Chương 41: Báo thù (1)

Karin ẩn mình trong bóng tối, lặng lẽ nhìn bóng người đứng cách đó hơn mười mét. Cô ấy không biết Lương Tập đang làm gì? Chẳng lẽ anh ta tưởng đây là nhà vệ sinh? Sao lại có thể ngồi xổm mà không di chuyển trong hai mươi phút vậy. Nó khiến Karin rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Một lúc sau cô mơ hồ nghe thấy tiếng trực thăng, ngẩng đầu nhìn lên trời, ba chiếc trực thăng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời biệt thự số mười một, rồi nhanh chóng hạ thấp độ cao. Từ trực thăng một số người đàn ông bịt mặt leo xuống bằng thang dây, những người này đều mang theo súng, dựa vào tường biệt thự số mười một và chờ đợi. Có tất cả mười hai người bịt mặt, họ đột nhập vào biệt thự từ ba vị trí. Karin không biết chuyện gì đang xảy ra trong biệt thự, chỉ năm phút sau đó, trực thăng lại hạ cánh đón từng người một rời đi.

Lúc này, Lương Tập lại tiếp tục nghe điện thoại, sau khi nghe xong, anh ta đứng lên, với dáng vẻ bất cần đi về biệt thự số mười chín. Cảnh tượng này khiến Karin sững sờ ngay tại chỗ, hóa ra ông chủ sau lưng Lương Tập lại sở hữu lực lượng hùng hậu như vậy.

Khoảng tầm mười phút sau, chiếc xe tuần tra đầu tiên của cảnh sát đến biệt thự số mười một, hai cảnh sát rút súng xông vào. Đập vào mắt họ là một người đàn ông đeo mặt nạ, đội mũ trượt tuyết bất tỉnh bị trói vào ghế, một khẩu súng lục được đặt trên bàn. Ở trên ghế sô pha là một người đàn ông và một người phụ nữ bị trói, cả hai người đều đang mặc đồ bơi.

Một tờ giấy được dính trên mặt kính cửa sổ, trên tờ giấy có viết dòng chữ bằng bút dạ với nội dung: Hiệp sĩ tóc vàng.

Sợ hãi trước hiện trường, Karin lặng lẽ rời khỏi khu biệt thự, rồi liên lạc ngay với Mark: "Có vụ án nào xảy ra ở khu biệt thự nghỉ dưỡng không?"

Mark: "Có, tôi đang trên đường đến khu biệt thự đó, là cô làm?"

Karin: "Không. Nhưng tại sao cục trưởng MI5 lại phụ trách chuyện này?"

Mark trả lời: "Có một người đàn ông bị tình nghi là kẻ bắt cóc. Hắn ta bị đánh gục và trói vào ghế. Sau khi so sánh dấu vân tay, đội tuần tra phát hiện hắn ta là một cảnh sát Pháp. Vẫn chưa thể khẳng định hắn giữ chức vụ gì trong lực lượng cảnh sát Pháp."

Karin nói: "Sự việc này dường như có liên quan đến Lương Tập."

Mark trả lời: "Kẻ bắt cóc khai rằng có hơn mười người đàn ông đeo mặt nạ cầm súng xông vào biệt thự. Tôi biết rất rõ về Lương Tập. Không thể là cậu ta. Nhưng nó có thể liên quan đến người đứng phía sau. Tôi sẽ cho người theo dõi cậu ta."

Karin: "Có gì từ cuộc điều tra sơ bộ không?"

Mark trả lời: "Theo lời kể của người đàn ông bị bắt cóc, anh ta là người phụ trách nghiên cứu và phát triển thuốc, đồng thời phụ trách các thử nghiệm lâm sàng giai đoạn II. Kẻ bắt cóc đã yêu cầu anh ta hợp tác với một hacker để tải và phá hủy tất cả các dữ liệu về thử nghiệm. Theo manh mối này, chúng tôi nghĩ đồng bọn của kẻ bắt cóc có thể đang ẩn nấp trong phòng thí nghiệm để hỗ trợ hacker hoàn thành việc huỷ dữ liệu. Chúng tôi đã cử người đến đó, nhưng không có nhiều hy vọng."

Karin: "Nghe rất giống việc làm của băng nhóm tội phạm đang bị cảnh sát ở nhiều nước châu Âu chú ý".

Mark: "Tôi hy vọng không phải chúng. Tôi không thể lường trước được sức mạnh của băng nhóm tội phạm có sự trợ giúp cảnh sát Pháp." Hiệp sĩ tóc vàng, người bịt mặt, công ty dược, cộng thêm cồn cát, còn có Lương Tập, Mark bây giờ cảm thấy bó tay toàn tập.

Karin nói: "Lương Tập biết rất nhiều chuyện, tôi sẽ xử lý anh ta."

Mark cân nhắc một chút rồi giao phó: "Cô đừng gây nhiều thương tổn cho cậu ta, nhẹ tay một chút."

Karin: "Tôi chỉ có thể đảm bảo rằng anh ta sẽ không có bất kỳ thương tật vĩnh viễn nào trên cơ thể, nhưng tôi không thể đảm bảo sẽ không để lại bóng đen trong lòng anh ta."

* * *

"Rock, hãy trả lời." Hacker gọi: "Rock."

Charlie nhìn đoạn video ghi lại hình ảnh cảnh sát đến khu biệt thự rồi nói: "Rock đã thất bại, hãy để Marble rút lui. Kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra."

Nữ hacker nhanh chóng tìm ra điều bất thường: "Một giờ trước, Lương Tập đã đăng ký thuê biệt thự số mười chín. Chẳng lẽ do anh ta?"

