Ôn Tuyển Nho nhìn vẻ mặt đau đớn của Điền Tâm cực kỳ đau lòng, nhẹ nhàng dỗ dành cô: “Ngoan, thầy lập tức đưa em đến phòng y tế, cố gắng một chút.”
Cảm giác được sự ỷ lại của cô, trong lòng khẽ ấm áp, da thịt mềm mại chặt chẽ dán vào l*иg ngực, lòng bàn tay chạm vào làn da trắng nõn của cô.
Điền Tâm nghiêng đầu tựa vào cổ người đàn ông, hơi thở thổi vào tai anh.
Cổ họng Ôn Tuyển Nho ngứa ngáy: “Ngoan, tới rồi.”
Tới phòng y tế.
Ôn Tuyển Nho nhẹ nhàng đặt cô lên giường bệnh, ngồi ở mép đau lòng nhìn cô.
Bác sĩ làm kiểm tra, sau đó quyết định dùng ngải cứu ngăn đau cho cô gái, kéo quần đùi của Điền Tâm xuống một chút, lộ ra chiếc bụng nhỏ trắng nõn phẳng lì, Ôn Tuyển Nho quay đầu sang chỗ khác.
Bác sĩ đốt ngải cứu đắp lên cho cô, sau đó đi xem bệnh cho người khác.
"Thầy ơi ~” Điền Tâm nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to rắn chắc của Ôn Tuyển Nho: “Em đau quá.”
Ôn Tuyển Nho nắm lại tay nhỏ mềm mại của Điền Tâm, nhẹ nhàng vuốt ve trán cô, dỗ dành: “Ngoan, ngải cứu có thể đả thông kinh nguyệt, lát nữa sẽ hết đau, có thầy ở đây, thầy ở bên em đây.”
“Có thầy Ôn ở bên cạnh thật là tốt.” Điền Tâm cọ cọ tay Ôn Tuyển Nho.
Ôn Tuyển Nho đau lòng nhìn Điền Tâm: " Đã đau đến thế này rồi sao còn đi học.”
"Em không muốn chậm trễ chương trình học, vốn dĩ cho rằng có thể nhịn……” Điền Tâm đương nhiên sẽ không nói cho Ôn Tuyển Nho bởi vì cô biết anh có tiết ở lớp bên cạnh.
Nghe Điền Tâm nói xong Ôn Tuyển Nho càng thêm đau lòng cô gái nhỏ: “Đồ ngốc, thân thể vẫn là quan trọng nhất.”
"Dạ thầy, em biết rồi ạ, ưʍ.”
“Sao vậy? Không thoải mái ở đâu?”
"Nóng quá.” Ôn Tuyển Nho vội vàng nhìn bụng cô, phát hiện bị nóng đỏ một mảng, nhíu nhíu mày: "Cái này phải cách quần áo mới được, trực tiếp lên da sẽ rất nóng.”
"Thầy ơi, thầy cầm giúp em xíu, em điều chỉnh lại một chút.”
Ôn Tuyển Nho cầm lấy hộp ngải cứu, nhìn thấy chiếc bụng nhỏ trắng nõn gợi cảm của cô hoàn toàn bại lộ dưới mắt anh, qυầи ɭóŧ và quần đùi bị kéo thấp xuống, thậm chí có thể nhìn thấy một chút lông đen xoăn tít, trong lúc nhất thời có chút sửng sốt.
Điền Tâm trộm mừng thầm, duỗi tay kéo qυầи ɭóŧ của mình lên, màu trắng ren che được một chút bụng nhỏ.
Ôn Tuyển Nho nhìn qυầи ɭóŧ ren trong suốt của cô, yết hầu khô nóng một trận, thân thể nổi lửa, trong đầu tưởng tượng hình ảnh cặp mông trắng nõn của Điền Tâm dưới lớp qυầи ɭóŧ, da cô ấy trắng như vậy, nơi riêng tư có phải cũng trắng như vậy không? Lông đậm màu nhưng lại thưa thớt, đáng tiếc là không nhìn tới.