Chương 15

Khi tôi đi theo Chu Cẩn Ngôn về ký túc xá, Đại Mạnh và Anh Tú đều ở đó.

Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hai người đều rất bất ngờ khi thấy chúng tôi cùng nhau về. Có gì hot dữ?

Anh Tú có vẻ muốn hỏi điều gì đó nhưng lại không dám.

Chu Cẩn Ngôn nhìn lướt bọn họ một cái, sau đó cầm quần áo đi tắm.

Tôi vừa ngáp vừa ngồi xuống ghế, thì hai anh cùng phòng đều bước tới dò hỏi.

"Tiểu Đồ, em cùng anh Ngôn xảy ra chuyện gì?"

"Đúng vậy, nghe nói hôm nay hai người các em đi chơi cùng nhau?!"

“Em còn tự nhận bản thân là thẳng nam?”

Tôi lờ đờ ngước mắt lên và trả lời các anh từng câu một.

"Hình như anh Cẩn Ngôn không ghét e nữa, hôm nay anh ấy đối với em rất tốt."

"Anh ấy còn bảo vệ trước Trương Đào. Chu Cẩn ngôn còn cùng em đến vườn thực vật và để em ngủ trên đùi anh ấy á."

"Ồ, nhân tiện, hai anh có biết Trương Đào đã nói em là gay không?"

Đại Mạnh và Anh Tú nhìn nhau với vẻ mặt khó xử.

"Chúng anh biết cậu ta ám chỉ điều gì về em."

“Nhưng vì muốn em không bị áp lực tâm lý, nên bọn anh vẫn giả vờ là không biết.”

"Nguyên nhân chủ yếu là anh Ngôn, anh ấy ghét đồng tính, nếu chúng ta nói ra, thì anh Ngôn sẽ không vui."

Tôi bất ngờ.

"Ghét đồng tính?"

“Kiểu như ghét người con trai nào thích mình, anh ấy sẽ cực kỳ tức giận, tránh xa”.

"Hôm nay em có anh Ngôn chống lưng, cùng em vạch mặt Trương Đào, anh ấy biết bản thân hiểu lầm em, nên chắc là đi cùng em đến vường thực vật để bảo vệ em, không bị Trương Đào trả thù."

"Ah???"

Đến lúc đó tôi mới hiểu ra toàn bộ câu chuyện.

Trương Đào không theo đuổi được tôi, nên cậu ta tung tin đồn tôi là gay, thích quyến rũ người khác.

Có lẽ tôi trông rất giống một người thuộc giới tính thứ ba ở thế giới loài người nên không chỉ có học sinh trong trường tin, mà Chu Cẩn Ngôn cũng tin.

Cuộc trò chuyện vô tình của tôi với Xảo Linh hôm nay đã khiến mọi người hiểu ra sự thật.

Thế là họ bắt đầu đối xử tốt với tôi.

Tôi nghiến răng giận dữ.

Con người thật phức tạp!

Bắt nạt một chú thỏ thiếu hiểu biết!

Sớm hay muộn, tôi sẽ lén đến trộm mộ họ! Hừ~

May mắn là mặc dù Chu Cẩn Ngôn tin vào lời đồn và rất lạnh lùng với tôi, nhưng anh ấy không bắt nạt tôi như những người bạn cùng phòng trước đây.

Đại Mạnh và Anh Tú cũng rất quan tâm chăm sóc tôi.

Nghĩ tới đây, cơn giận của tôi đã tiêu tan đi rất nhiều, tôi lập tức ngoan ngoãn mỉm cười với họ.

"Không sao đâu, em không quan tâm nữa. Mọi chuyện đã kết thúc rồi!"

Đại Mạnh cảm thấy khá tội lỗi, nên hai anh ấy vỗ nhẹ lên vai tôi.

"Sau này ai dám đánh em, cứ mách anh, anh và Anh Tú đánh lại cho em."

"Vâng!"

"Đặc biệt là Trương Đào kia, tối mai chúng ta trùm bao tải đánh cậu ta một trận!"

"Dạ, dạ!"

Tôi cảm nhận được sự quan tâm của hai anh ấy, thỏ hạnh phúc lâng lâng, tôi lấy bắp tay cọ cọ lên cánh tay áo họ.

Đây là xác lập tình bạn – anh em chí cốt rồi?

Tốt quá~

Lúc này, cửa phòng tắm mở ra.

Chu Cẩn Ngôn tắm xong đi tới, ánh mắt quét qua ba người chúng tôi từng người một, cuối cùng nắm tay tôi đang cọ áo anh Đại Mạnh, cách ra một chút.

Trong mắt anh Cẩn Ngôn hiện lên một tia khó chịu mơ hồ.

"Nói gì vậy?"