Charlie nói: "Với thu nhập hiện tại của cậu ta, thì cậu ta không nên ở đây. Xác định vị trí điện thoại di động."

Nữ hacker: "Anh ta đang ở biệt thự mười chín."

Charlie nhấc điện thoại liên lạc nội bộ: "Gọi cho Quartz."

Quartz trả lời: "Có tôi."

Charlie: "Lương Tập đang ở biệt thự số mười chín. Sau khi chắc chắn không có bẫy, bắt và tra khảo hắn."

Quartz: "Hiểu rồi."

Charlie: "Sau khi lấy được thông tin, tiện thể diệt khẩu luôn, tên này đã xuất hiện quá nhiều lần."

Quartz: "Đã hiểu."

Kết thúc cuộc gọi, Quartz, người vốn định giải cứu Rock, đã lợi dụng bóng tối và bộ đồ lặn, âm thầm bơi đến hồ nước phụ cận của biệt thự số mười chín. Sau khi quan sát một lúc, thấy khu vực lân cận biệt thự số mười chín rất yên tĩnh, bởi vì tất cả nhân viên bảo vệ trong khu biệt thự đều đã đổ xô đến biệt thự số mười một. Quartz đem chân vịt giấu vào bụi cây, tháo bình oxy rồi gọi: "Quartz đã sẵn sàng vào".

Charlie: "Hiện tại xung quanh an toàn, hãy cẩn thận."

Nữ hacker nhìn bản thiết kế nói: "Biệt thự số mười chín là căn nhà một lầu một trệt, diện tích một trăm bốn mươi mét vuông, chiều cao khoảng bốn mét hai".

Dưới sự trợ giúp của hàng rào cây xanh, Quartz nhanh chóng tiếp cận cửa sau của biệt thự, cô phát hiện cửa đã mở nên không cần tốn thời gian cạy khóa. Quartz đeo mặt nạ mèo, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, cong lưng nhẹ nhàng đi về phía trước, một đường đi thẳng vào phòng khách.

Phòng khách có sô pha lớn, một chiếc TV lớn, khoảng không ở giữa vô cùng rộng rãi. Bên trái là phòng tắm, có một giọng hát vô cùng khó nghe phát ra từ đó, cửa phòng tắm thì không đóng, từ giọng hát có thể nghe thấy thái độ vô cùng đắc ý của chàng ca sĩ bất đắc dĩ. Trong phòng khách, chỉ có một chiếc đèn cây đứng được bật, phạm vi chiếu sáng hạn chế. Các nguồn ánh sáng khác là tivi và phòng tắm.

Là một cao thủ, Quartz sớm phát hiện ra có một cái bóng đen trên sàn ở góc sau bên phải chiếc ghế sô pha đơn lớn. Quartz nhẹ nhàng rút con dao găm ra và từ từ tiến về phía sô pha. Khi chuẩn bị đến nơi, cái bóng mà Quartz theo dõi biến mất, một người đeo mặt nạ tử thần lật ghế sô pha và dùng dao găm trên tay đâm về phía Quartz. Nhờ có cảnh báo từ cái bóng, Quartz đã tránh được bằng cách lăn sang trái.

Mặt nạ tử thần đương nhiên là Karin, Karin và Quartz một người cầm dao găm tay trái, một người tay phải, cả hai đối mặt với nhau, chậm rãi xoay tròn. Khi chân phải của Karin chạm vào bàn cà phê, Quartz ngay lập tức tiến lên một bước và chém về phía cổ họng Karin, Karin ngả người ra sau để né. Quartz đẩy con dao găm về phía trước. Karin né bằng cách ngồi xổm xuống, dùng tay trái xoay con dao găm, chuyển con dao găm từ phía sau ra phía trước, kéo dài con dao găm và đâm vào tim của Quartz. Cả hai người đều né bằng tay trái rồi cùng lùi lại một bước.

Sau vài lần thử, thấy bên kia đều rất khó đối phó, nhưng không ai lùi bước trước. Trong khi đi chậm rãi để tìm ra sơ hở của đối thủ, Quartz là người bắt đầu hiệp đấu mới. Cơ thể của Quartz rất mềm dẻo và cô sử dụng đặc tính này để liên tục thực hiện các động tác gϊếŧ đối phương. Karin cũng rất thành thạo với dao găm, và cô ấy nghĩ hoặc là mình phải chiếm thế thượng phong hoặc buộc Quartz phải chết cùng mình.

Trong cuộc chiến kéo dài một phút, mặc dù không ai trong hai người làm tổn thương đối phương, nhưng cả hai đều khơi dậy ham muốn chiến đấu. Quan sát bước chân, bờ vai của nhau. Họ đều là cao thủ, cả hai người đều biết rằng sự sống và cái chết có thể quyết định chỉ với 0, 1 giây.

Lúc này Lương Tập đã ra khỏi bồn tắm, tiếng hát dừng lại, từ phòng tắm truyền ra tiếng nước từ vòi hoa sen, nó khiến hai người ngoài phòng khách phải dừng lại. Quấn một chiếc khăn, Lương Tập đi chân trần ra khỏi phòng tắm, bước tới và ngồi trên chiếc sô pha đơn, nệm trên sô pha lún xuống ba mươi centimet, sau khi ngâm mình trong bồn nước nóng, ngay lập tức lại được tiếp xúc với khí lạnh, khiến Lương Tập cảm thấy vô cùng thoải mái.

Anh không hề biết hiện tại bên cạnh chiếc sô pha có hai người phụ nữ cầm dao găm, một phía sau bên trái, một đứng phía bên phải anh.