Chương 17

“Anh muốn làm gì?”

“Ngài Từ à, tôi muốn làm một cuộc giao dịch với ngài.”

.......

“Tiên sinh...” Thổ Cẩu A từ từ mở hai mắt ra, chống người dậy bước xuống giường.

Hình như hồi nãy anh có chút sốt rồi lại ngất đi. Trong mơ màng anh có cảm giác hình như tiên sinh ôm lấy anh. Cũng không biết hiện tại tiên sinh có ổn không.

Trên lầu, Mạc Bằng Nhiên chính nín thở ngưng thần, trên trán rỉ ra một tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ống tiêm, dùng sức giúp đẩy khí.

“Mạc Bằng Nhiên!”

Thổ Cẩu A gầm lên một tiếng, vọt thẳng tới mép giường ném người kia lên trên tường. Lúc này cặp mắt của anh đã trở nên sung huyết.

Hai mắt Mạc Bằng Nhiên muốn trợn trắng luôn rồi. Sau khi bị hất văng lên tường anh nhanh chóng dựa tường đứng dậy, bảo vệ ống tin tức tố một cách vững vàng.

“Lý Trang, anh nghe tôi nói...”

“Tôi nghe anh nói cái gì!” Thổ Cẩu A đã tiến vào trạng thái cuồng bạo. Tin tức tố màu bạc lại dày nặng trong thoáng chốc đã tràn ra khắp phòng, tựa như muốn xé Mạc Bằng Nhiên ra làm hai.

“Tiên sinh bị như vậy có phải bởi vì anh hay không!”

“Rõ ràng tôi đã tiêm tin tức tố của mình cho ngài ấy rồi! Hà cớ gì ngài ấy vẫn còn hôn mê nằm đây!”

Thổ Cẩu A chậm rãi bước tới gần, gân xanh trên cánh tay nổi lên bốn phía tựa như sắp bị cảm giác phẫn nộ phá hủy đi lý trí rồi vậy.

Lúc này ngũ quan của Mạc Bằng Nhiên đã trở nên vặn vẹo, trên mặt bởi vì không thể hít thở mà đỏ lên.

“Lý Trang...” Trong miệng Tinh Anh O lẩm bẩm nói, trên mặt có chút ửng hồng mất tự nhiên.

“Tiên sinh!” Thổ Cẩu A lập tức thanh tỉnh lại, chỉ trong một giây sau đó đã thu hồi hết toàn bộ tin tức tố đang lan tỏa khắp phòng, vội vàng chạy đến mép giường thật cẩn thận vuốt mặt của tiên sinh.

“Ngài từ sắp tiến vào kỳ động dục.” Mạc Bằng Nhiên quỳ trên mặt đất há miệng thở phì phò, tin tức tố trong lòng bàn tay bị siết đến nóng lên: “Trong kỳ động dục nhất định phải thỏa mãn ngài Từ. Việc trị liệu cho tuyến thể không chỉ có tiêm tin tức tố vào cơ thể cho ngài ấy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh cũng có hiệu quả tương tự như vậy, anh phải nhớ cho kỹ!”

Nói xong anh ta cũng không quay đầu lại mà cắm đầu chạy ra ngoài.

Thổ Cẩu A vẫn còn đứng sững sờ ở mép giường, Tinh Anh O đã dính lên người anh. Ngón tay thon dài bắt đầu lần từ dưới vạt áo sơ mi chui vào trong chậm rãi vuốt ve vùng bụng nhỏ, đầu lưỡi linh hoạt hơi hơi dò ra mυ"ŧ lấy cái hầu kết hơi hơi nhô lên của anh.

Cả cơ thể của Thổ Cẩu A lập tức căng cứng, đôi tay ôm chặt lấy cánh tay của Tinh Anh O.

Người này đã trở nên mềm nhũn giống như nước vậy.

“Tiên sinh.” Hầu kết của Thổ Cẩu A lăn lên lăn xuống, không ngờ lại vừa đúng lúc bị Tinh Anh O bắt gặp vì thế cậu càng mυ"ŧ mạnh vào hơn.

“Lý Trang...” Tinh Anh O vừa mυ"ŧ vào vừa nỉ non, cánh tay giống hệt một con rắn nước trơn trượt quấn lên cổ Thổ Cẩu A cổ, nụ hôn cũng từ từ rơi lên trên môi của anh.

Hai nhìn vào trong đồng tử của đối phương, đều phản chiếu ra hình ảnh của chính mình.

Bầu không khí trong phòng càng ngày càng trở nên ái muội. hơi thở nóng rực cứ mãi vờn quanh, ánh mắt của Tinh Anh O từ từ đi xuống quét, mang theo chút ám chỉ mà rơi xuống đôi môi của Thổ Cẩu A.

Sau khi dán lên môi của người này, cậu lại bắt đầu nỉ non tựa như đang tán tỉnh vậy: “Hôn em...”

Vừa dứt lời thì đôi môi mềm mại của Thổ Cẩu A đã lập tức hôn lên đó.

Một nụ hôn đầy triền miên. Thổ Cẩu A từ từ ôm chặt lấy người đang quẩn quanh trong l*иg ngực anh, bàn tay to rộng sờ lên nữa bên mặt của Tinh Anh O xoa nắn từng chút một, mềm mại đến mức tựa như có thể vắt ra nước vậy.

Anh nhất định phải cho tiên sinh có một loại trải nghiệm tốt nhất mới được.

Tinh Anh O kẽ rên lên một tiếng. Chỉ bám lấy cánh tay của Thổ Cẩu A như hiện tại là không đủ. Ngón tay thon dài của cậu luồn từng chút một vào trong mái tóc của Thổ Cẩu A khiến cho nụ hôn càng thêm sâu hơn.

Cả người chậm rãi ngã xuống, Thổ Cẩu A một bên vừa hôn một bên vừa ôm người đặt nằm xuống giường. Bờ môi của hai người khẽ tách ra, trong mắt đều là nét dịu dàng không thể kìm nén được.

Tinh Anh O bị những cử chỉ dịu dàng này thiêu đốt, toàn thân đều trở nên mẫn cảm dị thường.

“Tiên sinh...”

“Gọi em là Vân Ninh...”

“Vân Ninh...”

…………………………….

Tinh Anh O nức nở một tiếng, nửa híp, nửa mở mắt ra. Cậu ngơ ngẩn nhìn người vẫn còn trầm luân ở bên trong nụ hôn nóng bỏng vừa rồi.

Nghe nói lần đầu tiên đều sẽ rất đau nhưng cậu lại không có bất kỳ cảm giác không khỏe nào cả.

Có lẽ, từ trước đến nay không phải tất cả mọi người đều sẽ trải qua lần đầu tiên cực kỳ đau đớn, mà là bản thân có tràn ngập tình yêu với người đang làm cùng mình hay không.