Chương 33:

“Các ngươi đang nói chuyện với ta sao?” Tôi bắt chéo chân, ngẩng đầu lên hỏi.

“Muội muội sao lại nói như vậy, tỷ tỷ không cùng ngươi nói chuyện thì nói với ai?” Thật là điềm tĩnh, nghe tôi hỏi câu đó mà nàng vẫn còn có thể tươi cười khách khí nói.

“Thứ nhất ta là nam không phải muội muội!” Tôi nhìn nàng nói: “Thứ hai, ta không phải nam sủng của Mộ Dung Hạc, ngươi không cần lo lắng ta sẽ tranh sủng với ngươi”

“Sao ngươi dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với Diễm Phi nương nương! Quá không biết lớn nhỏ!” Cung nữ bên cạnh lại thét lên.

“Diễm Phi nương nương, ta đường đường là năm nhân, cô cùng ta cô nam quả nữ ở với nhau trong phòng riêng, không sợ lời ra tiếng vào sao” Bị coi là nam sủng, tôi đây cũng chẳng dễ chịu gì.

“Muội muội sao lại nói như vậy, tỷ tỷ tới thăm muội muội, ai to gan giám bình phẩm gì chứ?” Cô này cũng thật cố chấp, tôi đã nói vậy rồi mà vẫn bình thản kêu muội muội.

“Sao lại không có gì, ta đây không phải thái giám, cái đó vẫn còn!” Tôi chỉ chỉ háng, dùng tay sờ sờ cằm, làm bộ đắm đuối ngắm nghía Diễm Phi, nuốt nước bọt.

Diễm phi vội vàng lui lại một chút, tươi cười cũng dần dần không nhịn được, liền nói: “Tỷ tỷ còn có việc đi trước, muội muội về sau cứ sang chỗ tỷ làm khách, ta sẽ chiêu đãi nhiệt tình!”

Nói rồi nàng vội vàng xoay người đi mất.

Ai…… Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Ở Trì Ngụy hô mưa gọi gió, làm Phượng Lâm Quận Vương, tới nơi này cũng chỉ là đến ăn nhờ ở đậu.

Đang thưởng thức bữa tối, Mộ Dung Hạc lại từ đâu hùng hổ xông tới, ngồi xuống bàn nói: “Hôm nay trẫm có nghe được tin tức muốn tìm Lâm nhi chứng thực”.

“Vậy ngươi nói đi!” Tôi tiếp tục ăn cơm.

“Trẫm nghe nói, Phượng Lâm Quận Vương hôm nay tại hậu cung tuyên bố, muốn chơi nữ nhân trong hậu cung của trẫm, muốn đẻ ra thái tử kế thừa vương vị Diệp Hộc quốc!” Mộ Dung Hạc âm trầm nói.

Thế quái nào mà lại truyền ra thành như vậy.

“Ta xác thật có ý tưởng này!” Tôi cũng không phản bác.

Mộ Dung Hạc hung tợn nâng lên tay liền định ném cho tôi một cái tát, tôi cũng không né, hung hăng nói: “Đáng tiếc hậu cung của ngươi quá xấu, có cho lão tử đâu cũng không có hứng thú”.

Tay Mộ Dung Hạc cách mặt tôi không quá một phân lền ngừng lại , nhìn tôi, trong mắt tức giận phai nhạt đi không ít, nhiều thêm một tia ý cười.

Bàn tay không có thu hồi, đảo biến thành nhẹ nhàng vuốt ve.

Một đôi bàn tay hữu lực vuốt ve ta gương mặt tôi, ta cũng nhìn nhìn hắn, hắn cũng nhìn nói: “Lâm Nhi lời nói cực kỳ đúng, trẫm này không phải đã tìm về được một mỹ nhân sao?”

……

Tôi không còn lời gì để nói với tên điên này.

“Ta nói này Mộ Dung Hạc, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Tôi nhéo mạnh tay hắn ra hỏi.

“Cái gì là muốn làm cái gì?” Mộ Dung Hạc bị tôi dùng sức nhéo mu bàn tay cũng không phản kháng nói.

