Chương 3: Hiện trường xem mắt (2)

Lưu Hoài phun từng bãi nước bọt vào lỗ nhỏ Đặng Duy, ngón tay mượn nước bôi trơn chen vào trong.

Lỗ nhỏ người đàn ông khít chặt cực kì, có lẽ do thường xuyên rèn luyện, cơ vòng phát triển vô cùng, một ngón tay chui vào khuấy đảo, lỗ nhỏ lập tức bọc chặt ngón tay kín không lọt gió.

Đổi thành gậy thịt không biết cảm giác sẽ như nào, có lẽ còn chưa kịp nhấp đã bị anh ta kẹp phê rồi.

"Đĩ da^ʍ, muốn ăn đến vậy cơ à, nay anh đây cho ăn đã."

Thấy lỗ nhỏ hơi buông lỏng chút, Lưu Hoài bèn cho ngón thứ hai vào, hai ngón hồi đầu đóng khép liên hồi, Lưu Hoài kiên nhẫn mở rộng tường thịt xung quanh, khuếch trương tối đa động thịt chật hẹp này.

Từ từ hai ngón tay mở rộng sang hai bên, kéo căng l*и thịt thành một đường kẽ, Lưu Hoài phà hơi vào kẽ hở ấy làm cơ thể Đặng Duy bất giác run bắn người.

Phản ứng của người đàn ông chọc Lưu Hoài phải cười ra tiếng.

Đã đi ra ngoài được một lúc rồi, Đặng Duy biết mình nên quay lại, một lúc chờ ở nhà vệ sinh này, cơ thể anh còn nóng hầm hập hơn trước, như sắp bị đun sôi tới nơi.

Anh gắng gượng lê người rời nhà vệ sinh.

Lưu Hoài đứng dậy đi theo, ngón tay tiếp tục cắm trong lỗ thịt đối phương, chỉ là giờ đã tăng lên ba ngón.

Tay kia rỗi không gì làm, Lưu Hoài bèn nhắm đến gậy thịt to bự đang run run của Đặng Duy.

Dươиɠ ѵậŧ anh ta còn lớn hơn của Lưu Hoài, vừa thô vừa dài, gân xanh phồng lên hệt một thanh hung khí khét tiếng, đây nào phải bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con người, rõ ràng là ©ôи ŧɧịt̠ lừa.

Theo việc đi đường của người đàn ông, gậy thịt phía trước cũng đung đưa qua lại, muốn bao nhiêu hút mắt thì có bấy nhiêu.

"Côи ŧɧịt̠ dài to như này của cưng có tác dụng gì chứ, thứ dâʍ đãиɠ thèm đυ.."

Vừa nói một tay Lưu Hoài vừa bấu vào ©ôи ŧɧịt̠ lừa đang lắc lư loạn xạ của người đàn ông cái.

"Ưm ~" Đặng Duy vì hành động của Lưu Hoài mà chợt dừng chân, sau đó tiếp tục bước về phòng VIP trong cơn run rẩy.

Quần người đàn ông đã bị Lưu Hoài tuột xuống trước đó, giờ đang đùn thành một đống ở mắt cá Đặng Duy, do bị cản trở nên mỗi bước đi của anh ta luôn sải không tới.

Điều này khiến bước đi của anh ta rất ngắn, mông thì uốn éo trông rất mắc cười, ngón tay bị thịt lỗ kẹp sống kẹp chết, Lưu Hoài cũng không cần lo nó sẽ trượt ra.

Một vài khách vì ngoại hình xuất sắc của anh mà đang cẩn thận nhìn trộm anh, lại không biết thân dưới người đàn ông không một mảnh vải, trong lỗ đĩ đang cắm ba ngón tay, ©ôи ŧɧịt̠ da^ʍ thì bị người ta nắm trong tay.

Lúc đến phòng VIP, Đặng Duy mở cửa ra, Lưu Hoài nhanh chân ngồi xuống chỗ ngồi của anh ta, rồi kéo khóa loi cục cưng đang ngổng cao đầu của mình ra, sau đó nhìn người đàn ông bước từng bước về phía mình.

