Chương 5

Thổ Cẩu A cẩn thận chà lau cơ thể. Anh chưa từng dùng sữa tắm nên chỉ có thể trừng mắt ra nghiên cứu cái Icon trên chai sữa tắm. Nhìn thấy hình có cái vòi tắm giống như xịt vào người thì mới dám cầm lên tắm.

Trong miệng còn ngâm nga một đoạn nhạc nào đó không rõ. Sau khi Thổ Cẩu A tắt vòi hoa sen đi, rồi lại vui vẻ lau sạch nước trên người xong thì cả người cũng hóa đá ngay tại chỗ.

Anh… Không có quần áo khác để mặc...

Thổ Cẩu A nhìn đống quần áo vừa mới giặt sạch kia nuốt một ngụm nước miếng.

Tiên sinh vừa mới lên lầu rồi. Nếu như hiện tại cậu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy về phòng, rồi sáng sớm ngày mai dậy sớm một chút để chạy ra lấy quần áo vô mặc thì hẳn cũng không có gì vấn đề lớn...

Thổ Cẩu A đặt tay lên chốt cửa thở ra một hơi, dùng sức đi đè xuống sau đó đẩy cửa ra.

Cùng với tiếng mở cửa vang lên còn có tiếng của Tinh Anh O.

“Chuyện vừa nãy tôi nói... Tôi không phải có ý…” Một giọng nam nhân dịu dàng như nước bỗng chốc im bặt. Tinh Anh O trừng lớn hai mắt, tầm mắt quét về phía món đồ vật cực lớn giữa hai chân người đàn ông trước mặt, sắc mặt lập tức trở nên đỏ ửng.

“Sao anh không mặc quần áo!”

"Tiên sinh!" Thổ Cẩu A luống cuống tay chân che ở phía dưới, không kịp nói hết câu: "Tôi, tôi, tôi, tôi, tôi."

"Anh cái gì mà anh!" Tinh Anh O vội vàng quay lưng lại, hơi thở có chút không ổn định: "Anh mau mặc quần áo vào đi."

"Tôi không có quần áo..." Thổ Cẩu A ấp úng, chậm rãi lùi ra phía sau cửa, chỉ để lộ cái đầu ra ngoài.

"Không có quần áo?!"

Tinh Anh O nghiến răng, để người này mặc quần áo của cậu thì nhất định là không vừa rồi, mà hiện tại cũng không còn cách nào khác.

"Lấy cái khăn tắm quấn tạm đi."

Thổ Cẩu A thốt lên một tiếng, vội vàng dùng khăn tắm quấn quanh người đẩy cửa đi ra ngoài.

Chiếc khăn tắm của người này được móc lỏng lẻo trên tuyến nhân ngư, cơ bụng săn chắc của anh ta lên xuống theo hơi thở, mơ hồ nhìn thấy vài sợi lông ra lộ ở bên ngoài. Cảm thấy như chỉ cần bước thêm một bước nữa liền có thể nhìn thấy địa phương mơ mộng.

Tinh Anh O vội vàng quay đầu đi, nói nhanh: "Tôi chỉ muốn nói… Tôi không cố ý nói mấy lời lúc tối đâu."

Thổ Cẩu A đứng yên tại chỗ suy nghĩ một lúc sau đó mới nhận ra ý tứ trong lời nói của Tinh Anh O.”

“Tiên sinh, cậu nói đúng. Tôi vừa mới đi tắm, bây giờ không bẩn đâu. Cậu xem.” Thổ Cẩu A hào hứng bước tới, thân hình cao lớn trực tiếp chắn tầm mắt của Tinh Anh O. Theo tầm mắt của Tinh Anh O, cậu có thể nhìn hết toàn bộ phần da thịt lộ ra của người này.

Tinh Anh O cảm thấy sắp nghẹt thở, cơ thể cường tráng của người này mang đến cho cậu có một loại uy hϊếp không thể giải thích được. Điều này khiến cho cậu không khỏi lùi lại một bước.

“Ngày mai dẫn anh đi mua quần áo, tôi lên lầu trước.” Tinh Anh O kết thúc câu chuyện một cách đầy qua loa. Có điều cậu không ngờ vừa bước lên trên cầu thang đã giẫm phải khoảng không, cả người ngã ngửa ra sau.

Ánh mắt của Thổ Cẩu LÀ nhất thời trở nên căng thẳng. Hai tay anh giang rộng ôm người vào trong l*иg ngực của mình.

“Tiên sinh, ngài không sao chứ.”

Một giọng nói có vẻ căng thẳng truyền vào tai Tinh Anh O, da thịt hai người dán sát vào nhau. Tinh Anh O cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của người này truyền tới trên người khiến cậu có cảm giác nóng đến dọa người.

“Không có việc gì!” Tinh Anh O bối rối chui ra khỏi l*иg ngực của người này, giữ lấy tay cầm, chạy lên cầu thang rồi bước nhanh vào phòng.

Thổ Cẩu A sững sờ tại chỗ, cánh tay vẫn còn giữ nguyên tư thế ôm Tinh Anh O. Sau đó, lòng bàn tay anh bất giác nắm chặt lại trong không khí, hầu kết di chuyển lên xuống.

Một đêm mộng đẹp.

Sáng hôm sau, Tinh Anh O tự tỉnh. Thật ra cũng không tính là dậy, mà là cả đêm cậu đều không ngủ.

Trước tiên không nói đến chuyện đã rất lâu rồi cậu không cùng người nào tiếp xúc thân mật như vậy, huống chi đối phương còn là một alpha, điều này khiến tim cậu đập suốt cả đêm cũng không thể chậm lại. Chủ yếu là do cậu cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm không ít. Cảm giác mệt mỏi suốt nhiều năm qua hoàn toàn biến mất khiến cho cậu không nỡ chìm vào giấc ngủ.

“Tiên sinh, cậu đã tỉnh rồi.” Thổ Cẩu A luộc vài quả trứng, đặt thêm một tô mì lên bàn.

Bữa sáng rất Trung Quốc.

“Ừ!”

Thổ Cẩu A kéo ghế lên và mang mì đến cho Tinh Anh O, rồi đứng sang một bên.

Tinh Anh O nhẹ nhàng cầm đũa lên, đem cái bát đặt ở một bên lại gắp một đũa mì lớn bỏ vào bát.

“Sau này, anh ăn cơm cùng tôi đi.” Tinh Anh O nhàn nhạt nói: “Tôi ăn không hết, anh đừng làm nhiều như vậy, cũng đừng ăn những gì còn thừa lại.”

Nói xong, cậu đổ một ít súp và đẩy mì đến trước mặt anh.