“Ngươi bắt ta tới Diệp Hộc rốt cuộc là muốn làm cái gì?” Tôi trợn mắt nói.

Mộ Dung Hạc nhìn tôi, thực nghiêm túc nói ra câu làm tôi sửng sốt nửa ngày:

“Ta yêu ngươi, muốn ngươi làm Hoàng Hậu của ta!”

Hắn yêu tôi? Hắn là cái tên cuồng ngược đãi cộng thêm là kẻ lừa đảo đối với tôi hết đánh lại là mắng, thiếu chút nữa còn đem tôi cắm chết, hắn hiện tại lại nói hắn yêu tôi sao.

Tôi nhìn hắn chậm rãi tới gần mặt tôi, tôi lùi lùi lại phía sau, suýt nữa ngã xuống ghế.

Một bàn tay to nâng eo tôi lên, nói: “Lâm Nhi, ngươi lui nữa là sẽ ngã đấy”

“Buông ta ra!” Tôi trừng mắt nhìn hắn .

Mộ Dung Hạc nghe vậy lập tức buông tay, mất đi điểm dựa thân thể tôi liền ngã phịch xuống đất một cái.

Nhìn tôi ngồi bẹt xuống đất, Mộ Dung Hạc thực không cho tôi chút mặt mũi nào cười ha hả.

“Ta nói này Mộ Dung Hạc……” Tôi đang chuẩn bị hỏi hắn khi còn nhỏ có phải hay không bị chịu ngược đãi, nào biết lời nói còn chưa nói xong đã bị hắn ngắt lời nói: “Kêu Thánh Thượng!”

……

“Đại Thánh!” Tôi kêu.

“Thánh Thượng!” Hắn nói.

Mộ Dung Hạc thấy tôi cợt nhả, không có nửa điểm đứng đắn, nghiêm mặt: “Lâm Nhi chính mình nói đi, chuyện đêm qua là như thế nào?”

“Ta……” Tôi nào dám nói là tôi chạy trốn, vì thế nói: “Ta mộng du!”

“Mộng du?”

“Đúng vậy, ta cũng không biết là chuyện như thế nào, vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình ở trên cây, vừa lúc ngươi tới đón thì ta đi xuống” tôi nói không chớp mắt.

“……” Mộ Dung Hạc nhìn tôi đánh giá, hỏi: “Thật sự?”

Tôi vội vàng gật đầu nói: “Thật sự, thật sự, nói dối sẽ bi chó làm”

“Lâm Nhi, ngươi biết làm chó là làm như thế nào sao?” Mộ Dung Hạc đột nhiên hỏi.

“Ách……” Tôi nhất thời không biết trả lời như thế nào, tôi đương nhiên gặp qua cẩu cẩu XXOO, nhà tôi còn nuôi một đôi”

Mộ Dung Hạc một phen đem tôi bế lên, hắn nắm tay tôi nói: “Hôm nay trẫm sẽ làm ngươi biết chó làm như thế nào!”

“Ngươi mới là cẩu!” Tôi gào lên.

Mộ Dung Hạc đem tôi ném lên trên giường, đứng ở mép giường cởϊ qυầи áo, nói “Ngươi không phải nói nếu nói dối thì ngươi chính là cẩu sao?”

“Ta không nói dối ngươi a!” Tôi bắt lấy quần áo đang bị phanh ra, cãi chày cãi cối nói.

Mộ Dung Hạc đè lên người tôi nói: “Người mộng du là người sẽ trước tiên ở chuồng ngựa đi dẫn ngựa, sau lại cưỡi ngựa suốt đêm chạy như điên sao?”

“Này……” Tôi một bên kéo này quần áo, không cho hắn xé mở, cùng hắn đánh phòng chiến, một bên vịt đã chết mạnh miệng nói: “Sẽ!”

Lời còn chưa dứt, đôi môi hắn đã áp xuống, hôn lên đôi môi tôi, đầu lưỡi tiến quân thần tốc vào khoang miệng, điên cuồng đùa bỡn đầu lưỡi.