Lúc người đàn ông vểnh mông sắp ngồi xuống thì, Lưu Hoài vạch thịt mông anh ta ra, rồi nhắm chuẩn ©ôи ŧɧịt̠ mình với lỗ nhỏ chưa khép lại kia.

"Ah."

"Ưa ~"

Gậy thịt xỏ xuyên lỗ thịt khiến cả hai cùng nhau cất tiếng rêи ɾỉ, chỉ là so với âm thanh vui vẻ hiện rõ sướиɠ phê của Lưu Hoài, giọng Đặng Duy lại mang chút kìm nén chịu đựng.

"Xin lỗi, để em, ưm ~ phải đợi lâu."

Cô gái cười đùa: "Em còn tưởng anh bị ngoại hình của em dọa chạy mất, vừa hay đã lên hết món, vậy chúng ta dùng bữa nha."

Người đàn ông cười rồi cầm đũa lên, không ngừng trò chuyện đôi câu với cô.

Cú hạ mông ban nãy sướиɠ đến Lưu Hoài nổi hết cả da gà, không hổ là cực phẩm, bình tĩnh được lúc Lưu Hoài mới ôm lấy người đàn ông rồi bắt đầu nhịp cᏂị©Ꮒ.

Lưu Hoài vốn muốn ôm hai chân người đàn ông lên, nhấc cả người anh lên , gậy thịt mình cố định không nhúc, còn lỗ nhỏ anh thì theo việc mình ôm anh ta mà ma sát lên ©ôи ŧɧịt̠ mình.

Thoạt nhìn như chính anh ta đang chủ động tìm đυ..

Nhưng thử lúc thì Lưu Hoài đã bỏ cuộc, anh ta nặng quá, cậu căn bản nhấc không nổi.

Lưu Hoài chỉ đành không cam tâm mà hung hăng nhấp thắt lưng, mỗi phát đều đυ. gậy thịt vào nơi sâu nhất của người đàn ông, điệu bộ này như hận không thể ȶᏂασ luôn cả trứng mình vào trong l*и anh.

"Đồ dâʍ đãиɠ đáng chết, cho ngươi cường tráng nè! TᏂασ chết cưng! CᏂị©Ꮒ chết cưng!"

"Ưm ~" người đàn ông theo sức giã của Lưu Hoài mà cơ thể đong đưa, sắc mặt phơn phớt đỏ, mắt ngậm cảnh xuân như thể đang cùng ai đó gian da^ʍ, tiếng thở hổn hển trong họng cũng ngày càng nhanh nhiều, thế mà vẫn còn giả vờ đường hoàng ăn cơm.

Ly rượu trên bàn cũng theo động tác cả hai mà bắt đầu rung lắc, nhưng cô gái phía đối diện lại không thấy những thứ đó.

Lưu Hoài ȶᏂασ lỗ nhỏ trinh tơ của người đàn ông, hai tay bóp cặρ √υ" đẫy đà, lúc người đàn ông há miệng cho đồ ăn vào, liền kề sát lại gần, với đầu lưỡi vào trong miệng anh.

Ngậm lấy đầu lưỡi anh bú ʍúŧ không dứt, tiếng nước nhọp nhẹp trên dưới cùng vang lên khiến người mặt đỏ tía tai.

Ngoại trừ ©ôи ŧɧịt̠ lừa ứa máu đến sắp chịu hết nổi ở đằng trước ra, mỗi một nơi riêng tư trên người đàn ông đều đang chịu sự xâm phạm của Lưu Hoài.

Còn Đặng Duy lại không biết mình đang bị xâm phạm.

Toàn bộ trọng lượng người đàn ông đều đè hết lên người Lưu Hoài, cứ nhúc như thế thực sự khiến hắn có chút ăn không tiêu.

Sau khi nhấp xong phát giã cuối cùng, Lưu Hoài bèn cắm ©ôи ŧɧịt̠ ở sâu trong người Đặng Duy, quyết định nghỉ ngơi giữa hiệp.

