Chương 3

Giang Dư Châu trả lời trong vòng một giây: [Ok.]

[A a a a, chết mất, đàn em rủ mình đi ăn gà rán, mình phải về ký túc xá thay quần áo, đúng rồi, còn phải gội đầu nữa, tạo một kiểu tóc ngầu bá cháy con bọ chét.]

Cách tôi còn 5 mét, Giang Dư Châu đột nhiên đổi hướng 180 độ, quay về hướng ký túc xá nam.

Tôi cũng dần không nghe được suy nghĩ của anh.

Tôi vẫn chưa lấy lại tinh thần sau màn ly kỳ vừa rồi.

Lâm Nhứ Nhứ khua tay trước mặt tôi.

"Tống Tiểu Noãn, mày còn đang ngơ ngác nhìn nam thần nữa hả, haizz, đáng tiếc là người ta đi xa mất rồi. Mấy chị gái chủ động đuổi theo Giang Dư Châu về ký túc xá, còn cô em đáng thương của tao chỉ biết ở đây âm thầm đau khổ thôi."

Thấy tôi không nói gì, Lâm Nhứ Nhứ tiếp tục chê bai tôi:

"Này, Tống Tiểu Noãn đừng có buồn, hôm nay là thứ năm, chị mời cưng đi ăn gà rán nha, giữa nam thần và gà rán chỉ được chọn một thôi. Tao chọn gà rán. Gà có hai chân thì không dễ tìm chứ đàn ông có hai chân thì cả rổ, nghe chị đây, đừng mãi treo cổ trên một cành cây."

Gà? Gà có hai chân? Thì gà vốn dĩ có hai chân mà nhỉ?

À đúng rồi, đi ăn gà rán.

Lúc này tôi mới tỉnh ra.

Tôi ôm lấy cổ Lâm Nhứ Nhứ, lắc qua lắc lại kiềm chế không hét lên.

Lâm Nhứ Nhứ nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn đứa ngốc, hiển nhiên là đã quen tính tôi lúc tăng động rồi.

Cô ấy gạt tay tôi ra, chê bai nhìn tôi:

"Tống Tiểu Noãn, Giang Dư Châu chỉ tình cờ nhìn về phía mày thôi, mày đừng có mà hưng phấn la hét như vậy chứ. Là hoa khôi của phòng 302 chúng ta, mày rụt rè chút được không?"

Tôi kích động nắm tay Lâm Nhứ Nhứ:

"Nếu tao nói Giang Dư Châu thích tao, mày có tin không?"

Lâm Nhứ Nhứ trợn mắt nhìn lên trời:

"Trừ khi sao hỏa đâm vào trái đất."

Một tiếng sau.

Tôi kéo Lâm Nhứ Nhứ đến quán KFC phía sau trường.

Giang Dư Châu đã gọi món xong, đang ngồi tại chỗ.

Mái tóc anh được làm phồng lên, có mấy sợi tóc rũ xuống trước trán bay lấy phất. Đôi chân dài mảnh khảnh của Giang Dư Châu dường như không có chỗ để dưới chiếc bàn nhỏ hẹp.

Cách khoảng 10 mét, suy nghĩ của Giang Dư Châu lại vang lên.

[Sợ quá đi mất. Lần đầu tiên mình đi ăn riêng với con gái, lát nữa mình phải làm gì để trông bớt gượng gạo đây, mình điên quá, còn điên hơn cả thứ năm nữa.]

(Thứ năm điên rồ là hoạt động khuyến mãi của KFC.)

[Cũng may mình gội đầu nhanh nên đến sớm hơn 20 phút, tóc không bị rối. Đàn em vẫn chưa đến, con gái chậm một chút cũng không sao, con gái đáng để chờ đợi mà!]