúp khách hàng dựng lên sự tin tưởng, cổ vũ cho họ phải kiên trì hơn nữa, bây giờ đến lượt chính mình, làm sao có thể dễ dàng buông tha đơn giản như vậy ? Cuộc chiến chưa đánh đến hồi kết, sẽ không biết là thắng hay thua, cho dù thua, cũng phải thua một cách thanh thản, tuyệt đối không thể chưa đánh đã bại. Cô lặng lẽ thở hắt một hơi, không để ý đến vẻ ngoài lạnh lùng xa cách của hắn, vẫn giữ nét tươi cười độc quyền trên khuôn mặt, dùng giọng nói chuyên nghiệp đầy tận tụy mà nói: "Là như vậy, tôi đã vì Suất tiên sinh mà an bài một cuộc hẹn thân cận, đây là tư liệu về đối phương, mong ngài xem qua." Suất Vũ Sâm giương đôi mắt lạnh lẽo nhìn hồ sơ ở trước mặt, trong lòng bốc lên lửa giận hừng hực ! Cô lại còn giúp hắn sắp xếp đối tượng thân cận ? Muốn tức chết hắn hay sao ? Hắn vốn một mực nhẫn nại, sợ cơn ghen của chính mình một khi bộc phát ra, sẽ không có cách nào tiếp tục bảo trì phong độ của một thân sĩ đối với cô, vốn hắn còn đang kỳ vọng, cô tới gặp hắn, là để giải thích với hắn, nói cho hắn biết, là cô chỉ là ý loạn tình mê trong phút chốc, người cô yêu trong lòng là hắn, nhưng cô lại đến thăm hỏi, nói phải giúp hắn sắp xếp thân cận ?! Hắn thật muốn khóa trái cửa lại, phát cho cô mấy cái vào mông ! Lạc Tiểu Huân tim đập chân run, sớm đã đoán trước được phản ứng của hắn sẽ không được hòa nhã gì cả, nhưng là giờ nhìn thấy hai bên thái dương hắn nổi lên gân xanh, toàn thân phát ra sự tức giận, cô không khỏi cảm thấy toát mồ hôi. Có thể chứng kiến dáng vẻ tức giận của hắn, là chuyện cực kỳ tốt, việc này thể hiện hắn vẫn quan tâm đến cô, nhưng mà nhưng mà ----- oa ----- thật đáng sợ a ! Ánh mắt của hắn như muốn gϊếŧ người, phảng phất lúc nào cũng có thể vồ về phía cô vậy. "Em...nữ nhân này...." Có thể thấy, sự tỉnh táo của hắn đã đến cực hạn. "Anh cứ xem qua tư liệu một chút, chờ đến lúc nhìn rồi anh sẽ hiểu, đến lúc đó muốn nổi cơn tam bành hay là đem em ném ra cũng không muộn nha." Cô bồi thêm một vẻ mặt nịnh nọt tươi cười, đáng thương mà nhìn hắn, vẫn còn lo hắn lại nối giận lên, lại không cho cô cơ hội giải thích, trực tiếp ném cô ra ngoài thì.... Trừng mắt nhìn vẻ mặt vô tội của cô, biết rõ là cô đang giả bộ đáng thương, nhưng chết tiệt, hắn lại chỉ nuốt được cái vẻ này, hơn nữa lý trí nói cho hắn biết, cô sẽ không rảnh rỗi đến mức thật sự đến đây mà ăn mắng, bởi vì cái này thực sự thừa, đối với cả hai chẳng có chút nào tốt cả. Được, để hắn coi cô muốn làm cái trò gì ? Cưỡng chế sự tức giận, dưới ánh mắt trông mong của cô, hắn mở tư liệu ra, lại ngước mắt lên kinh ngạc nhìn cô. Lạc Tiểu Huân đỏ mặt, thẹn thùng giải thích: "Trong đây tất cả đều là những tư liệu liên quan đến đối tượng thân cận của ngài lần này, kể cả ảnh chụp từ nhỏ đến lớn của nhà gái, sở thích, quá trình học trong trường, những hoạt động đã tham gia, còn có nhật ký riêng tư nhất chưa từng được công khai..." Cô đã nhìn thấy, lửa giận trong đáy mắt đen tuyền kia giảm đi không ít, mà chuyển sang nghi hoặc cùng kinh ngạc, thừa dịp này, cô vội vàng nói cho xong. "Bên trong còn có hành trình thân cận tôi đã sắp xếp cho ngài, thời gian cùng địa điểm đều ở trên đó, những gì cần nói tôi đã nói xong rồi... Chính ngài từ từ xem." Cô đứng dậy, mục đích đã đạt được rồi, đã đến lúc phải lui về thôi, trước ánh nhìn chăm chú sáng rực như lửa của hắn, hai gò má cô đỏ lên, vội vàng rời đi. Suất Vũ Sâm đúng là rất bất ngờ, vốn đầy một bụng tức tối, khi nhìn thấy ảnh chụp của đối tượng thân cận, lại biến thành kinh ngạc, bởi vì trên ảnh chụp chính là hình của Lạc Tiểu Huân. Hắn lật từng tờ từng tờ, tư liệu này hình như là ảnh chụp được cô cắt ra từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, từ lúc cô còn là một đứa trẻ, giai đoạn học ở trường, mãi cho đến khi ra xã hội, tất cả đều dán ở trên, bên cạnh còn có chú thích. Sự lạnh lùng trong mắt biến mất, gương mặt cứng rắn cũng dần trở nên nhu hòa, thậm chí lúc nhìn thấy bức thư tình cô viết cho hắn, khóe miệng còn không tự giác mà nở nụ cười. Đến khi nhìn thấy tờ giấy mời kèm theo cuối cùng, ánh mắt của hắn như nóng lên ------ Thời gian : Bữa tối ngày hôm nay Địa điểm: Nhà của Lạc Tiểu Huân Mục đích : Biểu đạt Tình - Ý của Lạc Tiểu Huân