Hắn vừa bóp vừa ngắt núʍ ѵú anh, đầu lưỡi đang mô phỏng động tác quan hệ mà đυ. miệng người đàn ông, ép anh nuốt hết nước bọt của mình.

Đột nhiên gậy thịt trong l*и da^ʍ dời ra một chút, sau đó lại cắm sâu vào trong.

Lưu Hoài lúc này mới nhận ra hóa ra sau khi mình dừng ȶᏂασ, chó đĩ này đã tự mình nhấp hông tìm đυ. rồi.

Điều này khiến Lưu Hoài vui chết đi được.

"Biết ngay nhìn không lầm mà, quả nhiên cưng đủ đĩ, không ngờ còn biết tự cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông, mới nhiêu đó đã muốn bị cᏂị©Ꮒ?"

Đáng tiếc anh ta không cách nào đáp lại hắn.

Đặng Duy sắp xấu hổ chết rồi, ăn cơm với đối tượng xem mắt, đang ăn ngon thì mẹ nó đít ngứa.

Lúc vừa ngồi xuống thì có hơi đau, về sau thì hơi sương sướиɠ, giờ thì ngứa ngáy thôi rồi.

Cơn ngứa ngáy này khiến anh thực sự chịu không thấu, bắt đầu ma sát mông với ghế, hiệu quả đúng là rất tuyệt, đít không còn quá ngứa, nhưng hễ ngừng là ngứa trở lại.

Tất nhiên anh không dám làm quá rõ ràng, sợ bị cô gái đối diện phát hiện, chỉ đành chà xoa nhẹ nhàng.

Vừa hay lúc này cô phải ra ngoài nghe điện thoại.

Đặng Duy nắm bắt thời gian, chà sát ghế với biên độ lớn.

Người đàn ông cong mông điên cuồng tìm ȶᏂασ trên gậy thịt, bộ dạng đó nào giống quân nhân giải ngũ, rõ ràng là thằng đĩ chui ra từ nhà chứa nào đó.

Lưu Hoài banh rộng hai chân, cả người ngả về sau, dựa lên lưng ghế hưởng thụ người đàn ông chủ động phục vụ.

Thấy người đàn ông hứng tình vừa rên vừa lắc lư, đường cong bắp thịt trên lưng được bày ra đẹp mắt vô cùng.

Hết thảy những điều này thực sự quá mức ướŧ áŧ rồi, Lưu Hoài trước giờ chưa từng nghĩ có một ngày mình có thể đυ. một anh chàng nam tính cơ bắp xuất sắc như này.

Lúc sắp bắn, Lưu Hoài nhấc một chân người đàn ông lên.

Vì chính người đàn ông cũng đang nhúc, nên thêm một cái chân cũng chả hề tốn chút sức lực nào.

Người đàn ông lấy tư thế chó đực đi tiểu đưa mông về phía Lưu Hoài, Lưu Hoài ôm chặt chân người đàn ông, hóa thân thành gấu bông teddy, giã bồm bộp vào l*и đĩ anh ta như một máy đóng cọc.

"Ưm ~ ah... Ha... Ưm ~" Cơ thể người đàn ông phê đến run nhè nhẹ, tiếng rêи ɾỉ không ngừng luồn khỏi miệng.

Lúc này cô gái cũng đã nói chuyện điện thoại bèn bước vào, Đặng Duy căn bản đã không rãnh để tâm đến hình tượng, con mẹ phê éo chịu được.

Sắc mặt cô vội vã, cũng chẳng chú ý anh ta đang chà xát mông vào ghế.

"Xin lỗi, giờ em có việc gấp phải đi, hôm nay thực sự ngại quá, vừa đến trễ mà giờ còn phải đi sớm nữa."

"Ah!" Người đàn ông hét to một tiếng, trước mặt cô gái từ ©ôи ŧɧịt̠ ngựa bắn thẳng một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.

