Chương 5: Tứ quốc đại lục

“Tôi nghĩ đến mẹ tôi……” Tôi sâu kín nói, mở mắt ra cũng là rơi lệ đầy mặt: “Người nhà của tôi nhất định cho rằng tôi đã chết, bọn họ nhất định rất khổ sở…… Ta muốn về nhà……”

“Hài tử ……” Phượng Viện công chúa ôm chặt lấy tôi: “Chúng ta đòng dạng đều là người không nhà……”

Tôi nói cho Phượng Viện công chúa chuyện xưa của tôi, tôi nói cho nàng tôi đến từ tương lai, nhưng là tôi cũng không biết bọn họ là người vương triều nào, bởi vì đã bị lịch sử sông dài biển rộng bọ vùi lấp rất nhiều, sách sử cũng không thể lưu hết lại được.

Ba tôi là bác sĩ đông y, là giám đốc của bệnh viện đông y Trung Hoa; mẹ tôi chính mình có một công ty niêm yết, là lão bản lớn; tôi có một người bạn gái kêu Mỹ Ly cách tôi rất xa, nhưng là nàng nói nàng sẽ trở về gả cho tôi……

Phượng Viện công chúa đối công ty niêm yết, lão bản này đó vô pháp lý giải, nhưng là nàng biết, ở nơi tương lai xa xôi, nơi này sẽ thống nhất trở thành một quốc gia, tên Trung Quốc, thế giới sẽ có biến hóa rất lớn. Nhưng là chưa từng có bất cứ thứ gì có thể chứng minh là thịnh thế vô biên, kỳ thật thậm chí chúng ta cho rằng một đồ vật rất quan trọng cuối cùng sẽ bị lịch sử, sông dài sở vùi lấp đến không có còn chút hồi ức nào……

Mà tôi cũng đã biết, đại lục này được tạo thành từ bốn quốc gia. Phía bắc là Bắc Ly quốc, phía nam Trì Ngụy quốc, phía tây Diệp Hộc quốc, phía đông Đa Ma quốc. Trì Ngụy hoàng đế là một đôi anh em song bào thai, 25 tuổi, một người được xưng là minh đế Tận Thiên Huyễn Âm, một người được xưng là ám đế Tận Thiên Huyễn Hoa, hai người kia có mưu trí siêu nhiên, võ nghệ bất phàm, tâm tàn nhẫn, bàn tay độc ác;

Bắc Ly hoàng đế năm nay gần 60, lão có một con trai độc nhất thân thể phi thường kém, hiện tại năm mới 13 tuổi, là nước kém cỏi nhất trong tứ quốc đại lục.

Diệp Hộc hoàng đế Mộ Dung Hạc năm nay 26 tuổi, là người trẻ đầy hứa hẹn, tuy là huyết thống hoàng gia, lại cùng người trong giang hồ xưng huynh gọi đệ, là người rất có dã tâm, cũng Võ lâm minh chủ của lục địa này.

Đa Ma quốc quốc quân chưa từng có người chân chính gặp qua, có lời đồn nói hắn là thần tử chuyển thế, đầu người thân rắn, trường sinh bất lão, đương nhiên này chỉ là nghe đồn.

Mà tôi lại cảm thấy kỳ quái chính là, đại lục này thật sự là Châu Á sao? Châu Á trước nay đâu có chỉ phân chia ra tứ quốc. Vấn đề là bốn cái quốc gia này, ở trong sách lịch sử lại không có chút nào ghi lại chứng cứ nào. Rốt cuộc là như thế nào đây……

Từ Phượng Viện công chúa cùng với các cung nữ trong cung, biết được Huyễn Hoa cùng Huyễn Âm là hai người xấu xa.

Bọn họ tuy rằng thật đẹp, khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng rất hoa tâm, cũng thực ác độc, phi tần nhiều đến nỗi chính bọn họ cũng không biết rốt cuộc họ có bao nhiêu cái gọi là phi tần, còn dưỡng rất nhiều nam sủng nữa, hơn nữa còn có thể dễ dàng đem sủng phi của chính mình đưa cho người khác, không chút nào thương tiếc.