Lỗ nhỏ siết chặt gậy thịt, Lưu Hoài thoáng cái kìm hết nổi cũng ra bên trong.

"Đồ dâʍ đãиɠ chết tiệt, kẹp ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông trước mặt đối tượng xem mắt, đúng là thiếu đυ.!"

Dứt lời bèn nhéo ©ôи ŧɧịt̠ ngựa người đàn ông coi như trừng phạt, ©ôи ŧɧịt̠ anh ta vừa bắn tinh nên lúc này nhạy cảm cực, bị Lưu Hoài nhéo thế không ngờ cứng trở lại.

"Ưm ~ không... Không sao, công việc, ha~ công việc quan trọng hơn, tôi đưa em về."

"Không cần đâu, em đã book xe rồi, vậy em đi trước nha, lần sau em mời anh bù lại."

Sau khi cô gái rời đi, Đặng Duy bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm, anh giờ chẳng muốn đứng dậy khỏi chiếc ghế này chút nào, đặc biệt là ban nãy, không biết đã cạ trúng đâu, thực sự sướиɠ quá đi, nhiều năm vậy rồi chưa từng sướиɠ hệt hôm nay.

Đặng Duy xụi người trên ghế thở dốc từng hơi nặng nhọc.

Còn gậy thịt Lưu Hoài vẫn còn nhét trong cơ thể người đàn ông, chắn đường thoát ra của đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới xuất.

Lỗ nhỏ người đàn ông như cái miệng ham ăn, vừa mới phá trinh giờ đã biết bú ©ôи ŧɧịt̠ hắn không tha.

Gậy thịt Lưu Hoài lên máu lên nòng lần nữa.

Người đàn ông như cảm nhận được gì, cũng phối hợp lắc lư thắt lưng.

Lần này không có mặt cô gái đó, Đặng Duy cuối cùng cũng có thể chả hề cố kỵ gì, anh ta vịn lấy hai bên tay cầm của ghế, nhấc mông lên ngồi xuống một phát mạnh.

"Ah! Phê quá ~ sao có thể, tại sao... Tại sao chỉ chà ghế, đít lại sướиɠ thế chứ!"

Lưu Hoài cũng bị tiếng thở dốc của người đàn ông làm nứиɠ người, vỗ một bạt tay lên cặp mông rắn chắc ấy.

"Con đĩ! Chà ghế sao có thể sướиɠ thế được hả, đương nhiên là do trong l*и đĩ cưng có ©ôи ŧɧịt̠ bự đang ȶᏂασ cưng đấy!"

Người đàn ông như quên hết tất cả mà nâng người lên rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, rồi lại ngồi thụp xuống khiến gậy thịt đâm vào lút cả cán.

Dường như cảm thấy chưa đủ, người đàn ông ngoài trừ di chuyển lên xuống còn bắt đầu lắc lư trái phải, gậy thịt lúc thì đυ.ng vào vách trái, lúc thì giã vào vách phải, lúc thì đυ.c thẳng đến điểm G.

Tên đĩ dâʍ đãиɠ này có thể nói là không hề đối xử tệ với bản thân tí nào, coi Lưu Hoài thành cái ghế massage, để mỗi một ngóc ngách trong l*и đĩ đều được chạm đến.

Đến khi Lưu Hoài ra lần 3, người đàn ông ra lần 2, trận làʍ t̠ìиɦ này mới kết thúc.

Đặng Duy lê chiếc quần dưới mắt cá, l*и da^ʍ ngậm cả đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi mới bắn vừa rồi, uốn éo mông rời khỏi phòng với vẻ mặt hồng hào, theo động tác của anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy dọc một đường từ bắp đùi xuống dưới, Lưu Hoài nhìn mà suýt cương lần nữa.

Trước khi đi, tên dâʍ đãиɠ này không ngờ còn mua lại chiếc ghế này từ nhà hàng, nhưng tiếc thay không có Lưu Hoài thì nó cũng chỉ là một chiếc ghế bình thường mà thôi.