Bọn họ tuy rằng một người là ám đế một người là minh đế, nhưng trên thực tế hai người này vẫn là thường xuyên tráo đổi thân phận lẫn nhau. Cơ hồ không có người nào có thể phân biệt ra bọn họ. Có lẽ vợ cũng là xài chung đi, …… ( Tiểu Lâm Tử nghe được lông tơ thẳng dựng )

Nói tóm lại, hai người kia trừ bỏ mặt, đại não cùng với võ công ngoại lợi hại ra thì liền không có một chút ưu điểm nào khác

Tóm lại tôi muốn cách bọn họ xa một chút, một chút là được rồi.

Mà thực bất hạnh sự là, một trong số hai người đó một đối tôi thực cảm thấy hứng thú, ba ngày nay đều tới chỗ tôi. Mà Phượng Viện công chúa lại không có khả năng mỗi ngày trông trừng tôi, nàng quản lý toàn bộ hậu cung, xử lý đông đảo các vị phi tần.

Hôm nay thật quá nóng, kết quả lấy cái cây quạt phiến, quạt quạt một lúc liền ghé vào trước bàn ngủ mất.

Một đôi tay ở trên đầu nhẹ nhàng mà vuốt ve, ta tỉnh lại vừa thấy, là cái tay của Huyễn Âm.

“Ngươi làm gì ta vậy! Đầu của tôi lại không phải mọc ra để người sờ đâu!” Tôi vỗ tay hắn xuống, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái nói.

Hắn cười cười thành thật thu hồi tay, đối tôi nói: “Hoàng tỷ muốn nhận ngươi nghĩa tử.”

“Vậy à” Tôi gật gật đầu, mấy ngày trước Phượng Viện công chúa đã cùng tôi thương lượng qua việc này.

“Ta thiếu hoàng tỷ một ân tình, tin tưởng ngày đó ngươi cũng nghe tới rồi, cho nên rất khó cự tuyệt.”

Tận Thiên Huyễn Âm thấy ta bộ dáng xa cách, đột nhiên hỏi: “Ngươi đối với lσạи ɭυâи nghĩ như thế nào?”

Tôi cả kinh “Cái ý tứ là ý tứ gì?”

“Ý là, ta là không phản đối hoàng tỷ thu ngươi làm nghĩa tử, nhưng là ta kiến nghị ngươi tốt nhất nên cùng hoàng tỷ nói lại, ta dám khẳng định, nếu chúng ta biến thành quan hệ cữu chất, hoàng tỷ nàng nhất định là không muốn nhìn chi gian lσạи ɭυâи giữa hai ta đâu.” Tận Thiên Huyễn Âm vuốt ve ở trên má tôi, nói.

“Ngươi!” Tôi tức giận đến “Bang” một tiếngchụp ở bàn tay tên hoàng thượng này, hướng hắn nói to: “Tôi nói cho người biết, tôi không thích nam nhân, người nếu là nữ nhân, tôi sẽ suy xét! Nếu không ít nhất cũng là tôi ở bên trên thượng Hoàng thượng!”

“Bang” một tiếng, Tận Thiên Huyễn Âm tát tôi thật mạnh trên mặt, đem đánh sườn mặt ta lệch tới rồi một bên luôn.

“Là ta đối với ngươi quá tốt, đem ngươi sủng quá mức sao? Không biết điều!” Hắn lạnh lùng ném xuống những lời này, xoay người liền đi mất.

“Ngươi, ngươi, ngươi, con mẹ ngươi.....!” Nhìn bóng dáng hắn rời, tôi hung hăng thóa mạ. Cái gì mà sủng ngươi quá sao? Thật là bực mình mà, chính hắn là người nói những lời vô sỉ trước.